241 Khi những tia nắng đầu tiên xuất hiện cũng báo hiệu một ngày mới bắt đầu.
Màn đêm tĩnh mịch biến mất, thành phố nhộn nhịp bước vào một ngày làm việc mới.
242
243 Lệ Minh Vũ nghĩ hành động tồi tệ nhất cuộc đời mình chính là bây giờ, anh dùng đến thủ đoạn tệ hại nhất để hỏi ra kết quả mình cần. Nhưng anh không nỡ thấy Tô Nhiễm phát hoảng, lại vô ý thức ôm chặt cô.
244
245 Kỳ thực anh đã đoán được phần nào chuyện xoay quanh Tô Nhiễm, tối qua khi thấy ảnh chụp đó, anh biết việc này liên quan mật thiết đến Đinh Minh Khải. Quả nhiên, Đồng Hựu cũng nhắc tới Đinh Minh Khải.
246
247 Có lẽ phát hiện mình hơi lớn tiếng, Tô Ánh Vân hắng giọng, vẻ mặt bà thoáng bối rối.
So với sắc mặt lúng túng của bà, Lệ Minh Vũ càng thong dong bình tĩnh, đôi mắt anh sắc bén sâu thẳm, anh nói nhàn nhạt, “Cháu vừa mua mấy năm trước.
248
249 Có đôi khi em không trông thấy nỗi đau đớn của tôi, nhưng bi thương của em lại hằn sâu vào mắt tôi, bén rễ nẩy mầm trong tim tôi.
***
Gần đây, mọi thứ đều có vẻ bình lặng, thuận buồm xuôi gió.
250
251 “Bộ trưởng, anh…sao lại nhắc tới việc này?” Đồng Hựu không sao hiểu nổi.
“Lão Tả nhờ tôi suốt mấy hôm nay, tôi cũng không biết từ chối thế nào. ” Lệ Minh Vũ xoè hai bàn tay ra vẻ bất đắc dĩ, “Cậu làm việc cho tôi bao nhiêu năm qua, bây giờ cũng đến lúc cậu nghĩ việc cá nhân của mình.
252
253 Lệ Minh Vũ trầm mặc, anh hơi nhướng mày…
“Tô Nhiễm bướng bỉnh, không nghe lời. Cô ấy có vẻ ngoài dịu dàng thuỳ mị nhưng thực tế lại có nguyên tắc và lý lẽ cực kỳ buồn cười.
254
255 Khi chuyên gia tâm lý Mark đến nơi thì đã là chiều hôm sau. Anh ta còn chưa kịp quen với múi giờ thì đã lật đật đến thăm Tô Nhiễm.
Do bác sĩ Mark không thích tiếp xúc với cánh báo chí, nên trước khi gặp anh ta, tiềm thức Lệ Minh Vũ cho rằng anh ta là một ông già với mái tóc hoa râm.
256 Đồng Hựu đi vào quầy, cầm đồ chuẩn bị nếm rượu. Nào ngờ khi Đồng Hựu vừa định uống thử, người dân bản xứ đột nhiên nói gấp gáp vẻ như không bằng lòng.
257 Đồng Hựu đi vào quầy, cầm đồ chuẩn bị nếm rượu.
Nào ngờ khi Đồng Hựu vừa định uống thử, người dân bản xứ đột nhiên nói gấp gáp vẻ như không bằng lòng.
258 Tô Nhiễm nằm sấp trên người Lệ Minh Vũ, ngón tay cô lần từ thắt lưng của anh xuống đến một vật nóng rãy khác thường. . . Tô Nhiễm nhìn thẳng vào mắt anh, rồi tay cô chà xát vào bộ phận đàn ông đã dựng đứng của anh.
259 Tô Nhiễm nằm sấp trên người Lệ Minh Vũ, ngón tay cô lần từ thắt lưng của anh xuống đến một vật nóng rãy khác thường. . .
Tô Nhiễm nhìn thẳng vào mắt anh, rồi tay cô chà xát vào bộ phận đàn ông đã dựng đứng của anh.
260 Ngày hôm sau, Tô Nhiễm ngủ thẳng đến chiều mới tỉnh dậy. Khi Mark đến khu Hoa Phủ, anh ta trông thấy vết thương đã được xử lý qua loa, không hề băng bó trên cánh tay Lệ Minh Vũ, bèn hỏi anh, "Anh bị sao thế?"Lệ Minh Vũ nhìn vết thương trên cánh tay, anh cười khổ, cất giọng bất đắc dĩ, "Tôi không sao.