21 "Ngươi muốn gì?" A Lệ Tư Khắc giận dữ hỏi, ngọc châu vẫn không ngừng tuôn rơi. "Ta muốn biết vì sao nàng khóc. " Hi Bình ra vẻ nghiêm chỉnh nói, chân không ngừng tiến lại gần A Lệ Tư Khắc.
22 "Nàng. . . nàng vừa uống gì vậy?" Hi Bình nhìn thấy A Lệ Tư Khắc uống hai viên thuốc, giật mình kinh sợ. Không phải nữ nhân này hận quá mà làm liều đấy chứ.
23 "Hi Bình, Hi Bình. " Tiếng Bạch Tư khẽ gọi. Hi Bình tay ôm A Lệ Tư Khắc, đang mơ mơ màng màng. "Hi Bình, Hi Bình. " Bạch Tư lại gọi. "Chờ chút, ta ra ngay.
24 Đạt Ma Nhĩ hoàng đế tâm trạng vô cùng phấn khởi. Tình ái chi thần không sao, nữ nhân của tình ái chi thần cũng không bị sao hết. Bọn giặc cỏ núi Hắc Phong bị trừng trị.
25 Tiết trời lúc này đã sang thu, không khí mát mẻ, lòng người cũng vui vẻ sảng khoái. Hi Bình và Đường Tư tiến vào Hoàng thành. Tâm tư Đường Tư có chút lo lắng.
26 Tin phò mã Hi Bình vào cung làm xôn xao đám phi tử của hoàng thượng. Nàng nào cũng mong mong ngóng ngóng, sửa sang sắc đẹp, trang điểm diễm lệ đợi chờ tình lang đến.
27 Những tia nắng đầu tiên báo hiệu một ngày mới đã đến. Trận chiến tại cung của Đường Tư công chúa cũng đã chấm dứt. Hi Bình lặng lẽ mặc quần áo, tiến tới tẩm cung của hoàng hậu, bỏ lại sau lưng những tấm thân mỹ miều trắng như ngọc, mềm như nhung.
28 Những cơn gió lạnh đầu mùa đã xuất hiện. Họ đã rời Cao Ly được 5 ngày. Theo như lịch trình, 3 ngày nữa thuyền sẽ đến Cửu Châu, hòn đảo lớn phía nam Đông Doanh.
29 Đông A thôn, một ngư thôn nằm về phía Tây Nam Cửu Châu. Chỉ cần nhìn qua cũng biết đây là một thôn nghèo, rất nghèo. Đông A thôn bị Xuyên Đoạn tướng quân bóc lột đến tận xương tủy.
30 "Xin hỏi Hạ Tỉnh đại nhân, vì sao lại khoản đãi chúng ta như vậy?" Mỹ Hạnh Tử cất tiếng hỏi. "Các vị chớ suy nghĩ nhiều, ta đối xử với mọi người đều như nhau.
31 "Hạnh Tử, có cần thiết phải làm vậy không?" Vưu Túy hỏi. "Tủy tỷ, việc này rất cần thiết. Để tránh dân trong trấn tưởng nhầm ta là sơn tặc đến để cướp bóc, ta nhất thiết phải làm như vậy.
32 "Đông Dương vương tử, Sơn Điền gia tộc liệu còn bao nhiêu quân?" Nguyên Na cất tiếng hỏi. Đông Dương vương tử trầm ngâm suy nghĩ. Khi Đông Kinh thất thủ, toàn quân của Sơn Điền gia tộc bị mất hết liên lạc.
33 "Oa. . . " Hi Bình vươn vai ngáp dài một cái. Mấy hôm nay thật là chán. Suốt ngày chỉ luẩn quẩn trong cái trấn này, chả có gì là vui vẻ cả. "Bạch Tư, nàng lo lắng chuyện đánh nhau vừa thôi, cẩn thận lại già đi đấy.
34 Lại nói sau khi Hi Bình giết chết Sơn Bố tướng quân, không chỉ 5000 lính của Xuyên Đoạn khiếp sợ trước thần uy của hắn mà cả những binh lính tình nguyện theo Sơn Điền Đông Dương cũng cảm thấy ớn lạnh.
35 Sau khi ba tên bại hoại rời khỏi, chúng nữ nhanh chóng đóng cửa phòng lại. Gương mặt ai cũng hồng hồng. Chỉ tại 3 cái tên đó mà chưa có tối nào thật sự thoải mái cả.
36 "Để ta giúp nàng, ta sẽ ôn nhu. " Hi Bình dịu dàng nói. Một tay lau những giọt lệ trên mắt nàng, tay kia khẽ ôm lấy vai nàng, lưỡi đã tấn công vành tai nàng.
37 Đã hai ngày trôi qua, kể từ hôm thâu tập 5000 lính của Xuyên Đoạn Tư Điền. "Chắc chắn tin đồn đã được lan truyền rộng rãi. " Sơn Điền Đông Dương nói. "Đến lúc khởi sự thôi.
38 Ánh nắng chói chang chiếu xuống pháp trường. Ở đó, một lão nhân cởi trần bị trói chặt bằng một sợi dây thừng. Gã đao phủ đang đứng cạnh lão. Mặt hắn lạnh tanh, mắt nhìn về phía Tiểu Nhân chờ đợi.
39 Tiếng tù và vang lên. Binh lính trong thành Xuyên Đoạn khẩn trương kéo về phủ Xuyên Đoạn Tư Điền. Cứ theo như quy tắc cũ, thì 3 tiếng tù và là tập trung trước thành, 5 tiếng tù và là chuẩn bị chiến trận.
40 "Việc này ta có thể giúp ngươi. "Gác Thành giật mình quay lại nhìn lão nhân đang bước tới. "Mặc Giả đại nhân. " Hắn cung kính nói. Dân chúng nhìn lão với tất cả sự kính trọng.