41 Chuyện đầu tiên Bạch Ân làm sau khi lên xe là cởi áo khoác, bút ghi ấm giấu kín trong cổ tay áo lóe ra ánh sáng xanh, ông phát lại đoạn nói chuyện vừa rồi, bên trong vang lên tiếng cục trưởng Trương: “Sàn sạt… Lão Bạch, ý ông như thế… Sàn sạt…”
Ống nghe điện thoại vô tuyến vang lên: “Chủ tịch, tôi thấy chúng ta có thể hợp tác với cục trưởng Tống.
42 Giám đốc Tống bị Bạch Ân dọa sợ, mọi hoạt động mờ ám của lão đều bị giữ kín trong căn phòng làm việc vĩnh viễn không có cửa sổ của Bạch Ân tại BEACHER.
43 “Tích tắc, tích tắc…. ”
Đồng hồ báo thức chạy đều trong bóng tối, gió gào thét ngoài cửa, giống như tiếng kêu rên bén nhọn của một người phụ nữ, cát bị gió cuốn lên, đập vào cửa sổ ‘lạch cạch, lạch cạch’.
44 Ngăn tủ bên giường nhà Trịnh Hòa để rất nhiều mấy quyển sách linh tinh, Bạch Ân tùy tay rút ra một quyển, là một tạp chí thời thượng, hướng dẫn làm thế nào để rèn luyện ra cơ bắp bằng những phương pháp khỏe mạnh.
45 Hậu quả của việc hai người nói chuyện thâu đêm, đó là — cả hai đều ngủ quên.
Trịnh Hòa một tay đánh răng, một tay cầm di dộng bấm số, cuối cùng, bởi vì bối rối quá mà bàn chải đánh răng còn dính bọt của cậu quyệt vào màn hình di dộng, khiến cậu gớm chết mất.
46 Công ty của Bạch Ân kinh doanh mảng‘ăn chơi trác táng’ ở phía tây thành phố H. Nói là công ty cũng không đúng lắm. Mỗi cổ đông điểu khiển một mảng riêng, cũng có ‘đồ đệ’ riêng của mình, ngoại trừ Bạch tiên sinh – người có thư ký là Tang Bắc – thực chất anh là cổ đông, công ty đến một chức giám đốc cũng không.
47 Để trải qua năm ngày nghỉ của Trịnh Hòa thật hoàn mỹ, Bạch Ân đặt một phòng ở nhà vườn. Trịnh Hòa ngồi bên ông, không ngừng lải nhải ‘Phải xem kịch bản, nghỉ xong là phải quay phim rồi’.
48 Trên đường cao tốc, Bạch Ân mở hướng dẫn GPS, phía trên hiển thị 6:10AM, Trịnh Hòa bật nhạc radio, trên đài vang lên giọng nữ hét điên cuồng ‘Come on, baby! Dùng sự nóng bỏng….
49 Bạch Ân lựa chọn tới nhà vườn nghỉ phép vào khoảng thời gian này là có âm mưu cả.
Khi cục trưởng Tống biết Bạch Ân có ý định tham gia dự án ‘Khai thác Nguyên thạch’ liền rất đắc ý giữ lấy văn kiện chính, đợi Bạch tiên sinh tới hợp tác với mình.
50 Bạch Ân có ba vệ sĩ được bồi dưỡng bên cạnh từ nhỏ: Kiệt Tử, Trần Minh và Candy. Kiệt Tử chủ yếu phụ trách tình báo. Candy từng vào quân đội vài năm, phụ trách những hoạt động bí mật.
51 Bạch Ân tìm thấy đồ câu ở sau cốp xe. Chẳng hiểu sao Trịnh Hòa vẫn dính lấy ông, rõ ràng rất mệt lại không muốn đi nghỉ.
Bạch Ân nhéo mũi Trịnh Hòa, dắt cậu tới bên hồ.
52 Kiệt Tử kéo Trịnh Hòa tới bên mình, Trần Minh thì cầm cần câu ngồi cạnh Bạch tiên sinh, nhỏ giọng nói: “Chủ tịch, máy theo dõi đã lắp đặt xong rồi. ”
Bạch Ân nhíu mày: “Sao lại là máy theo dõi, đang thắc mắc nguyên nhân gì các cậu chi nhiều thế, ra là dùng ở phương diện này.
53 Đợi lúc hai người Kiệt Tử và Trần Minh đi, Bạch tiên sinh thu cần, mang theo Trịnh Hòa đi ăn sáng.
Để hội viên có thể cảm nhận được môi trường một cách tự nhiên nhất, nhân viên phục vụ của nhà vườn không xuất hiện, chỉ có biển tên của những nơi công cộng được treo trên tường.
54 Bạch tiên sinh chọn một bát canh trắng ngà, đặt vào đĩa của Trịnh Hòa. Cậu ngửi ngửi, hỏi: “Đây là gì thế? Có mùi lạc. ”
“Loại canh đặc chế ở đây. Làm từ lạc, cũng không tệ lắm.
55 Trịnh Hòa ăn nhanh hơn Bạch tiên sinh rất nhiều. Bạch Ân mới uống xong nửa cốc sữa, Trịnh Hòa đã xử lý xong hai bát cháo. Bạch Ân dựa vào ký ức, giới thiệu cho cậu mấy món ăn, Trịnh Hòa ăn rất vui vẻ, cuối cùng bụng no kềnh, ghé vào bàn, nhìn Bạch tiên sinh ăn cơm.
56 Để bù lại tội lớn dám lừa Bạch tiên sinh, từ lúc vào phòng, Trịnh Hòa liền xum xoe hết trải chăn lại đi lấy quần áo. Nhưng Bạch Ân đến một ánh mắt cũng không có cậu.
57 Bạch Ân xem văn kiện xong liền xóa, ông tháo kính mắt xuống, day day mũi, thấy Trịnh Hòa vẫn chưa ra, liền tới gõ cửa: “Trịnh Hòa, em ở trong đó à?”
Trịnh Hòa giội sạch bọt trên người, không thèm bọc khăn tắm đã ló đầu ra: “He he, nhớ em sao?”
“Em làm gì bên trong mà lâu thế?”
“Tắm cho thơm ngào ngạt nha, ” lời này của Trịnh Hòa là thật, vừa mở cửa ra, Bạch Ân đã ngửi thấy mùi ngọt ngấy sộc tới, có vẻ hấp dẫn.
58 Phòng tắm vẫn nồng hơi nước, Bạch Ân ngồi bên rìa phòng, kéo Trịnh Hòa tới trước mặt mình, nói: “Buông tay ra, giơ lên. ”
Trịnh Hòa mím chặt môi, từ cổ trở lên mặt cậu đỏ lựng, nếu giờ thả tay ra, ông có thể đùa bỡn bất cứ vị trí nào trên người cậu.
59 Hai người vốn định nghỉ một chút rồi đi chơi, nhưng hành vi bất ngờ của Bạch tiên sinh khiến Trịnh Hòa ngủ thẳng tới 5h chiều.
Trịnh Hòa thực không vui, cậu trùm kín chăn lại, vo thành một cục, mặt nhìn tường, dỗi.
60 Bạch Ân cũng biết hôm nay ông làm hơi quá, bèn lên núi xem phong cảnh cùng Trịnh Hòa, nếu không phải gió núi quá lớn, ông còn muốn kéo cậu lên cái đình nhỏ trên đỉnh núi, ở đó ngắm hoàng hôn rất đẹp.