21 Ánh đèn hoa lệ màu vàng, đèn trùm làm từ đá quý, căn phòng rộng lớn với sàn nhà lát cẩm thạch, những bàn ăn trải khăn trắng muốt sang trọng bầy biện đủ loại mỹ vị với bộ dao nĩa bạc.
22 Nhìn căn phòng tối đen như mực trước mắt, Sakura khẽ khàng thở dài, giọng nói trong trẻo thường ngày vì mệt mỏi mà trở nên hơi khàn. -Dạ! -Vâng. - Từ lúc nào, Dạ vốn luôn ở đằng sau cô đã xuất hiện trong bóng tối, chuẩn xác nghiêng người thành 1 góc 75°, bàn tay đặt lên trước ngực.
23 -Đây là ý kiến của nhà Miller?- Shun nhíu mày. -Không phải. toàn bộ người tham gia cuộc điều tra này đều là người của tôi. So với đánh rắn động cỏ, tôi thích âm thầm hành động hơn.
24 Mọi người im lặng, chờ nghe quyết định của Sakura. -Tớ… Tớ nghĩ mình sẽ bỏ phiếu trắng. -Gì?!- Satan há hốc. -Tớ vốn nghĩ sẽ theo ý kiến của đại đa số các cậu, cơ mà tình hình thế này nằm ngoài dự kiến của tớ.
25 Chiều cùng ngày hôm đó, học sinh của học viện Nishiyama tập trung tại ga Kyoto. Thủ lĩnh tòa nhà Bạch Hổ- Ruka Miller vốn luôn là bí ẩn hôm nay lại đột ngột ra mặt, 5 mĩ nam cùng xuất hiện khiến đám nữ sinh được thể nhốn nháo.
26 -Không phải lửa, mà là bom. . . … Cùng thời điểm ấy, hàng loạt biến hóa xảy ra trên tàu. Toa số 13, trái với dự đoán, Takami gần như sắp “dọn dẹp” được ngọn lửa.
27 00h30 Biệt thự cá nhân của Sakura Sammon Trong màn đêm đen, căn biệt thự theo lối châu Âu cổ điển có vẻ cô đơn đến lạ lùng. Ngọn đèn ngày thường sáng lung linh đến thế, giờ đây lại gợi lên dáng vẻ hiu hắt buồn thương.
28 1h sáng Biệt thực cá nhân của Sakura Sammon. Thư phòng, không khí yên tĩnh đến khó thở. Sakura chống cằm, lặng lẽ nhắm mắt nghỉ ngơi, đối với loại không khí này hoàn toàn miễn dịch.
29 Đứng lặng người sau cánh cửa gỗ, Sakura nhắm mắt, chờ đợi tiếng bước chân dần xa. Chiếc chuông bạc trong tay cô lần nữa kêu vang, trong trẻo thanh thúy nhưng âm thanh lại khác hẳn khi nãy.
30 Về đến nhà, Sakura tùy tiện khử trùng, sau đó mặc đồng phục thêm áo khoác tối màu rồi lập tức tới học viện. Dạ đề nghị để Shigeki xem qua, cô chỉ lạnh nhạt lắc đầu: -Khỏi.
31 Tác giả: Hôm qua, có bạn hỏi tại sao mình lại lấy tên chương 3 là “Lần đầu gặp gỡ” dù đây không phải lần đầu tiên hai người gặp nhau. Trên thực tế, lần đầu tiên gặp mặt, cả 2 đều không nói tên, thậm chí Sakura còn không thấy mặt Shun.
32 Nhìn dáng người cao lớn dựa vào gốc cây, nụ cười nhàn nhạt làm nổi bật hai tròng mắt khác màu, vẻ lạnh lẽo trên mặt Shun càng thêm rõ rệt.
Bước chân Shun chậm dần rồi dừng hẳn, cặp mắt đen lạnh lẽo lướt qua người nọ.
33 Thời tiết dần trở nên se lạnh, cây trong học viện gần như rụng hết lá. Những cành cây khẳng khiu trơ trụi tựa như những cánh tay vươn lên, dùng hết sức mình chạm vào bầu trời xám xịt.
34 Thời tiết dần trở nên se lạnh, cây trong học viện gần như rụng hết lá. Những cành cây khẳng khiu trơ trụi tựa như những cánh tay vươn lên, dùng hết sức mình chạm vào bầu trời xám xịt.
35 Bắt đầu từ thời cổ xưa, các đại gia tộc có một lịch sử lâu đời đến đáng kinh ngạc. Bọn họ trải qua những thời đại khó khăn nhất nhưng vẫn có thể trụ vững ở đỉnh cao thế giới.