21
Một khoảng cách gần kề vô hạn, một nụ hôn như có như không.
Rốt cuộc khi đó hai người có chạm môi hay không, chính hai người trong cuộc cũng không rõ, hơn nữa cũng không quan trọng như vậy.
22 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tiêu Khắc thấy anh chủ Chu là một người có phẩm chất rất tốt, đó giờ hắn không từ chối anh.
23 Tiêu Khắc được nghỉ đông hẳn, anh còn cố ý đăng trạng thái để lấy le, các bạn anh đều đang vào giai đoạn cuối năm tăng cường tăng ca, anh lại kiêu ngạo khoe nghỉ đông.
24 Bên nhau một thời gian dài, Tiêu Khắc phát hiện thực ra Chu Tội là một người rất lợi hại, trước đây anh cảm thấy hắn là một người rất tùy ý, sống rất ‘cool’, muốn đến thì đến muốn đi thì đi.
25
Tiêu Khắc cảm thấy họ cần tìm cơ hội để nói chuyện.
Cứ kìm nén như vậy cũng không được, không thoải mái. Em muốn biết chuyện trước kia của anh, đồng thời phải nghe chính miệng anh nói với em.
26
“Thầy Tiêu à, tôi không có ý không muốn tiếp tục nữa, em đừng giận. ”
Câu nói này khiến Tiêu Khắc ngẩn ra tại chỗ. Anh không ngờ Chu Tội có thể chính thức nói ra câu này, chút bực dọc ban nãy liền biến mất không thấy tăm hơi, mềm lòng trong nháy mắt.
27 Lục Tiểu Bắc phát hiện ra gần đây đại ca cậu có chút thay đổi không mấy rõ ràng. Cũng không biết cụ thể bắt đầu từ khi nào, bình thường Lục Tiểu Bắc cũng không mấy quan tâm tới hắn, thế nhưng sau khi phát hiện ra manh mối rồi quan sát, cậu nhận thấy sự thay đổi này còn rất ‘bựa’.
28
“Lâm công. ” Tiêu Khắc vẫn gọi anh như vậy, sau đó lặp lại một lần nữa, “Lâm công. ”
Lâm An nhìn anh với đôi mắt đỏ au.
Tiêu Khắc nói: “Chúng ta đừng nói chuyện trước đây nữa, anh hiểu rõ em mà, có khi nào anh thấy em nhắc lại chuyện ngày trước không.
29 Thầy Tiêu đã thật lòng theo đuổi thì không ai chống cự được, sự dịu dàng và lãng mạn của anh như hai làn sóng, không ngừng vỗ vào phòng tuyến trong lòng, khiến người ta không ngừng lui bước, cuối cùng chạm thẳng vào nội tâm.
30 Thầy Tiêu ở nhà idol một đêm, hai người mỗi người ở một phòng, đến một nụ hôn cũng không có, chuyện này mà nói ra chắc chẳng ai tin được. Thực ra sáng nay thức dậy trong lòng Tiêu Khắc dù ít dù nhiều cũng cảm thấy hối hận, già đầu rồi, miếng thịt mình tơ tưởng bấy lâu dâng tới trước mắt mà cũng không nỡ ăn, không dở hơi thì là gì.
31 Năm nay Tết Âm lịch muộn, còn chưa qua rằm Tiêu Khắc đã phải quay trở lại làm việc. Học kỳ này anh dạy hai môn, một tuần cũng chỉ lên lớp bốn lần, hai tiết dài, hai tiết ngắn, thời gian vẫn rất dư dả.
32 Phụng Lôi chúc “Đại ca ăn Tết vui vẻ”, Chu Tội còn chưa phản ứng gì, Lục Tiểu Bắc thì không làm việc nữa, dừng động tác trên tay lại, đứng dậy nói: “Ê đừng có gọi linh tinh chứ, đây là đại ca tôi, anh gọi không hợp đâu, anh phải gọi là thầy Chu.
33 Ẩn ý trong câu nói này chính là, tôi muốn tiến thêm một bước nữa, nhưng vẫn nghe lời em, nếu em muốn tiếp tục mập mờ như vậy thì tôi sẽ tiếp tục cùng em.
34
Lực sát thương của câu nói kia quá lớn, chỉ mười giây ngắn ngủi đã đập tan dòng suy nghĩ của Tiêu Khắc. Cả người anh trở nên đờ đẫn, mờ mịt. Ánh mắt từ trên người Thang Á Duy chuyển sang dừng trên gương mặt Chu Tội, giống như muốn xác nhận một chút, nhẹ giọng lên tiếng hỏi: “… Thầy Chu?”
Đôi mắt Chu Tội nhìn anh hàm chứa rất nhiều điều, hắn có rất nhiều điều muốn nói, nhưng tình hình trước mắt khiến hắn không thể nói được lời nào.
35 Trước đó quấn nhau bao nhiêu thì bây giờ lại khó xử bấy nhiêu. Tuy rằng phần lớn thời gian quấn nhau đều là Tiêu Khắc chủ động, nhưng Chu Tội cũng rất phối hợp, những lúc Tiêu Khắc show ân ái hắn đều lặng lẽ ủng hộ, dạo đó Lục Tiểu Bắc còn chê hai người này sến sẩm quá, nhưng bây giờ có muốn người ta sến một chút cũng không được.
36
Lão Tào cứ một điều “Tiêu Khắc” hai điều “Tiêu Khắc”, khiến Chu Tội nổi đóa lên rồi.
Lúc Lâm Hiên và Trình Ninh đi tới lão Tào đang ngồi bên cạnh xem Lục Tiểu Bắc chơi game, không biết Chu Tội đi đâu rồi.
37 Tiêu Khắc lái xe tới nhà Chu Tội, trước đó anh đã tới một lần, lần này quen đường quen nẻo. Chỉ có điều lần trước anh lòng vòng tìm chỗ đỗ xe bên ngoài khu, còn lần này có thể dễ dàng lái vào bãi đậu xe luôn.
38 Đêm hôm đó Tiêu Khắc ngủ trên giường của Chu Tội, anh nằm bên cạnh hắn, cái chân tùy ý gác lên người Chu Tội. Lúc đó hai người đều không mệt mỏi gì, Tiêu Khắc nhớ tới hai lần trước Chu Tội ngủ ở cửa tiệm, anh đột nhiên xuất hiện Chu Tội liền thức giấc.
39 Tuy rằng ngoài miệng Tiêu Khắc không nói gì, nhưng Chu Tội tự xăm lên chân mình mấy chữ kia khiến Tiêu Khắc rất cảm động. Đó là tình cảm của Chu Tội, là quyết tâm muốn bước ra một bước, là quyết định muốn tiến đến với anh.
40 Cũng không biết có phải Tiêu Khắc nghĩ nhiều quá không, nhưng câu nói “Cờ cầu vồng” kia khiến anh đột nhiên cảm thấy nam sinh này có ý ám chỉ điều gì đó.