181 Đại kiếm trong tay Lạc Tang cấp tốc đập ra, nặng nề phát lên tiễn thứ nhất, nhãn lực hắn vô cùng chuẩn, cộng thêm từ nãy đến giờ hắn vẫn giữ sức chờ đợi mũi tên của Tiêu Hùng, một đập này vừa mạnh vừa chuẩn.
182 Sắc mặt Lạc Tang cứng ngắc, ánh mắt dừng trên chiếc Đoản bính bạc nhận phủ, trong mắt lộ ra thần sắc kinh ngạc khó tin. Một phủ này của Tiêu Hùng, đánh bay một kiếm toàn lực của hắn, cho dù một tiễn mãnh liệt trước đó, đã triệt tiêu rất nhiều uy lực của một kiếm này, nhưng uy lực vẫn rất lớn, một phủ của Tiêu Hùng phải bộc phát ra uy lực mạnh đến đâu, mới có thể đạt đến hiệu quả này? Uy lực do chiếc phủ bộc phát ra, dường như không hề thua kém tiễn kĩ hắn, không lẽ hắn không chỉ tinh thông viễn công, mà còn tinh thông phủ kĩ, tinh thông chiến đấu cận thân? Có nghi hoặc tương tự không chỉ một mình Lạc Tang, đến Thác Bạt Xảo Vân cũng phải há hốc cái miệng nhỏ, bộ dạng vô cùng kinh ngạc.
183 Thấy Thác Bạt Xảo Vân lại nhích đến, Tiêu Hùng nhất thời lại tháo chạy, trong lòng rất bất đắc dĩ, mình vẫn là da mặt quá mỏng. Thác Bạt Xảo Vân nhìn bộ dạng ngượng ngùng của Tiêu Hùng, thu hồi cơ thể, ưỡn thẳng lưng, đầu ngực ngạo nghễ đứng thẳng càng thêm nhô cao lên.
184 Thác Bạt Xảo Vân thở dài một tiếng khe khẽ: "Không biết lúc nào, Tây Hoang yêu tộc chúng ta mới có thể sở hữu thổ địa phì nhiêu, mới có thể an định cư trú, không cần lo lắng giá lạnh, không cần lo lắng không có thức ăn mà chết đói".
185 Tiêu Hùng mở to mắt, nhìn Kim Dực Sư Thứu non từng chút từng chút một đem mảnh võ trứng lớn ăn hết một nửa, sau đó mới lại hài lòng nằm xuống. Kim Dực Sư Thứu non phát ra những tiếng kêu khe khẽ, thanh âm có chút mềm mại, giống như tiếng kêu của gà con, Tiêu Hùng không vì Kim Dực Sư Thứu non vẫn chưa mở mắt nên rời đi, mà cứ thế đứng bên cạnh nó.
186 Bắt đầu từ ngày thứ năm, Kim Dực Sư Thứu non đã nhảy ra khôi ổ, đi lại trong phòng, mổ mổ chỗ này, khẩy khẩy chỗ kia, chẳng khác gì một đứa trẻ hiếu kì.
187 Mặc dù Tây Hoang yêu tộc nghèo khổ vô cùng, nhưng bản thân Tiêu Hùng không thiếu tiền, huống hồ hắn bây giờ là người thủ hộ Thánh nữ, nuôi dưỡng một con Kim Dực Sư Thứu đâu còn là chuyện lớn? Cho dù không thể, chỉ cần dẫn Kim Dực Sư Thứu vào trong khu rừng gần đó săn bắt cũng được, vừa có thể kiếm đủ thịt tươi cho Kim Dực Sư Thứu, vừa có thể huấn luyện Kim Dực Sư Thứu chiến đậu, nếu không huấn luyện từ nhỏ, e rằng Kim Dực Sư Thứu sẽ dần dần trở nên vô dụng, thiếu hụt hung hãn dữ tợn vốn có, biến thành vật nuôi chân chính.
188 Đoàn xe chậm rãi nghiến lên mặt đất băng tuyết, phát ra thanh âm kít kít kít kít, trên trời tuyết rơi như rây bụi, cả đại địa rộng lớn đều là một màu trắng mênh mông.
189 Khoảng khắc Tiêu Hùng tiến lên, thanh niên đó cũng nhận ra Tiêu Hùng đang nhìn mình, càng căng thẳng hơn, thân thể đột nhiên hướng về phía trước, đồng thời, tay phải cũng rút ra từ trong ngực áo.
190 Tiêu Hùng thấy khóe miệng Thác Bạt Xảo Vân vẫn còn vết máu tươi, vừa định lên tiếng, thì nhận ra trên mặt Thác Bạt Xảo Vân có một phần thanh khí dị thường, trong lòng thoáng giật mình, hô lên khe khẽ: "Nàng trúng độc rồi".
191
192
193
194
195
196
197
198
199
200 Hàng Long Phục HổTác giả: 8nanChương 188: Trừu đao đoạn thủyNhóm dịch: Ngạo Thiên MônNguồn: VipvandanNhóm đả tự Bàn Long HộiShared by Bàn Long HộiKhi đội ngũ sắp tới thành Phi Nguyệt, Tiêu Hùng tu luyện rốt cuộc cũng đã có đột phá.