21 Sa mạc, luôn gợi cho người liên tưởng đến hoàng hôn đỏ xối xả và biển cát mênh mông trải ngút ngàn tầm mắt. Nhưng trên sa mạc Sahara lại không hẳn như thế, đảo Rực Lửa là công trình kiến trúc nằm tít tắp sâu trong lòng sa mạc cực kỳ lôi kéo người phải chú mục.
22 "Ưm!" Thiếu niên tóc đen thoáng cựa quậy khiến cho Aliyi đằng sau cũng nhận ra có người tới. "Ai?" "Cấp trên Noordin và Labagh kêu tôi đến gọi anh!" "Cút đi, lát nữa hẵng đến!" Kêu Aliyi ngừng lúc này thì đời nào mà gã chịu chớ.
23 Diệp Vũ Chân khép mắt, lên tiếng, "Đến nhà ta đi!" "Í?!" "Nhà ta ở ngay gần đây, ta bận lắm, mong ngươi đừng có lãng phí thời gian. " Diệp Vũ Chân lạnh lùng bảo.
24 Giản Dịch không phải một trong số đó, hắn không cho rằng Diệp Vũ Chân tuyệt nhiên không phạm phải sai lầm nào cả. Thế nhưng họ từ khi còn đánh bài cầu (1) ở trường với nhau đến tận lúc làm đồng nghiệp ở Interpol, vẫn hợp tác ăn ý vô cùng.
25 Ban đêm mỗi một thị trấn ven biển như Tarfaya đều luôn đắm trong gió biển lồng lộng. Quán rượu vẫn không có gì đổi thay, cửa vào hình vòm, đèn treo bằng đồng lủng lẳng, sau lớp mành rèm nâu sẫm tầng tầng lớp lớp là vài cái bàn hình hoa đẹp đẽ nằm rải rác, và cả cây đàn dương cầm kiểu đứng màu café đen sát bên phải quầy cũng vẫn còn nguyên.
26 Giản Dịch nheo nheo mở mắt, hắn phát giác mình đang bị trói ngoặt tay sau lưng trong một cái lồng, bên ngoài lồng lại là một tấm vải bố phủ lên cực lớn, Giản Dịch không cách nào đoán được hắn đang ở đâu.
27 Tất cả đồng loạt quay người lại nhìn, chỉ thấy một người đàn ông tóc đen mũi cao mang dáng dấp con lai Hy Lạp đang ngồi trên ghế đấu giá, dù cho hắn ta có mặc quân phục nhưng trông vẫn hệt như một nhà ngoại giao, đầy ắp khí chất thuyết phục người khác và phong độ linh hoạt.
28 "Nói dối!" Mắt Lâm Long đỏ ngầu, quát lớn, những gì gọi là phong độ, gọi là khí chất, giờ phút này đã bay hơi không còn dấu vết. Hắn dồn dập thở, nạt nộ, "Anh cố tình chứ gì, Diệp Vũ Chân, anh cố tình.
29 Giản Dịch thấy gã cứ dở hơi biết bơi vũ nhục Diệp Vũ Chân suốt, tức cực kỳ, chân vừa mới dợm bước lên thì Mansour đứng cạnh đã hừ một tiếng, "Chuyện tình nhân nhà người ta với nhau, còn cần mượn anh bất bình hộ chắc?" "Tình.
30 Lâm Long cau mày, phỏng đoán phong thư dày bự trên tay, bước lên trực thăng. Ngồi xuống vị trí, thế rồi hắn từ từ bóc thư. Crazy William gửi cái gì cho hắn đây không biết, nó có khả năng gì nắm được tài liệu tuyệt mật của Diệp Vũ Chân mà ngay cả mình cũng còn chưa có chứ nhỉ.
31 (hay Câu chuyện về đời sống tình lữ thắm thiết mặn nồng của vợ Andrew và chồng Diệp Vũ Chân =))) Tòa nhà trụ sở lớn của Interpol dù không hẳn là cao ngất ngưởng chọc trời, song đảo mắt khắp Luân Đôn dường như cũng hiếm có tòa nhà nào khác cao đến thế.
32 Trong một tòa nhà cao chọc trời của London, một Hoa Kiều điển trai đang dùng gậy chỉ tia hồng ngoại vẽ vòng tròn trên khuôn mặt của một người cũng mang dòng máu châu Á, "Đây là Daniel Cruise.
33 Diệp Vũ Chân thở dài, ngồi vào chiếc xe đến tiếp ứng. Anh nói với các tổ viên đang hấp tấp chạy tới, "Bỏ đi, có vẻ thất bại rồi!" "Thất bại lần này kỳ lạ quá cỡ!" Linda rất lấy làm hậm hực.
34 "Đường cùng?!" Andrew chau tít lông mày, lặp lại lời anh. Diệp Vũ Chân gí súng mạnh hơn vào đầu gã, "Phải, không ngày nào là ta không như đang đi trên một con đường tuyệt vọng, từng ngày trôi qua đi kèm với nỗi thống khổ, đều là vì ngươi! Mỗi một lần xuất hiện của ngươi làm cho ta tường minh rằng thế là hết, nếu không tại sao ta cứ lên giường với kẻ đã cưỡng bức mình hết lần này tới lần khác, lại còn đạt cao trào?" Andrew điềm nhiên nói, "Ta chưa bao giờ thừa nhận rằng đã cưỡng bức ngươi.
35 Yến tiệc trong đại sảnh vẫn nhộn nhịp không ngớt. Jason đang chém gió tung trời với một hội, trong đó, Diệp Vũ Chân vẫn là đề tài sốt hàng đầu. "Ngẫm xem rốt cuộc là ai hận anh Diệp thế ta?" Có người đặt vấn đề.
36 Song song lúc này, hầu hết ai ai cũng tưởng Diệp Vũ Chân đã từ chức và rời khỏi London rồi, đơn từ chức đích thân anh ký được trình gửi, ghi chép xuất nhập cảnh có thông tin hộ chiếu anh từ London đến Nam Phi.
37 Dung Thanh hiện đang ngồi trong một gian phòng cất chứa của một tòa lâu đài cổ, toàn thể lâu đài được xây theo lối Gothic(1), đỉnh chóp nóc nhà cao tít, những ô cửa kính nhiều màu đậm mùi sử thi, cả thảy đều khiến không gian thêm phần nhã nhặn, yên tĩnh và thấm đẫm chất cổ điển.
38 Tom sợ run cầm cập, mắt thấy ngòi bút tăm tối kia cách con ngươi mình chỉ có vài li, cậu ta sao còn suy nghĩ nhiều nhặn gì nổi, có gì khai nấy thẳng toẹt.
39 Lâm Long nhìn đến Tom đang ở cạnh Diệp Vũ Chân, rồi sau nói vỏn vẹn, "Đổ cà phê. . . Vào một tách khác!" Tên vệ sĩ lui đi thực hiện theo lệnh, sau khi đổi mới đưa tách cà phê vào chấn song cho Tom, cậu ta cuống quýt nhận lấy, chuyển qua cho Diệp Vũ Chân, "Boss ơi, anh thấy không, cà phê nè anh.
40 Mấy chai rượu vang tưới ướt cơ thể anh, thịt da tựa như bị vị rượu ngấm ngáp qua từng tế bào. Tóc, lông mày, lông mi, toàn thân, nơi nơi đều ướt rượt những giọt rượu say mùi nho.