61 Tô Việt đi theo La Mân đến “Lục”, ngay lúc lão Mạch đang ôm cả người ho
àng mao a Triệt trêu đùa, a Triệt mắt sắc, thấy La Mân dẫn theo một người tiến vào, lập tức theo trên đùi lão Mạch nhảy xuống.
62 “Ngồi đi, thế nào, vụ án ở Cổ thành vẫn thuận lợi chứ?” Tằng Mục có chút mê muội nhìn chằm chằm gương mặt tuấn mỹ của người trẻ tuổi trước mắt kia, ngữ khí ôn nhu nói.
63 Vì cái gì vận mệnh luôn nhiều khắc nghiệt như vậy, cho chúng ta hy vọng nhưng cũng rất nhanh đã đem nó đánh vỡ, La Mân cười khổ nhìn người yêu dấu sắc mặt tái nhợt nằm ở trên giường bệnh, nắm thật chặt bàn tay thon dài của hắn.
64 Phòng khách Tô gia lúc này tràn ngập nồng đậm mùi đồ ăn, đây là bữa tối mà mẹ Tô Việt chuẩn bị để đưa tiễn hai người con trai, dọn xong món cuối cùng, Tô mẫu đôi mắt hơi hơi hồng, trên mặt lại mang theo mỉm cười, tiếp đón hai người con trai ngồi xuống, Trần Trung mỉm cười ngồi ở bên cạnh mẹ Tô Việt.
65 Qua tháng 3, tiết trời dần dần ấm lại, ở trên tầng 12 phòng 1125 tòa nhà Lâm Hồ cảnh viên, giờ phút này Tô Việt ở trong phòng có trang bị hệ thống lò sưởi đang sửa sang lại tư liệu, bên cạnh đó là một nhân vật khác, vẻ mặt buồn bực ngồi trên ghế sô pha.
66 Khi La Mân đuổi tới nhà Giai Giai, Tư Việt tựa vào trong lòng mẹ, toàn thân phát sốt đỏ bừng, Giai Giai vừa thấy La Mân vào cửa, nước mắt tuy rằng chưa rơi xuống, nhưng thanh âm vô cùng khẩn trương, mang theo khóc nức nở “A Mân, giữa trưa ta cho Tư Việt uống thuốc rồi, không biết sao bây giờ lại nóng lên.
67 Dáng vẻ Tư Việt ngủ trông thật đáng thương, La Mân chậm rãi cởi hài cho đứa con, đắp chăn cho hắn.
“Thực xin lỗi. ” Giai Giai vẫn đứng ở cạnh cửa yên lặng nhìn, nhẹ nhàng mở miệng nói, nàng giống như dùng sức đè nén cảm xúc không ngừng trỗi dậy của mình
“Đây không phải là lỗi của ngươi, đừng suy nghĩ nhiều, đi ngủ đi, đêm đã khuya rồi.
68 “Ai, ngươi điểm nhẹ. ” Đối mặt tình nhân nhiệt tình tăng vọt, Tô Việt tuy rằng thích thú, vẫn còn lựa lúc nói ra bất mãn nho nhỏ của bản thân.
La Mân nhẹ nhàng bắn một chút trên phân thân hắn, lập tức làm cho Tô Việt phải hít một hơi lương khí, giọng nói run lẩy bẩy mà nói “Ngươi hỗn đản, ngươi tuyệt đối là cố ý mà.
69 Chủ nhiệm văn phòng trường Thập Nhị Trung là một người đàn ông trung niên hơn bốn mươi tuổi, họ Trương. Nghe nói Tô Việt bởi vì án kiện Hứa Trọng Đạo mà đến, không khỏi lòng đầy căm phẫn nói “Hứa lão sư, là một người thật tốt a, rất có trách nhiệm trong công việc, đối xử với học sinh cũng tốt, thật không nghĩ tới, Vương Lập Gia cư nhiên có thể làm ra chuyện như vậy.
70 “Ngươi án kiện kia, thế nào rồi?” Tắm rửa sạch sẽ một lần nữa La Mân nhẹ nhàng khoan khoái lại tiến vào chăn Tô Việt, vươn cánh tay dài kéo người tình mềm mại ôm vào trong ngực.
71 Xế chiều hôm đó, La Mân đang làm việc thì nhận được điện thoại của Tô Việt, tuy rằng kỳ quái tại sao hắn lại thấy hứng thú với việc mình thường đi câu lạc bộ tập thể hình, vẫn đáp ứng đi đón hắn cùng đến đó nhìn xem.
72 Cổ thành dưới bóng đêm dày đặc, tối nay không trăng, mây đen dầy đặc, trong không khí mang theo hơi nước cuồn cuộn, khi La Mân lái xe ra tiểu khu, ngẩng đầu nhìn bầu trời, không khỏi nhíu mày, sáng sớm dự báo thời tiết nói có mưa, chuyển cả ngày, xem ra, vẫn không thể mưa được.
73 “Ầm! Ầm!” đúng lúc này, không trung xẹt qua một đạo tia chớp, lập tức khiến bên trong xe sáng rực.
Chỉ thấy Tô Việt vẻ mặt vừa thống khổ lại khoái hoạt, hắn hơi hơi nhắm mắt lại, mồ hôi nhỏ từng giọt theo từng động tác của La Mân, rơi xuống trên khuông ngực kiên cố của hắn.
74 Tô Việt trên mặt lộ vẻ ra như có điều suy nghĩ, chăm chú quan sát một lúc thì phát có một khe hở bí mật giữa hai khối gạch lót sàn đó, dùng tay cạy không ra, Tô Việt lấy cái chìa khóa trong cặp hồ sơ ra.
75 Đây là nơi mà Hứa Trọng Đạo mỗi lần thi bạo phát tiết xong ghi lại mọi chuyện. Theo nhật kí đó có thể thấy được, bên trong không ít hơn 50 người bị hại, tên, chiều cao, địa chỉ.
76 Mặc dù có chứng cứ chứng minh Hứa Trọng Đạo tính ngược, chính là, Tô Việt lại cảm thấy rất hứng thú với người có ký hiệu “D” trong cuốn nhật ký. Trực giác hắn cảm thấy, người này ở trong quá trình thi bạo nhiều năm của Hứa Trọng Đạo, chắc chắn có vai trò rất quan trọng, người này là ai vậy?
Lúc Tô Việt đi vào trại tạm giam thăm Vương Lập Gia, trên mặt Vương Lập Gia lại toát ra thần sắc mờ mịt “Ta không biết, hắn chưa bao giờ nhắc tới người kia theo như lời ngươi nói.
77 La Mân đang nhăn mày nhưng khi tầm mắt vừa thấy Dương cảnh quan, lập tức trở nên thư hoãn, mặt mang mỉm cười, bắt tay hắn “Chào ngài, thật sự là ngượng ngùng.
78 Phương Trọng Tín chỉ cảm thấy trong óc trống rỗng, toàn thân lạnh như băng, nhìn cái hộc bí mật trống trơn, hắn cơ hồ có thể tưởng tượng đến, nơi đó từng giấu những thứ gì, hắn biết, Hứa Trọng Đạo có thói quen ghi nhật kí.
79 “A Mân, lấy cái chổi, tiễn khách. ” Tô Việt nghiêm mặt nói “Người vô trách nhiệm như vậy còn lưu hắn làm gì, sớm rời đi, đỡ phải nhìn phiền lòng. ”
Lão Mạch ngẩng đầu nhìn Tô Việt liếc mắt một cái, kêu rên một tiếng “Tô Việt đại nhân, ngài cũng đừng lửa cháy đổ thêm dầu a.
80 Ngày hôm sau, La Mân trở về hơi chậm chút, đã quên mang chìa khóa, liền gõ cửa làm cho Tô Việt mở cửa cho mình, cửa phòng mở ra, chỉ thấy một thằng nhóc xa lạ nhô đầu ra, kỳ quái hỏi han: “Xin hỏi ngài tìm ai?”
La Mân sửng sốt “Chẳng lẽ ta đi nhầm chỗ sao?” Không đúng a, là đúng chỗ a.