21 Trở lại Hoạn thành Vân Tử Liệt vô luận như thế nào cũng không thể yên giấc, vừa nhắm mắt, bóng dáng múa kiếm như nhạn kia lại hiện ra trước mắt, còn có cặp mắt kia giống như đã từng quen biết.
22 "Cái gì? Minh Tuệ" Hổ Tử vội vàng đứng lên, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm Chu Tấn, mặt cùng cổ đều đã đỏ bừng lên, hai tay nắm chặt quả đấm, khớp xương nổi lên, móng tay đều khảm sâu trong thịt thật sâu, đâm đau nhói, điều này càng khiến Hổ Tử nhận rõ đây không phải là mộng, là hiện thực.
23 Ba ngày sau, Tư Mã Chu, Hách Liên Du và Tư Mã Tuấn liền dắt tay nhau chạy đến Uyển thành, hơn nữa mang theo thánh chỉ của hoàng thượng, tứ phong Tư Mã Minh Tuệ, nữ nhi của tướng quân Tư Mã Tuấn thành Hòa Duyệt công chúa, sang năm gả cho Chiêu vương Vân Tử Liệt.
24 Tiểu Nguyệt mặt có chút đỏ, thấp giọng nói: "Sao ngươi lại làm Tán nhân thế này" Vân Tử Xung cúi đầu cười nói: "Đương nhiên có thể búi tóc cho ngươi, cũng chỉ có thể là ta".
25 Tử Nguyệt kỳ quái nhìn thoáng qua Vân Tử Liệt đột nhiên đứng lại, đến chỗ này nghe nói có Trà Hương viên rất khác biệt, cũng không đi tới, không biết ý người như thế nào.
26 Hôm sau, Tiểu Nguyệt đi theo Kỷ Thanh Sơn và Tố Nương trở về Kỷ gia thôn, tuyết rơi xuống trọn vẹn một đêm, đến lúc trời tờ mờ sáng mới ngừng lại, ngay cả như vậy, bởi vì nhiệt độ không thấp nên cũng không hề để lại dấu vết gì, thật khác xa trong trí nhớ của nàng.
27 Tháng giêng qua đi, Tiểu Nguyệt cùng Tư Mã Minh Tuệ cùng vào kinh, có lẽ xuất phát từ mưu toan chính trị, Nhật thành bằng tốc độ nhanh nhất cho xây dựng một tòa phủ công chúa xa hoa, dù biết phủ công chúa này có lẽ mấy tháng sau sẽ vĩnh viễn trở nên hoang phế, nhưng để phô trương một chút cũng không phải không được.
28 Mấy ngày kế tiếp, cả kinh thành Nhật thành của Nghiêu Quốc rơi vào tình cảnh rối ren, mặc kệ là hoàng cung hậu duệ quý tộc hay dân chúng bình thường, cùng không nói mà đều chú ý đến hai cuộc đại hôn sắp cử hành, Thái tử điện hạ lập phi, cùng công chúa phương Bắc gả sang.
29 Qua bảy ngày, rốt cục ngày mùng tám tháng năm cũng đến được Nghiệp thành. Nghiệp thành hiện giờ cực kỳ phồn hoa, nơi nơi giăng đèn kết hoa, tràn ngập hân hoan, trái với không khí vui mừng ấy chỉ có Hổ Tử và Tư Mã Minh Tuệ, cho dù đã nhận mệnh, nhưng tận mắt thấy người mình yêu gả cho kẻ khác, vẫn cần dũng khí rất lớn.
30 Thảm nỉ đỏ thẫm theo thành thủ kéo dài đến bờ sông Tinh Nguyệt, trên thảm đỏ từng bước một chậm rãi đi tới, là bóng dáng yếu điệu của Tư Mã Minh Tuệ , dưới ánh mặt trời, thiếu nữ toàn thân giá y đỏ thẫm trông thật xinh đẹp.
31 Hổ Tử trầm ngâm nửa ngày nói: "Chu Tấn" Tư Mã Tuấn thầm nghĩ: "Đúng vậy, lão luôn phản đối khai chiến, hơn nữa lão lại là chú ruột của Vân Tử Liệt. Để lão khuyên bảo Chiêu vương là thích hợp nhất" Hổ Tử lại nói: "Yêu cầu của Chiêu vương đến chính ta cũng thấy không hợp lý, Tiểu Nguyệt nhà ta vừa không phải thế gia vọng tộc cũng không phải công chúa, tại sao phải đi hòa thân, xét khía cạnh nào cũng không thể nào nói nổi" Vân Tử Xung sắc mặt tối sầm lại thấp giọng thì thào: "Đúng vậy! Nàng vốn cũng không muốn làm thế gia vọng tộc hay công chúa gì cả" Tư Mã Tuấn nói: "Hiện giờ hôn sự của Minh Tuệ cùng Vân Tử Liệt chắc chắn không thành, thế nhưng nếu ngươi và Chu Nhược có thể đại hôn.
32 Hách Liên Chi nở nụ cười lắc lắc cây quạt nói:"Ngươi nói những lời này, chỉ sợ tất cả mọi người của Nghiêu Quốc không đồng ý" Nói xong lại mở cây quạt trong tay mình ra, mở rộng ở trước mặt Tiểu Nguyệt, Tiểu Nguyệt sửng sốt, cầm trong tay nhìn kỹ, mặt trước quạt rất đơn giản, là một cảnh hoa đào mùa xuân, phía sau viết bài thơ hoa đào mà nàng đạo văn.
33 Kinh thành Tham tướng phủ, Tư Mã Ngọc Kiều hầm hầm vào thư phòng phụ thân, đung đưa cánh tay phụ thân nói: "Con nghe được tin Chiêu vương huỷ bỏ hôn ước, Kỷ Tiểu Nguyệt bỏ đi, hai bên một lần nữa hoà đàm a.
34 Trích Tinh lâu ở phía sau sườn núi của thủ phủ Nghiệp thành, dựa vào vách đá, phía dưới là sông Tinh Nguyệt , chỉ có một con đường có thể ra vào, nguyên là chỗ dùng để tế trời cầu mưa, trên thực tế lại tương tự đài quan sát.
35 Tiểu Nguyệt cùng Hách Liên Chi ở trên núi Liên Vân mấy ngày, quả thật, nơi này khắp núi thậm chí ở cạnh khe suối, tùy lúc đều có thể thấy được Mạn Đà La.
36 Ngày hôm sau, hai người sáng sớm liền vào Tinh trấn, đại khái là vì Chiêu vương lúc này dừng chân ở đây, cho nên trấn cổ nho nhỏ, trừ bỏ vẻ phồn hoa vốn có, lại tràn ngập một bầu không khí trang nghiêm.
37 Dưới cơn mưa hoa đầy trời, là Chiêu vương Vân Tử Liệt khuynh quốc khuynh thành, toàn thân long bào màu đen, hình con rồng khí phách hiên ngang vắt trên đầu vai, mỹ lệ khác xa với khí chất của y.
38 Thiện phòng cực kỳ an tĩnh đơn giản, trà hương lượn lờ dày bốn phía, tâm Tiểu Nguyệt nhất thời cảm thấy vội vàng xao động, lập tức an bình, Tuệ Không đại sư thấp giọng niệm a di đà phật nói:"Không mong như mộ anh hùng hào kiệt, không rượu không hoa hoá ruộng cày, Kỷ thí chủ cửu ngưỡng đại danh " Sắc mặt Kỷ Tiểu Nguyệt có chút ửng đỏ, khoát tay nói: "Đại sư khen lầm rồi, chỉ là hư danh mà thôi" Vân Tử Liệt nhìn nàng mỉm cười, trong phòng không có cái bàn, đối diện Tuệ Không đại sư là một cái bàn trà nhỏ, bên cạnh có hai cái bồ đoàn (cái gối vải hình tròn để quỳ lạy trong chùa), Vân Tử Liệt lôi kéo Tiểu Nguyệt ngồi xuống, Tuệ Không đại sư đem một ly trà ngon, đưa cho Tiểu Nguyệt nói: "Kỷ thí chủ quả nhiên tài học hơn người, đối kinh Phật cũng có nghiên cứu" Tiểu Nguyệt vội vàng nói: "Đại sư quá khen, đích thật có việc gấp, có chút bất đắc dĩ nên đành múa rìu qua mắt thợ, mong đại sư thông cảm" Tuệ Không đại sư cười cười nói: "Không biết Kỷ thí chủ có khó khăn gì, cần lão nạp giải bày" Kỷ Tiểu Nguyệt nhìn thoáng qua Vân Tử Liệt, có chút ấp úng không tiện mở miệng, con ngươi Vân Tử Liệt thoáng lạnh lẽo, nhanh chóng đến gần Tiểu Nguyệt thấp giọng nói: "Thế nào ? Có chuyện gì ta không nên biết sao ?" Tiểu Nguyệt thầm suy nghĩ, cho dù y biết rõ, cũng không trở ngại gì, vì thế ngẩng đầu lên nói: "Nghe nói đại sư mấy ngày hôm trước cứu một thiếu niên, ta có thể đi xem hắn được không, hắn có thể là người thân của ta" Tuệ Không đại sư nói: "Ngươi nói Kỷ tướng quân" Tiểu Nguyệt gật gật đầu, Tuệ Không đại sư nói: "Được! Xin đi theo ta, nhưng ngươi phải chuẩn bị, hắn không nhớ gì cả, dù ngươi là muội muội hắn, chỉ sợ cũng nhận không ra" Trên mặt Tiểu Nguyệt hiện lên một tia đau đớn, gật gật đầu, ba người ra khỏi thiện phòng, theo cửa nhỏ bên cạnh rừng đào ra ngoài, qua một cái sân, mới đến một cái tiểu viện.
39 Đêm ở Tinh trấn thật sự rất đẹp, sao đầy trời không ngừng lóe sáng, tựa như những viên ngọc sáng óng ánh tương khảm trên mảnh vải nhung đen, hoà lẫn cùng sông Tinh Nguyệt dưới ánh trăng.
40 Ban đêm ở đâu cũng như nhau, trong thư phòng ở thủ phủ Nghiệp thành, Vân Tử Xung xoa chiếc trâm gỗ trong tay, dường như muốn đem phần thô gồ ghề ở giữa mài đến trơn nhẵn mới cam tâm.
Thể loại: Huyền Huyễn, Khoa Huyễn, Dị Giới, Tiên Hiệp, Xuyên Không
Số chương: 44