21 Từ ngày Cố Thanh Thanh trở thành đồ đệ thứ hai của Nhã Nhạc thần y đến giờ, nàng chưa từng gặp qua vị đại sư huynh của mình - Mạc Tích Ngôn. Nghe Yên Mộ Quân nói rằng, hắn rời cốc để chữa bệnh cho một vị hoàng thân quốc thích nào đó.
22 Chuyện đời lặng lẽ đổi thay
Trải qua muôn sông nghìn núi
Liệu lòng ta còn mãi mãi bên nhau?!
Ta không mong được đời đời kiếp kiếp,
Không mong được sớm tối bên nhau
Chỉ mong được bình thản nắm tay nàng đi giữa nhân gian.
23 Cố Thanh Thanh bịt kín cả người từ đầu đến chân bằng đủ các loại vải sặc sỡ mà nàng kiếm, được khiến trông từ xa nàng như một con tắc kè hoa khổng lồ ngồi xổm.
24 Thời gian cứ thế lặng lẽ trôi qua, cái cây nhỏ Cố Thanh Thanh trồng trước khuê phòng từ một mầm non nhỏ bé nay đã cao gần bằng nàng, mà mối thù năm ấy cũng qua được thêm sáu năm.
25 Thành Trường An vẫn nhộn nhịp như thường lệ cho dù mặt trời đã gần xuống núi. Chút ánh nắng muộn màng dát lên con đường lát đá nơi đây, một màu vàng cam chỉ xuất hiện khi chiều tà.
26 Trà bắt đầu nguội, hương vị dịu ngọt ở đầu lười dần thay thế bằng vị đắng chát.
Bầu trời đêm vẫn mang trong mình một vẻ đẹp huyền bí âm u, mặt trăng như lưỡi liềm màu bạc của tử thần và ngàn ngôi sao là hàng ngàn linh hồn màu trắng đục rực rỡ giữa dải ngân hà mênh mông.
27 “Cô nương, không nên khinh thường khả năng của ta như vậy. ”
Cố Thanh Thanh kinh ngạc nhìn về hướng nàng đang tấn công, hàng trăm ngân châm sắc bén rơi xuống như mưa, song, mục tiêu của chúng đã sớm biến mất khỏi đó.