21 Edit: Mốc“Hay! Kiếm pháp hay!”Nhìn Ngọc Hồ Điệp một kiếm xẻ góc áo Tô Tần thành một mảnh, Vương Manh Manh đang hết sức chăm chú xem cuộc chiến không khỏi vỗ tay tán thưởng, lập tức lại thở dài một tiếng: “Nếu kiếm này thấp thêm một chút nữa, là có thể thu phục!”Tô Tần ném một ánh mắt ai oán, khiến cho Vương Manh Manh hậu tri hậu giác vội vàng bưng kín miệng.
22 Edit: MốcNàng mau chóng phát hiện, hỏi vấn đề này cũng thật vô nghĩa. Bởi vì, chụp nàng tỉnh lại chính là Ngọc Hồ Điệp. Ngọc Hồ Điệp lại đây, người thua, đương nhiên là Tô Tần.
23 Edit: MốcTình huống của hắn còn tệ hơn Ngọc Hồ Điệp. Đầu đầy mồ hôi, môi đã trắng bệch. Ngẩng đầu ra sức nuốt yết hầu, thanh âm vô cùng khàn khàn nhưng cũng hào hoa phong nhã tiếp tục nói.
24 Edit: MốcCầm lấy kiếm, Vương Manh Manh liền lập tức đi về phía Tô Tần đang thao thao bất tuyệt cố gắng nói chuyện. Khuôn mặt u ám cùng bước chân thật mạnh khiến Ngọc Hồ Điệp hô hấp cũng tạm thời dừng lại.
25 Edit: MốcĐối với việc Ngọc Hồ Điệp vô cùng thức thời, Vương Manh Manh rất hài lòng, ra sức gật gật đầu: “Không có ý kiến là tốt rồi. ”Nhìn Vương Manh Manh vênh vênh váo váo, Ngọc Hồ Điệp hiện tại khẳng định một điều.
26 Edit: MốcNhìn Vương tiểu miêu cứng họng, Ngọc Hồ Điệp cúi thấp mặt đến gần mi mắt nàng: “Chính ngươi ngẫm lại đi, một nữ hiệp còn thâm hiểm độc ác hơn cả cường đạo này mới xứng với giang hồ đệ nhất lãng tử như ta, chẳng phải là tuyệt phối sao?”Nhìn nụ cười đùa cợt kia, Vương Manh Manh lập tức phát hiện bộ dạng Ngọc Hồ Điệp một chút cũng không soái.
27 Edit: MốcThời xưa đệ tử thư hương đều trở thành tú tài nghèo kiết hủ lậu, ngay cả mình cũng ăn không đủ no, ai nguyện ý gả chứ?Huống chi Tô Tần còn tuân theo truyền thống tốt đẹp của phụ thân — thích đọc sách.
28 Edit: MốcChỉ trong vòng ba ngày, tân nương tử kia đã thành công thiêu rụi toàn bộ sách của Tô Tần. Chỉ trong vòng ba tháng, dưới sự dạy dỗ của nàng, Tô Tần luyện ai đả thần công [thần công chịu đòn =))] đã có chút thành tựu.
29 Edit: MốcMột nữ hiệp, sao lại có thể không có võ công cơ chứ, lại không biết nhân sĩ nổi danh giang hồ. Một phần cuối cùng này, chính là Ngọc Hồ Điệp thật sự không chắc chắn, Vương Manh Manh rốt cuộc là một chút võ công cũng không có, hay là võ công của nàng đã đạt tới cảnh giới bắt thả tự nhiên.
30 Edit: MốcVương Manh Manh mới bước chân vào giang hồ tuyệt đối không ngờ, lời của nàng đã mang đến sóng to gió lớn. Trong chốn giang hồ, có một quy tắc, tên là tố đắc thuyết bất đắc, đại gia tâm tri đỗ minh tựu hành liễu [có thể làm nhưng không thể nói, trong lòng mọi người hiểu rõ là được].
31 Edit: MốcNói còn chưa nói xong, tay nàng liền không chút lưu tình, tiếp tục nhét khối vạt áo kia về nơi nó nên ở. Cúi đầu nhìn Tô Tần chỉ có thể phát ra thanh âm ô ô, tâm tình hiện tại của Vương Manh Manh nhất thời tốt lên rất nhiều.
32 Edit: MốcQuyết định của Vương Manh Manh cũng là quyết định của Ngọc Hồ Điệp, nhưng hắn vẫn ai oán nhìn nàng: “Ngươi thật sự là một nữ hài tử rất thích hợp làm đạo tặc.
33 Edit: MốcDo dự nửa ngày, Vương Manh Manh rốt cục không nhịn được. Từ trong xe đứng lên, đi đến bên người Ngọc Hồ Điệp, đưa tay túm lấy một góc áo của hắn: “Ai!”Nhìn thấy Ngọc Hồ Điệp quay đầu lại, những câu hỏi vừa rồi chuẩn bị sẵn trong lòng, trong khoảng thời gian ngắn, lại biến thành cái gì cũng nói không nên lời.
34 Edit: MốcHành động như vậy, khiến cho ngón tay đang cầm dây cương của Ngọc Hồ Điệp vội vàng buông lỏng, đưa tay đoạt lấy kiếm trong tay Vương Manh Manh.
35 Edit: MốcKhông phải hắn hoài nghi thính lực của mình, mà là vấn đề Vương Manh Manh vừa hỏi, khiến hắn không thể không hoài nghi. “Ta hỏi ngươi……”Vương Manh Manh nhắc lại câu hỏi vừa rồi một lần nữa, tay, gắt gao nắm chặt thành quyền.
36 Edit: MốcVương Manh Manh nhất thời trợn tròn mắt, kinh hô thốt lên: “Giang hồ đệ nhất mỹ nhân?”“Ừ!”Ngọc Hồ Điệp cười cười từ trong ngực lấy ra một chiếc gương nhỏ mang theo bên người, đưa tới trước mắt Vương Manh Manh: “Nè, tự mình xem đi!”Vương Manh Manh đưa tay đoạt lấy gương, nhìn bản thân mình trong gương, tiếng kêu rên nhất thời liền vang lên: “Vừa rồi sao ta lại không hề nghĩ đến trên thế giới này còn có đồ vật tẻn là gương nhỉ?”Thật là, nếu sớm nhớ tới đồ vật này, nàng sẽ không mở miệng nói lung tung, vừa rồi còn hỏi điều không nên hỏi.
37 Edit: MốcNgữ khí nói chuyện, ôn hòa mềm nhẹ đến cực điểm. Nhất thời khiến Vương Manh Manh không hề phòng bị liên tiếp gật đầu: “Cũng được, so với ta trước kia cũng không sai biệt lắm……”Vương Manh Manh còn chưa nói hết, đột nhiên đưa tay lên che môi mình.
38 Edit: MốcVương Manh Manh bị Ngọc Hồ Điệp nhìn đến lạnh sống lưng. Tuy rằng, nàng không hiểu được đây chính là sát khí trong truyền thuyết, nhưng tối thiểu cũng biết, vào lúc này, không thề trêu chọc Ngọc Hồ Điệp được.
39 Edit: MốcNgọc Hồ Điệp hài lòng gật gật đầu. Còn không đợi hắn gật đầu xong, câu tiếp theo của Vương Manh Manh khiến động tác gật đầu của hắn có chút cứng ngắc.
40 Edit: MốcỞ trong lòng nàng, đã phẫn nộ đem tên hái hoa tặc chết tiệt này chửi mắng trăm nghìn lần. Trên mặt, tất cả đều là vẻ mặt ai oán. Không phải nàng không muốn nổi điên, mà là nàng đột nhiên phát hiện……—–“Ai! Ta nói động tác của ngươi có thể nhanh lên một chút được không!”“Đại nữ hiệp của ta, ta làm ngay đây, ngươi có thể không cần giống như đòi mạng được không, cứ cách một lúc lại thúc giục một lần!”Ngọc Hồ Điệp khom người dùng miệng ra sức thổi ngọn lửa, bàn tay còn không quên lật cá, miệng còn lảm nhảm nói: “Ta còn thật sự không hiểu, ngươi rốt cuộc là con tin ta bắt cóc hay là đại gia ta thỉnh về!”“Ngươi không được quên, ngươi khi dễ ta!”Tiếng la hét của Vương Manh Manh khiến Ngọc Hồ Điệp lập tức ném con cá trong tay, nhanh chóng lẻn đến bên người Vương Manh Manh che miệng nàng lại.