21 Chương 9Trong vườn Vạn Thú. Khuynh Thành đã ba ngày luyện hóa luồng khí lưu cực mạnh trong cơ thể. Cô cảm thấy toàn thân tràn trề sức lực. “Huyết Sâm gia gia, hôm nay cháu muốn đi tìm vài con yêu thú để vận động gân cốt một chút.
22 Cô gái tồi tệ này giở mặt quá nhanh. Nhanh hơn cả giở sách. Nhử người ta không xong thì lại dọa dẫm người ta hay sao?Ta là thần thú. Cực kỳ ngoan cường.
23 Chương 10Trong hoàng thành, Lam Tố đang tĩnh tâm ngồi trên sân luyện võ rộng thênh thang. Đã năm ngày. Anh đã ngồi ở đây tròn năm ngày trời. Mà vẫn chưa lần ra một đầu mối nào.
24 Nếu xét về võ công. Thì Khuynh Thành thật sự không thể là đối thủ của Tương Liễu thị. Huống chi Huyết Sâm cũng từng nói, mụ ta có những chín cái đầu. Tương đương với chín người.
25 Cô tĩnh tâm cảm nhận tốc độ và lực đạo của gió. “Khuynh Thành, cẩn thận cái đầu rắn!”Tám cái đầu rắn của Tương Liễu thị đều có chất kịch độc. Hễ bị nó đớp thì dù không chết cũng tàn phế.
26 Chương 11Ở Thực Nhân Cốc không lâu, tuy ngày nào cũng trôi đi trong kinh sợ hãi hùng. Nhưng nay bỗng phải đi, Khuynh Thành lại cảm thấy có phần lưu luyến.
27 Hồng Y không muốn làm vướng chân Khuynh Thành. Sau khi sắp đặt mọi thứ ổn cả rồi. Khuynh Thành ngự kiếm phi hành về hướng hoàng cung vương triều Đại Cương.
28 Phần BĐại chiến với Tiên đế trên tiên giớiTình ái nở hoa* * *Chương 12Ngự kiếm phi hành năm ngày. Khuynh Thành đã tiến vào vùng đất không người. Gọi là không người vậy thôi, thực ra chỉ là dân cư quá thưa thớt.
29 Diệp Khuynh Thành hào khí ngút trời xanh. Đã lâu lắm rồi cô không có được cảm giác nhiệt huyết sục sôi… cô đang cảm thấy năng lượng của toàn thân đang dâng trào cuồn cuộn.
30 Chương 13Diệp Khuynh Thành còn chưa biết khi cô đang gian khổ giao chiến sinh tử ở Hồng Hoang. Thì trên thần giới, Lam Tố dường như cũng đang trải qua một cuộc tử sinh.
31 Tuy nhiên, sự cám dỗ của tiên khí khiến hắn quên cả sinh tử. “Giết nó! Đoạt lấy tiên khí của nó!”Hữu Hổ vận linh thức truyền âm. Tả Long đêm ngày vẫn mơ ước có được một thứ tiên khí.
32 Chương 14Trong cấm địa hoàng cung. Vương triều Đại Cương. Tẩm cung của hoàng thượng Khương Kỳ Lạc. Mái tóc của ông ta hơi bù xù. Áo quần bợt bạt đầy dấu vết phong trần.
33 Anh hùng?Xưa nay Đại Bàng Cánh Vàng chưa bao giờ nghĩ mình là anh hùng cả. Thời đại này làm anh hùng không dễ đâu. Anh hùng? Chỉ có thằng khờ mới đi làm anh hùng!Anh hùng đồng nghĩa với xác pháo.
34 Chương 15Lần này, Khuynh Thành đến, ít nhiều cũng khiến Huyết Sâm cảm thấy bất ngờ. Ông ta không ngờ có thể nhanh chóng gặp lại Khuynh Thành.
35 Chương 16Ở một vùng khác, Khương Kỳ Lạc đang cấp tốc bay đi gặp mấy vị Lão tổ tông nhà họ Khương, họ đang đóng cửa tu luyện. Đến lưng chừng núi Phiêu Diểu, gã bỗng tăng tốc bay nhanh.
36 Chẳng mấy chốc Đại Bàng Cánh Vàng đã theo làn ánh sáng bảy màu bay trở lại. Nó vừa đỗ xuống đất. Diệp Khuynh Thành chưa kịp hỏi một câu. Đại Bàng Cánh Vàng đã hậm hực chửi đổng.
37 Chương 17Trong Thực Nhân Cốc. Sương mù bảng lảng. Diệp Viễn đang ngồi dưới gốc cây đại thụ nhập thiền điều khí. Diệp Bái đứng gần đó, đang luyện kiếm.
38 Đôi mắt lão như muốn tóe lửa. “Con ranh khốn kiếp! Ngươi đánh bị thương Tam huynh của ta, ngươi phải đền mạng!”Tức điên, tức điên rồi!Tức điên thật rồi!Ha ha… Khuynh Thành đang muốn có cái hiệu quả này.
39 Những biến đổi trong ánh mắt Khương Dục, Khuynh Thành đều nhận ra rất rõ. “Ai dám nói nữ không thể bằng nam? Ai dám nói con gái không thể chinh phục thiên ha? Ngày xưa có Võ Tắc Thiên thì ngày nay có Diệp Khuynh Thành!”Võ Tắc Thiên là nhân vật như thế nào?Khương Dục chưa từng nghe nói.
40 Chương 18Khuynh Thành đi rồi. Đám người trong điện U Minh ai ai cũng thở phào nhẹ nhõm. Vậy là vị nữ thần ấy đã đi. Nhưng tiễn được vị thần ấy đi thì lại có một vị thần khác đến.