501 Thanh Long khổ sở nói: “Chủ công, thuộc hạ đã thử qua rồi, kể cả tổ chức Hắc Ám võ sĩ và thập đại tổ chức sát thủ, không một ai tiếp nhận nhiệm vụ ám sát Lưu Phong.
502 Trung niên nam nhân tựa hồ rất hài lòng với biểu hiện của Thiên Huyết, khẽ gật đầu cười nói: “Huyết Ti hiện nay có bao nhiêu người?”“Hồi bẩm chủ công, mấy ngày nay thực lực của chúng ta phát triển mạnh, tính luôn cả những huynh đệ trước kia cũng đã có khoảng 1 vạn người”.
503 Đình Nhi điềm nhiên hỏi: “Tố Tố các nàng bây giờ đều là người tu chân cả rồi phải không?”Lưu Phong nghe vậy, nhất thời mặt đổ đầy mồ hôi: “Đình tỷ tỷ, nàng làm sao biết được?”“Chàng đừng quản làm sao ta biết, ta chỉ cần chàng trả lời ta, có đúng hay không?” Đình Nhi chăm chú hỏi, đôi mắt xinh đẹp nhìn chằm chằm vào Lưu Phong.
504 “Thái tử nếu thật sự có thể phá tan phong ấn, thì chứng minh hắn quả thật tu thành Quỷ Tiên. Trở thành Quỷ Tiên, hắn sẽ không xen vào chuyện thế tục nữa.
505 “Oanh!” Nguyên lai Lý Chân Ái đang đắc ý, không nghĩ đến đạo trớ chú đột nhiên bị phản tác dụng quay lại, nếu không phải tu vi hắn thâm hậu, nói không chừng đã té xỉu rồi.
506 Lưu Phong vẫn quan sát kỹ Lý Chân Ái, chỉ cảm thấy người này làm cho hắn có cảm giác không tự nhiên. Hình như là thâm sâu khó đoán. Khuôn mặt hắn không hề biểu lộ bất kỳ biểu cảm như hỷ, nộ, ái, ố nào.
507 Sau khi rống to một tiếng, một đạo kim sắc quang huy đã bao phủ toàn thân thể to lớn của hắn, hắn đã hoàn toàn biến thân. Sau lưng hắn đã sinh ra hai cái cánh, trên đó ẩn ước những tia huyết khí điện quang di động nhè nhẹ, trên trán xuất hiện một cái ấn ký biển bức màu hoàng kim, toàn thân quần áo trên người đã sớm bị nghiền nát tan tành, quanh thân đều đầy rẫy hồng mao.
508 Đơn giản mà nói, nếu sau khi Lưu Phong gặp được Quỷ Tiên, thân phận Hoàng Thái Tôn của hắn nhất định bị phát hiện. Nói không chừng Lưu Phong sẽ bị truy cứu tội giết Hoàng Thái Tôn.
509 Lưu Phong âm thầm cười lạnh, ngước đầu lên cố ý hỏi: “Phỉ Nhi tiểu thư, không. . . được. . . lại. . . đây. . . Ta không chịu. . . được. . . nũa rồi. .
510 Lưu Phong điềm nhiên cười: “Phật dạy, không thể nói, không thể nói: “Phỉ Nhi hừ một tiếng nói: “Không nói thì thôi, có gì đâu mà phải đắc ý? Lưu Phong không tự chủ lui lại vài bước, thầm nghĩ Cao Lệ bổng tử này quả nhiên không phải là người.
511 “Tiểu tình nhân, đúng là tiếp tục đi về phía trước, ta đã cảm ứng được khí tức của phong ấn Thái cực Huyền Thiên rồi. . . ” Bạch Khiết hưng phấn nói. Vừa đi một khúc, Lưu Phong phát hiện xung quanh đột nhiên phát hiện thị vệ nhiều hơn bình thường, những thị vệ này toàn bộ đều mặc võ trang, mỗi người đều mạnh khỏe, trong tay cầm linh phù bát quái, hiển nhiên không phải thị vệ tầm thường.
512 “Phải vậy không?” Lưu Phong khóe miệng khẽ cười khinh miệt. Thanh diễm của Phi nhi trời sanh đã là khắc tinh của tất cả các vật âm tà. Chỉ cần Lưu Phong xuất thủ, quỷ tướng trong nháy mắt có thể biến thành tro tàn ngay.
513 “Không sai, ta cũng có cảm giác như vậy” Phúc Khang gật gật đầu đồng ý. “Huynh đệ, trở về thôi, báo cho chủ công hay tin tức này” Phúc Khang lúc này quyết định.
514 “Phu quân, ta không ổn rồi, chàng làm thịt thiếp đi. . . ” Ân Tố Tố vội vàng hô to. . . “Tố Tố bảo bối của ta, đừng nóng vội, phu quân sẽ làm nàng thoải mái ngay thôi.
515 Lưu Phong thấy Vũ Quy và Lý Chân Ái cứ rối rít nói lời cảm tạ hoài, có chút bực mình. Sau khi khách khí với hai người một hồi, Lưu Phong mới ra khỏi cung được, hắn miễn cưỡng ngáp một hơi, thầm nghĩ đến bộ dáng của quỷ tử và bổng tử, thật hết muốn giận.
516 “Bạch Khiết bây giờ đang ở chỗ nào?” Vô Cực Thần Quân lạnh lùng nhìn Lưu Phong, một luồng khí thế như vô hình bao phủ lấy hắn. Trong mắt Lưu Phong hiện lên một tia dị sắc, mỉm cười nói: “Không biết”“Không biết?” Vô Cực Thần Quân hừ lạnh một tiếng: “Tiểu tử, ngươi biết ta là ai không?”“Cũng không biết!” Lưu Phong vẫn điềm nhiên nói.
517 Ánh mắt sắc bén Vô Cực Thần Quân sáng lên, một hồi lâu sau hắn mới từ từ nói;”Ngươi thật sự ngày càng giống hắn. Các ngươi đều là tiểu quỷ mà ta thích, đáng tiếc các ngươi đều giống nhau, không lựa chọn lão phu.
518 Lưu Phong hừ lạnh một tiếng: “Tàn nhẫn? Chuyện năm đó ngươi làm chẳng lẽ không tàn nhẫn? Sớm biết có hôm nay, sao ngày trước còn làm. Từ khi ngươi bỏ ta ở Tuyết Sơn, tình nghĩa của chúng ta đã chấm dứt rồi”.
519 “Phu quân, đêm nay chàng đừng đi. . . ngủ lại chổ này đi nha. . . ?” Ân Tố Tố hai tay ôm chặt lấy Lưu Phong, như sợ buông ra thì hắn sẽ biến mất vậy. Lưu Phong mỉm cười: “Được rồi, ta nghe lời nàng”.
520 Đây là tẩm cung, ta chỉ là đến xem. . . Ân Quý Phi muốn tìm cho bản thân một cái cớ. Ân Quý Phi thấy Lưu Phong trần truồng, nhất thời cả kinh, đang muốn xoay người đi ra, lại nghe Lưu Phong hô: “Cô cô, Tố Tố đang ngủ, không có gì đáng ngại”.