481 "Nể tình ngươi vừa rồi mới khen ta rất tuấn tú, nên ta quyết định cứu ngươi. " Ám Dạ cười nhẹ nhìn về phía Tiểu Thiên, tiếp tục nói: "Hơn nữa ngươi nói kiếp sau mới gặp lại, đối với ta mà nói thời gian quá dài rồi, ta không chờ được.
482 Câu hỏi này của Tiểu Thiên làm cho Ám Dạ hài lòng cong môi lên, "Chờ ta làm xong chuyện tiếp theo sẽ trả lời ngươi. "Lời vừa buông xuống, đầu ngón tay của Ám Dạ từ trên lưng Tiểu Thiên nhanh chóng trợt xuống, một luồng sóng nhiệt mạnh mẽ bao quanh toàn thân của nàng, đau đến nàng toát ra mồ hôi lạnh, ngực nhói nhói.
483 "Đi đâu?" Tiểu Thiên mở miệng hỏi, bớt đi gánh nặng trong lòng kia, lúc này nàng cảm thấy nhẹ nhõm vô cùng. " Nơi để chữa bệnh!" Ám Dạ đơn giản trả lời một tiếng, kéo nàng qua bước nhanh về phía trước.
484 Nhận thấy được Tiểu Thiên đang cố trốn tránh gì đó, Ám Dạ cũng không có ý định hỏi tới, hắn vốn không thích chõ mõm vào chuyện người khác, nếu người ta không muốn nói, vậy hắn cũng không hỏi.
485 Ngự thư phòng ——"Các ngươi đúng là phế vật!" Dưới cơn thịnh nộ, Hoàng Phủ Tấn đem tất cả mọi thứ trên bàn đạp bay thẳng đến chỗ viên quan đang căng thẳng quỳ gối trước bàn đọc sách, trong mắt mệt mỏi mang theo dấu tích cả đêm chưa ngủ, hằn đầy tia máu!"Hoàng.
486 "Thiên Thiên, nàng ra đi là tốt sao? Trẫm van cầu nàng, trở lại bên người trẫm được không?" Hoàng Phủ Tấn chống đầu, vô lực lẩm bẩm, thanh âm khẩn cầu lúc này đã nghẹn ngào.
487 "Dạ, nô tài đáng chết!" Phúc Quý không dám nói gì nữa, hắn cũng biết, cho dù hắn nói thế nào, hoàng thượng cũng sẽ không thay đổi chủ ý. Nhưng khiến hắn vui mừng chính là, ít nhất hoàng thượng còn mang theo hắn, dọc đường đi hắn có thể chiếu cố ăn uống, cuộc sống hàng ngày của hoàng thượng.
488 Vẻ mặt lãnh đạm của Hoàng Phủ Tấn làm tiểu nhị trong lúc nhất thời có chút lúng túng, không biết nên nói gì. Chẳng qua vị công tử này trên mặt phảng phất nét cô đơn làm cho hắn chợt nhìn cảm thấy đáng thương.
489 "Có. . . . . . có thấy a, lần trước vị cô nương kia cũng tới tiểu điếm ăn cơm, cuối cùng trả lại cho ta một cái vòng tay trị giá ngàn lượng liền chạy mất, ta còn nghe thấy vị quan gia tìm nàng gọi nàng là Hoàng hậu nương nương.
490 "Còn, còn!" Tiểu nhị không ngừng gật gật đầu, lập tức chạy đến chỗ chưởng quỹ, cùng hắn rỉ tai mấy câu, chỉ thấy chưởng quỹ căng thẳng, lập tức đi tới viện sau, từ bên trong lấy ra cái túi xách bước nhanh đi tới phía trước mặt Hoàng Phủ Tấn.
491 Này cái ngân phiếu này làm cho chưởng quỹ dọa cho sợ đến lui về phía sau vào bước, liên tục không ngừng khoát tay áo, lòng bàn tay khẩn trương đổ mồ hôi, "Không được a, tiểu ca, cái vòng này chính là của nương nương gì đó, ngài lấy về đi, tiền này ta không thể nhận.
492 Đoạn Tình cốc, tình khó mà đoạn!Tiểu Thiên nước mắt ướt mặt, tâm cũng ướt!"Thiên Thiên, cô nương ở nơi này a. " Sau lưng vang lên tiếng của Hoa thúc, chính là người quản gia mà Ám Dạ đã nhắc tới lúc trước.
493 "Sao. . . . . . Làm sao có thể, ta làm sao có thể trong lòng nhung nhớ một người đàn ông. " Mất tự nhiên quay đầu đi chỗ khác, Tiểu Thiên không muốn cho Ám Dạ thấy nước mắt nàng lúc này sắp xông ra ở hốc mắt.
494 "Ngươi có!" Ám Dạ nhìn chăm chú biểu hiện ở trên mặt của Tiểu Thiên, cặp mắt sắc bén kia làm cho Tiểu Thiên cảm thấy rất không tự nhiên, giống như là hắn có thể nhìn thấu tâm sự của nàng vậy.
495 "Thiếu gia, chúng ta đã rời khỏi kinh thành vài ngàn dặm đường rồi, nhưng vẫn không có tin tức của Thiếu phu nhân , sợ rằng. . . . . . ""Câm miệng!" Phúc Quý chưa kịp nói câu tiếp theo đã bị thanh âm lạnh như băng của Hoàng Phủ Tấn cắt đứt.
496 Hai người ngồi xuống không bao lâu, liền nghe được cách trên đó mấy bàn có mấy người đang thảo luận cái gì đó. "Uy, các ngươi nói xem tối nay liệu rằng thần tiên đại hiệp có xuất hiện hay không?""Có thể, gần đây Chiêu Lăng có rất nhiều dân chúng đến cơm ăn cũng không có, đói bụng chừng mấy ngày rồi, theo ta nghĩ, thần tiên đại hiệp chắc chắn sẽ xuất hiện.
497 "Ngươi đi cướp đồ?" Tiểu Thiên có chút không tin hỏi. "Đúng vậy, nếu không ngươi cho rằng ta mặc toàn thân áo đen này là để đi ra ngoài đi dạo sao?" trên mặt Ám Dạ vẫn duy trì nụ cười nhạt.
498 "Ha ha " sau khi cướp hết những thứ đó, bọn họ bằng tốc độ nhanh nhất phân phát của cải ọi người cùng với làm khổ người khác, tất cả động tác làm liền một mạch, từ từ tiến vào nhà phú thương đến phát hết những thứ tiền bạc tài bảo kia, tổng cộng không tới thời gian một khắc đồng hồ.
499 "Lần sau để bọn họ lấy tước hiệu cho ngươi là thần tiên nữ hiệp thì thế nào?" Ám Dạ đưa tay đem nàng kéo đến bên cạnh mình, cười giỡn nói: "Như vậy, lần sau chúng ta ra ngoài đánh cướp, bọn họ có thể trực tiếp gọi là thần tiên hiệp lữ.
500 Tiểu Thiên rất kích động, Ám Dạ tốn rất nhiều thời gian mới từ từ trấn an được nàng. "Tốt lắm, trước tiên chớ khẩn trương, ta cùng ngươi trở về tìm có được không?"Tâm tình kích động đã qua đi, lúc này Tiểu Thiên lại có vẻ vô cùng bình tĩnh, nàng đưa tay, xoa xoa nước mắt ở khóe mắt, lắc đầu một cái với Ám Dạ, "Không cần, thật ra cũng chỉ là một khối ngọc thôi, không sao, mất thì mất.