1
( Trần)Hữu Mỹ x ( Nguyễn) Hải Đông
Dương quang công x xấu tính thụ
Văn án:
Từ cái việc bị tranh mất chức lớp trưởng, Hải Đông luôn ghim hận trong lòng, âm thầm tìm mọi cách khiến Hữu Mỹ gặp đủ các thứ chuyện,
Nhưng đi đêm lắm ắt có ngày gặp ma mà!
Cuối cùng rồi cũng sẽ bị phát hiện thôi.
2
Truyện 10 chương 2: Cái cuốc
Bạn đã bao giờ đi trộm đồ chưa?
Cảm giác như thế nào?
Nhất là nghĩ rằng trộm một cái thứ chẳng có tý giá trị nào với chính bản thân mình?, thậm chí còn vướng víu cả tay chân.
3
Truyện 10 chương 3: Dép quai hậu.
Chuyện tưởng nhỏ, mà lại không nhỏ,
Chỉ là mất một cái cuốc, nhưng vấn đề không phải chỉ là một cái cuốc, mà là ý thức và trách nhiệm của mọi người.
4
Truyện 10 chương 4: Bốn cái đuôi chuột
Thời gian cũng trôi qua thêm đôi ba tháng,
Hữu Mỹ nay mất cục tẩy, mai mất cái bút chì, ngày kia thì bã cao su dính vào ghế, thậm chí đến cái ghế nhỏ ngồi chào cờ của cậu cũng bị gãy một chân.
5
Truyện 10 chương 5: Hội làng
Hôm nay mặt trời mọc ngược!
Chính là mọc ngược!
Hải Đông vừa vắt chân ra khỏi cửa chính, miệng còn ngáp một cái rõ dài, đã thấy mẹ mình đang cười cười nói chuyện với một tên không thể nào quen hơn nữa- Hữu Mỹ!
Hải Đông dụi mắt một phát,
Lại dụi mắt thêm một phát nữa.
6
Ục Ục.
Hải Đông cảm giác như mũi và tai đều là nước, cổ họng nuốt xuống cũng đều là nước!
Một bụng nước ao!
Không lẽ thì chết rồi?!
Không thở được.
7
Hữu Mỹ rất thản nhiên, đó là chuyện của một giây trước thôi.
Còn bây giờ là một Hữu Mỹ hoàn toàn ngây người đông đá,
Những thứ vừa rơi ra từ chiếc cặp táp đổ ngược, khiến cô Hoa xấu hổ và bực tức đến nỗi lập tức cho Hữu Mỹ cái nhìn nổ lửa, dằn mạnh chiếc cặp xuống bàn tới rầm một cái!
- Hữu Mỹ!
- Em là lớp trưởng, lại còn là ban cán sự của trường!, Em có thể mang theo những thứ này sao?!
Cả lớp dồn hàng chục con mắt tới xem! Nhao nhao nhảy cả ra khỏi chỗ.
8 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Cùng lúc ấy,
Gần tới giờ sinh hoạt.
9
Vài tháng sau.
Một buổi Xuân sang.
Bãi ngô,
- -----------
Có mỗi một cái câu đấy thôi,
Mà cho đến cả tháng sau rồi tháng sau rồi tháng sau nữa, cái tên chướng mắt bên cạnh vẫn một mực hỏi cậu:
- Ê! Ông là con trai thật á?!
Hải Đông tức tới phùng một bên mũi, đập nguyên cả cái bắp ngô vừa bẻ được lên vai Hữu Mỹ:
- Có câu mà sao hỏi mãi không chán hả?
- Có cần tôi cởi quần ra xem cho kỹ không?
Hữu Mỹ tay thì bưng rổ ngô đầy, mắt vẫn nhìn chằm chằm Hải Đông không thôi.
10
Cuối kỳ hai năm lớp mười.
Sân thể dục. Môn nhảy cao.
- ------------
Cái chuyện mộng xuân đó ấy à,
Xảy ra cách đây cũng hơi lâu lâu rồi.
11
- Này, tôi sợ ma.
-. . . . .
Hải Đông luồn những ngón tay mình, khẽ chạm tới từng đầu ngón tay to lớn kia.
Hữu Mỹ băn khoăn vài giây rồi chộp lấy, sợ người đổi ý.
12
Mùa đông, Cuối học kỳ hai lớp 11.
Trong lớp, Môn sinh học.
- --------
Trên đời này dở hơi nhất là cái bọn yêu nhau,
Chúng cứ nghĩ trên đời này chẳng có ai xung quanh ấy nhỉ?
Hải Đông bĩu môi một cái dài thườn thượt nhìn tờ giấy gập làm tư trong tay.
13
Tiếng xô đẩy cánh cửa,
Tiếng vụn vỡ và những cái bạt tai vang lên.
Lọ thuốc tím đổ tràn trên nền đất.
Là chính bố mẹ Hải Đông lo lắng cậu phát sốt lại ở một mình nên về ngang nhà.
14
Singapore, hơn một tháng sau đó.
- ---------
Tuổi trẻ có một thứ, được gọi tên là ngông cuồng.
Cũng có một thứ, gọi là vọng tưởng.
15
Hải Đông không ở lại Singapore quá lâu.
Việc nhập tịch ở đó là một điều gần như không tưởng đối với sinh viên Việt Nam, hơn nữa, Singapore quá khắc nghiệt với những người thuộc giới tính thứ ba như cậu.
16
Hải Trường: anh trai của Hải Đông.
- ----------
Bình Dương, 2019.
Hải Đông phải nói là vừa sắp xếp vừa quẳng đống đồ đạc lỉnh kỉnh vào mấy chỗ trống, ngồi suốt một chặng đường dài, cả người đều mỏi mệt.
17
< Sống lại cho tất cả quãng thời gian mà chúng ta đã bỏ phí>
Hữu Mỹ suýt nữa thì chảy nhiều máu mũi quá mà chết.
Chỉ bởi vì một câu như vậy, có cần thiết phải tới mức này không?
Phòng ngủ vừa kê thêm một bộ bàn – ghế đôi như trong lớp học ngày trước,
Hải Đông khoác một chiếc áo đồng phục cấp ba na ná giống, ép buộc Hữu Mỹ cũng phải mặc một chiếc áo trắng tinh khôi như vậy.