121 Chương 124: Bảo Bối có điểm lạ Buổi tối lúc hoàng hôn, mưa nhỏ vẫn còn rơi nhẹ trên đường, người đi đường thưa thớt, Bảo Bối vùi đầu chạy một mạch, Tiểu Ngoan bám sát phía sau.
122 Chương 125: Bảo Bối đừng khóc Tĩnh Tông ôm Bảo Bối chạy thẳng về Cao phủ, tự hắn tiến phủ, nhìn thần sắc trong mắt hắn, Lục Thiên đã hiểu toàn bộ, ông lo âu ôm lấy Bảo Bối đang khóc tới thương tâm, không hỏi han thêm gì, ông chỉ lo ôm chặt Bảo Bối chạy về phòng.
123 Chương 126: Chúng ta là cướp! Nàng đã không còn tự tin như trước, ở bên cạnh thiếu gia, nhìn hắn thành thân với nữ nhân khác, cho nên nàng nghĩ tới nghĩ lui, lại rời khỏi nhà, nàng muốn ra ngoài một chút, hiện tại tâm tình thật là khó chịu.
124 Chương 127: Quyết định của Bảo Bối “A. ” Hai huynh đệ nhìn theo hướng chỉ, “Vì sao?” “Ta muốn tới đó ở. ” Nói xong thì nhấc chân bước. “Chúng ta giúp ngươi.
125 Chương 128: Nhất định để cho nàng cướp được Hoàng Thượng thấy vậy lộ vẻ khó xử, thật ra ông muốn thái Tuấn Tư, nhưng lại ngại Hoàng Hậu, ông còn định để cho các huynh đệ giúp đỡ nhau, khiến cho Tư Tuấn tự nguyện gánh vác, lại không nghĩ tới Mặc Huyền lại đứng dậy nhận lấy.
126 Chap 129 Không sợ hắn chán ghét ngươi sao [2005 tự ] “Oa! Nhiều vàng như vậy a! Lần này chúng ta có tiền rồi!” Ánh mắt của Tiểu Trụ lấp lánh vô số kim quang, còn Đại Trụ thì kích động đến nỗi chảy nước mắt luôn.
127 Chap 130 Bộ dạng của muội phu rất yêu nghiệt [2026 tự ] “Thiếu gia chưa từng đi đường xa đến như vậy, đường xá lại gập ghềnh, dường như không được thoải mái cho lắm.
128 Chap 131 Dĩ kỳ nhân chi đạo, hoàn trị kỳ nhân chi thân [2107 tự] (Dùng phương pháp của chính người đó để trị người đó *cám ơn nàng Âu Dương Đình đã giải thích hộ ta ~ iu nàng*) Hai nước khác Tĩnh quốc, Nhân quốc thuộc loại hai mặt, mỗi người điều có mục đích riêng muốn đạt được, bọn họ đơn giản là nhìn trúng vùng đất phì nhiêu màu mỡ động vật phong phú của Chu quốc, thừa dịp Gia quốc dẫn đầu, bọn họ cũng muốn đến để được chia một chén canh.
129 Chap 132 Chúng ta là người nhà mẹ đẻ của thái tử [2020 chữ] Bảo Bối chuyển động eo nhỏ ngẩng cái đầu nhỏ lên, đang muốn vọt tới, thì Tiểu Trụ ở phía sau đã xông tới trước.
130 Chap 133 Tay thiếu gia rất lạnh a [2033 chữ] “Bản đồ gì?” Bảo Bối xoay qua. Chí Viễn chỉ chỉ ngọn núi to lớn có đỉnh nhọn như gọt bút ở không xa kia “Tứ đệ muốn từ trên núi kia xem tình hình địch doanh ở phía xa xa kia, sau đó vẽ lại thành một bản đồ, nhưng mà chúng ta đã phái người đi lên núi kia đã hai ngày rồi mà vẫn chưa có trở về, chắc là đã ngã xuống núi rồi.
131 Chap 134 Con rể nhìn từ xa càng đẹp mắt [2033 chữ ] “A, Bảo Bối, cái này còn phải cám ơn nương con nha” Bướm trắng đau lòng vỗ vỗ mặt Bảo Bối, khuôn mặt của tiểu gia hỏa này so với trước kia gầy hơn, xem ra gần đây chịu khổ không ít.
132 Chap 135 Ngươi rốt cuộc có thích Bảo Bối hay không a [2073 chữ] Bướm Trắng nãy giờ vẫn không nói chuyện hiện giờ đang gật gật đầu “Yên tâm đi, ta nhất định sẽ cho bọn họ hảo hảo hưởng thụ.
133 Chap 136 Thiếu gia, ta sẽ phụ trách [2011 chữ ] Hắn vươn tay nhẹ nhàng kéo nàng qua, khiến nàng phải ngồi xuống. “Thiếu gia, ngươi làm sao vậy?” Tay thiếu gia tại sao lại luôn luôn lạnh như thế, chờ chút nữa nàng sẽ hỏi Nhị nương xem có biện pháp nào không, Bảo Bối thầm nghĩ.
134 Chap 137 Cuộc chiến của Tam quốc [2032 chữ] Đứng ở trong trướng doanh, Phương Lực giả bộ cười đón Tống Thiết Quân “Ta thật sự cảm tạ các ngươi đã nguyện ý cấp lương, nhưng mà chúng ta cảm thấy như vậy là đủ rồi, chúng ta đã chuẩn bị rút quân về nước.
135 Chap 138 Thiếu gia kia có nói là thích con sao?[2008 chữ] Bảo Bối nhảy xuống, đi qua với tốc độ rất nhanh, mũi tên vẫn bị nàng gắt gao cầm ở trong tay.
136 Chap 139 Giúp ngươi cướp muội phu [2103 chữ ] Bảo Bối bắt đầu lặng lẽ trốn tránh Mặc Huyền, nàng luôn vây quanh bên cạnh Đại Tiểu Trụ, xem hai người bọn hắn đấu võ mồm như thế nào, đánh nhau xong lại làm hòa, hai huynh đệ này như một đôi dở hơi, sức sống vô hạn.
137 Chap 140 Ta thích ngươi, vẫn luôn như vậy! [2007 chữ ] Chiến tranh thắng lợi, làm cho tên tuổi của Hiên Viên Mặc Huyền vang dội cả quân đội, thái tử mưu tính sâu xa, túc trí đa mưu, quan trọng nhất chính là thái tử tuyệt đối là một mỹ nam tử khuynh thành, khi hắn thay chiến bào, tháo đầu khôi xuống một thân trường bào màu bạc theo làn gió nhẹ lay động, hắn đứng sừng sững trên tường thành, binh sĩ dưới tường nhìn không chớp mắt.
138 Chap 141 Không cho phép ngươi rời ta mà đi! [2059 chữ ] “Thiếu gia. ”“Đi đâu về?” Hắn nhìn Bảo Bối một thân tro bụi. Bảo Bối vỗ vỗ bụi trên người, vui vẻ chạy tới “Thiếu gia, mẹ ta nói đêm nay nàng làm mấy món ăn ngon, nên bảo ta đến gọi thiếu gia đến cùng đi ăn.
139 Chap 142 Không muốn nàng quá thương tâm [2008 chữ ] Lục Thiên đã đứng ở trước mặt bọn họ “Bảo Bối, nghe lời. ” Đưa tay muốn bắt lấy Bảo Bối. Mặc Huyền bị Lục Thiên khẽ đẩy ra, Bảo Bối dễ dàng bắt được Mặc Huyền “Cha, ta không quay về!”Không khí của hiện trường bắt đầu ngưng trọng lên.
140 Chap 143 Thiếu gia đi di viện Hồng Hoa [2014 chữ ] Mặc Huyền khẽ nhíu mày một cái. Tĩnh Tông không đếm xỉa cười cười, đứng lên, vỗ vỗ đầu Bảo Bối “Bảo Bối, hôm nay ta có việc nên đi về trước, ngày mai ta trở lại thăm ngươi.