1 – Chúc mừng sinh nhật, chúc em giữ mãi được sự phóng khoáng hồn nhiên, như ngày trước.
Tiêu Khắc nhìn dòng thư ngắn gọn trên màn hình, lại nhìn xuống hai chữ “Lâm An” ở phần chữ ký, trong lòng ngổn ngang chẳng nói rõ cảm thấy thế nào.
2 Tiêu Khắc thực sự uống nhiều rồi nên không được tỉnh táo, nên mới tiện tay kéo người ta muốn ngồi uống rượu với nhau. Lúc chạm tay cảm thấy ấm áp, khô ráo.
3 Lúc Tiêu Khắc về đến nhà đã là ba giờ rưỡi, trời đã sắp sáng rồi. Cởi jacket ra, áo phông trên người anh hơi ẩm ướt. Cuối tháng tám trời vẫn còn hơi nóng, jacket ngầu thì ngầu, nhưng lại kín gió, bí hơi đến khó chịu.
4 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Xưa nay đi karaoke Tiêu Khắc chưa từng ngán ai, trên người tự tỏa aura, Phương Kỳ Diệu chỉ cần nghe anh hát liền gọi anh là Tiêu gia gia.
5 Thực ra khi đó Tiêu Khắc thốt lên cũng bởi vì có chút kích động, vốn là anh vẫn còn chưa hết cảm giác mới mẻ, thi thoảng trong đầu vẫn còn nhớ tới cảnh tượng hôm ấy uống rượu người đó ngồi đối diện.
6 Buổi tối thứ sáu, Phương Kỳ Diệu gửi một địa chỉ tới di động của Tiêu Khắc, là địa điểm phòng làm việc của Chu Tội. Tiêu Khắc đưa mắt nhìn, cách nơi ở của anh không quá xa.
7
Tiêu Khắc nói anh muốn thử một chút, vậy thì chắc chắn không phải nói chơi.
Lúc còn trẻ tuổi nhiệt huyết cũng không phải anh chưa theo đuổi ai, Tiêu Khắc vốn là người ham vui, một khi theo đuổi thì người ta khó lòng chống đỡ được.
8 Tân hoan của Tiêu Khắc thực sự rất ngầu, anh đã đoán trước mình sẽ phải đi một chặng đường rất dài. Nhưng thầy Tiêu không sợ hãi một chút nào, loại chuyện này càng đánh càng hăng.
9 Lục Tiểu Bắc cũng không nói lung tung, cậu theo Chu Tội nhiều năm rồi, cậu hiểu con người hắn. Thái độ của Tiêu Khắc chỉ cần ai tinh tế đều biết anh có hứng thú với Chu Tội, mà căn bản anh cũng không nghĩ tới chuyện che giấu, người như vậy thực ra không ít, trước đây có khách tới xăm hình thấy Chu Tội đẹp trai đều quấn lấy một thời gian, nhưng chưa ai có kết quả gì tốt đẹp.
10 Tiêu Khắc nói trước mắt tặng một tháng, thì tặng một tháng thật. Hai tuần liên tục ngày nào cũng có hoa đưa tới, mới đầu còn là em gái ở sảnh ngoài hoặc Lục Tiểu Bắc nhận, sau đó anh chàng giao hoa không chịu đưa cho họ, nói là khách yêu cầu, nhất định phải do đích thân anh Chu ra nhận.
11 Sau khi về Phương Hi liền kết bạn với wechat của Tiêu Khắc, có chuyện gì nói thẳng với anh luôn. Phương Hi rất thân thiện, ở bên người như vậy không có chút áp lực nào, không cho người ta cơ hội rề rà.
12 Câu hỏi của Tiêu Khắc quá thẳng thắn, qua thời gian dài như vậy, anh theo đuổi thì theo đuổi, nhưng thực ra chưa từng hỏi những chuyện liên quan tới tình cảm, nếu là bình thường anh cũng sẽ không hỏi, chủ yếu do hôm nay nghe Chu Tội kể chuyện ngày trước đến say mê, hơi kích động nên buột miệng hỏi ra.
13 Trải nghiệm leo núi lần này vẫn rất mới mẻ, trước đó đều chỉ lên xuống bậc thang là xong, lần này Tưởng Đào dẫn họ đi, Tiêu Khắc còn phải đi một đoạn đường núi không ngắn.
14 Trước đây Tiêu Khắc cảm thấy tửu lượng mình vẫn ổn, giờ so với Chu Tội, quả đúng là bị đập ra bã chỉ trong phút chốc. Chỗ rượu sau đó của anh đều là Chu Tội uống giúp, Tiêu Khắc rảnh rỗi lại ăn chút đồ, nghe họ buôn chuyện với nhau.
15
Chu Tội dành được mấy ngày để ra ngoài chơi cũng không dễ dàng, trước đó đặt lịch hẹn rồi, để trống hai ngày đồng nghĩa về sau phải tăng ca bù lại.
Sau khi về hắn không có gì khác trước, vẫn cứ vẽ vời, xăm hình, tập gym, dù sao hắn cũng rất ít nói chuyện.
16 Tiêu Khắc đắm chìm trong dư vị chuyện này hơn một tuần liền, cảm thấy mình rất lợi hại. Nhân lúc Chu đại hiệp nửa tỉnh nửa mê nói ôm liền ôm, hành vi này quả thực như tên lưu manh lừa đảo vậy.
17 Hai môn Tiêu Khắc dạy đều thi sớm nhất trong trường, mới đầu tháng mười hai đã phải chuẩn bị đề thi rồi. Tiêu Khắc không phải giáo viên thích làm khó học sinh, thành tích bình thường chiếm 40%.
18 Người kia nói anh ta tới tìm Chu Tội, lúc đó Lục Tiểu Bắc cười gằn một tiếng, nói: “Chu Tội là người mày muốn tìm là tìm à? Không hẹn trước thì không tìm được Chu Tội, để tao xếp lịch hẹn cho mày nhé.
19 Tiêu Khắc ngồi họp gần ba tiếng đồng hồ, lúc ra khỏi phòng họp cảm thấy trước mắt như tối sầm lại, hôm nay ngoài trời nhiều mây, phòng họp bật đèn sáng trưng, chiếu đau cả mắt.
20 Từ lúc Chu Tội tiến vào phòng bao, mọi người bắt đầu nháo nhào cả lên. Vẫn là nhóm người lần trước đi leo núi, không thiếu ai cả, lúc Chu Tội tiến vào họ đã ngồi trong phòng ăn rồi.