81 Tảng sáng, Bạch Ân đang nửa mê nửa tình thì bị cuộc điện thoại như đòi mạng của Vương Thư Hoa đánh thức.
Nhận điện thoại, Bạch Ân ‘Ừm, ờ’ mấy phút, rồi cúp máy, ngủ tiếp.
82 Lúc lên xe rồi, ông mới nhớ ra đầu đuôi câu chuyện.
Lão Vương Thư Hoa rỗi việc đó lại bày ra một party khác đời, bị người ta chụp ảnh uy hiếp. Kẻ uy hiếp lão cũng thuộc dạng xã hội đen.
83 Bạch Ân bảo Trịnh Hòa cứ ở phòng nghỉ đi, cậu đành phải đồng ý, nằm trên sa lông chơi game.
Từ tầng 10 – 15 ở đây là khu vui chơi, nói là đánh bạc loại nhỏ, nhưng thật ra cái gì cũng có, từ tỷ lệ đến chia bài đều y hệt như chỗ cao cấp.
84 Bạch Ân không ngờ Trịnh Hòa nằm chơi game mà cũng ngủ được, ông bật cười, nhìn cậu ngủ ngon lành trên ghế sa lông, mặt sắp nhét vào trong khe.
Ông lấy di động ra, tìm hồi lâu mới thấy chức năng chụp ảnh, chĩa camera về phía Trịnh Hòa, chụp.
85 Đêm trước Giáng sinh, Bạch Nhuận Trạch quay lại nước C, còn dắt theo cái đuôi Evan của mình.
Nhiều năm rồi Bạch Ân không gặp Evan, nhắc tới thằng nhóc, ông cũng chẳng nhớ mặt mũi thế nào, chỉ nhớ nó đi chân trần, lẽo đẽo theo Bạch Nhuận Trạch, vừa đi vừa khóc.
86 Bạch Ân không biết quan hệ giữa Evan là Bạch Nhuận Trạch rốt cuộc là gì, cũng không quan tâm. Nếu những ông bố khác biết con mình là đồng tính luyến ái, chắc chắn sẽ giận tím mặt, nhưng hiển nhiên, Bạch Ân không thuộc số đó.
87 Bạch Ân lôi hai đứa nhóc đi ăn cơm, ông còn cố ý vòng qua chỗ công ty của Trịnh Hòa —
Hành động này hoàn toàn là vô thức, số lần tự mình lái xe của ông có thể đếm trên đầu ngón tay, mà lần nào cũng là đi từ BEACHER tới công ty cậu.
88 Bạch Nhuận Trạch không muốn ở cùng cha, Bạch Ân cũng không muốn thằng con thành kỳ đà cản mũi giữa mình và Trịnh Hòa. Thế nên, ông quẳng cho Bạch Nhuận Trạch chìa khóa tòa nhà hai tầng ông dự tính mở tiệc ở đó.
89 Hôm Giáng sinh, Bạch Ân dẫn theo Trịnh Hòa đi cùng. Năm nay, bởi vì Bạch Nhuận Trạch tới nước C nên mấy vị thuộc hàng cha chú đều tới. Nhiều người nhiều chuyện.
90 Vừa dắt cậu vào cửa, Trịnh Hòa đã đi thẳng lên lầu.
Bạch Ân nhìn cậu chằm chằm, hỏi: “Đi đâu thế?”
Trịnh Hòa nói muốn lên tầng hai thay quần áo, hỏi có phải quần áo cậu để trên tầng không.
91 Trịnh Hòa bị Bạch Ân làm cho tức lộn ruột, hùng hổ lên lầu, Bạch Ân nhắc với lên: “Đúng rồi, Bạch Nhuận Trạch cũng ở trên đó. ”
Trịnh Hòa giơ ngón giữa với ông, Bạch Ân muốn nói với cậu rằng ‘đưa tôi 1500 Euro’, nghĩ nghĩ rồi lại bật cười, Trịnh Hòa đương nhiên không có nhiều tiền thế, vậy ‘mần’ em ấy nhiều hơn mấy lần, coi như để trả nợ đi.
92 Bạch Nhuận Trạch là tiểu hồ ly, sao có thể so được với con hồ ly tinh như Bạch Ân. Đẳng cấp còn xa lắm.
Thấy cậu bé sắp tức đến độ phải vào bệnh viện, Trịnh Hòa vội kéo Bạch Ân – vẫn đang dùng giọng điệu bình thản, chọc tức chết con mình – đi.
93 Trịnh Hòa không biết bất cứ ai trong số những người ở đại sảnh tầng một, cậu chỉ cần nghe người ta xưng hô với nhau thôi đã thấy hoảng. Thành phố H này chỉ có mấy người đức cao vọng trọng, Trịnh Hòa đi theo ông đã khá lâu, cũng biết mặt những vị đó.
94 Cuối cùng, cục trưởng Tống đưa dự án ‘Khai thác Nguyên thạch’ cho người khác. Vương Thư Hoa lo lắm, chạy vội tới tìm Bạch Ân, nốc hết cốc cà phê mới pha, uống xong lè lưỡi: “Đắng quá.
95 Sau Giáng sinh, Bạch Nhuận Trạch và Evan chơi thêm vài ngày ở thành phố H rồi mới đi. Bạch tiên sinh phải tiếp đãi hai cậu nhóc, bận tối mắt tối mũi, khó khăn lắm mới được rảnh rỗi thì ông chợt nhận ra, mấy ngày nay, Trịnh Hòa không liên lạc với mình.
96 Trịnh Hòa có scandal tình ái.
Đối tượng là cô minh tinh mới nổi cùng công ty cậu – Đào Tiệp.
Sau khi tỉnh lại, Bạch Ân phi xe từ Tứ Hoàn ra ngoại thành, khiến cho Trần Minh đi phía sau ông xém chút nữa bị dọa chết.
97 Trịnh Hòa đẩy cửa ra, đi vào, thấp thỏm nói: “Bạch…Bạch tiên sinh. ”
Bạch Ân cố gắng đè xuống cơn ghen trong lòng: “Nói đi. ”
Trịnh Hòa giơ hai tay lên trời, biểu hiện rằng mình vô tội, nói: “Đầu tiên, em với Đào Tiệp chỉ là bạn bè bình thường.
98 Trịnh Hòa vui vẻ đặt miếng thịt mỏng vào nồi, rán cho chín một nửa, sau đó bỏ miếng thịt đó vào một cái bát chứa thứ nước đen thùi, cuối cùng mới đặt lên khay nướng.
99 Không biết hôm nay Trịnh Hòa làm sao, Bạch Ân vừa cầm đũa, cậu đã gắp một đống đồ ăn cho ông, hơn nữa toàn là thịt.
Bạch Ân nhìn núi thịt trong bát, chẳng muốn ăn nữa, nói: “Em không cần gắp đồ cho tôi đâu, cứ ăn đi.
100 Trịnh Hòa buồn bã nói: “Em đi thật sao?”
Giọng Bạch Ân rất bình tĩnh: “Đúng thế, về sau, chúng ta không gặp nhau nữa. ”
Trịnh Hòa nói: “Vì sao? Anh đã làm gì sai?”
Bạch Ân nói: “Không phải lỗi của anh, là do em, em không thể khiến anh ở bên em nữa, quá nguy hiểm.