101
102 Lôi Ngạo Thiên hơi híp mắt nhìn lướt qua vai mấy hộ pháp, thản nhiên nói: "Các ngươi đừng ăn nữa, lão Tứ và lão Cửu gặp phiền phức rồi. "
"Lão Tứ và lão Cửu?" Chúng hộ pháp ăn ý đặt đũa xuống, ngước mắt nhìn theo hướng Lôi Ngạo Thiên chỉ, lát sau, vẻ mặt cười cợt lập tức chuyển thành nghiêm túc.
103
104 "Ừ, tự chàng cẩn thận một chút. " Tô Nhược Mộng nhìn hắn, nhẹ giọng dặn dò, người bên ngoài không biết là thần thánh phương nào, mặc dù hắn nói rất tự tin, nhưng nàng vẫn thấy không yên lòng.
105
106 Lạc Băng Vũ mở to mắt, miệng há ra cũng quên khép lại, cứ ngơ ngác nhìn Tô Nhược Mộng như thế.
Không ngờ chỉ hơi đổi cách ăn mặc mà Tô Nhược Mộng đã trở nên phong hoa tuyệt đại như thế? Nàng đã sớm biết một thân vải rách kia cũng không che lấp được vẻ đẹp của nàng, nhưng không ngờ vẻ đẹp ấy lại có thể khiến cho người ta rung động đến vậy? Vẻ đẹp của nàng, khí chất của nàng, tất cả tất cả đều như được chạm khắc tỉ mỉ nên.
107
108 Editor: SCR0811
Nam tử trung niên cầm đầu vội vàng thu nước mắt lại, lộ ra một nụ cười khổ, lên tiếng cầu xin Tô Nhược Mộng: "Vị nữ tiên tử này, xin ngươi đại nhân đại lượng tha cho những người mạng khổ kia đi?"
Tô Nhược Mộng cố nén cười, dời mắt hờ hững nói: "Nếu chúng ta đi xem thấy đúng như lời ngươi nói, chúng ta sẽ bỏ qua cho các ngươi, bằng không thì.
109 Chờ An Nhược Hảo trong tháng xong, lại bảo dưỡng thân thể, đã là tháng mười. Nàng nhìn nhi tử và nữ nhi khéo léo động lòng người trong tã lót, nét mặt tươi cười như hoa.
110 Editor: SCR0811
"Haha, vậy phiền Lôi đại giáo chủ nhìn lại một chút xem nàng có phải người ngươi để ý không?" Theo tiếng cười, một người áo đen giữ chặt Đoan Mộc Lệ đi tới, đứng bên cạnh hai người áo đen kia, trong mắt đầy vẻ tự tin.
111 Edit: SCR0811
"Chờ một lát. " Tô Nhược Mộng ngừng lại, vui mừng nhìn sang gốc cây ven đường, nàng buông tay Lôi Ngạo Thiên ra, chạy chậm tới đó, đứng bên gốc cây nghiêm túc quan sát mấy cây nấm đen.
112 Edit: Tiểu Linh Đang.
"Nhị Lôi Tử, nhị Lôi Tử, nhị Lôi Tử. . . . . . " Tô Nhược Mộng ngủ trong ngực hắn, lẳng lặng nhìn bốn phía núi non trùng điệp, mây mù lượn quanh núi lớn, một lần lại một lần kêu biệt danh nàng đặt cho hắn.
113 Edit: Tiểu Linh Đang.
Không trung truyền đến một tiếng huýt sáo thanh thúy, Lôi Ngạo Thiên phục hồi tinh thần lại, phi thân nhảy lên, nhẹ nhàng như một con chim yến rơi xuống trước mặt của Tô Nhược Mộng, dịu dàng nhìn nàng hỏi "Nương tử, chúng ta nên về nhà.
114 Edit: Thảo My
Xem ra, phu nhân đối với Giáo chủ mà nói, thật đúng là hiệu nghiệm.
Hắn và Lôi Ngạo Thiên từ nhỏ cùng nhau lớn lên, kể từ chuyện tình mười năm trước qua đi, hắn chưa từng thấy Lôi Ngạo Thiên đối với nữ nhân nào như vậy, nói gì nghe nấy.
115 Edit: Thảo My
Tô Nhược Mộng thở dài, đột nhiên lại mở miệng cười, ngay sau đó cười lên ha hả.
"Ha ha ha. . . " Thật may là, nàng không phải Tô Nhược Mộng thật, cho nên, không cần phải giữ lời.
116 Edit: Thảo My
Ngày hôm sau, hai mắt Đông Lý Phong bị vải đen che kín, lại bị bọn họ hạ thuốc mê, không có cảm giác bị các hộ pháp Ma Giáo đưa đến địa điểm chỉ định đổi lấy mười vạn lượng hoàng kim.
117 Edit: Thảo My
Không ảnh hưởng toàn cục, lại làm giàu cho túi tiền của mình là được, lại đổi một phương thức cảnh cáo những người này, cho nên, loại một công ba việc này hắn cũng chỉ cười trừ thôi.
118 Edit: Thảo My
"Chưa tới tám tháng nữa là tròn mười tám tuổi. "
Hàn Nhứ hài lòng gật đầu, cười nói: "Coi như con và Thiên nhi chênh lệch năm tuổi, tuổi tác như vậy phối hợp rất tốt, nam nhân lớn hơn nữ nhân một chút, tương đối yêu thương thê tử.
119 Edit: Thảo My
"Mộng nhi mở. " Lôi Ngạo Thiên đưa tay chỉ Tô Nhược Mộng, trong giọng nói tràn đầy bất đắc dĩ cùng cưng chiều.
"Mộng nhi mở?" Lôi Cận cùng Hàn Nhứ cùng lên tiếng hỏi ngược lại, ánh mắt đều nhìn về phía Tô Nhược Mộng.
120 Edit: Thảo My
Nghe vậy, Tô Nhược Mộng ngoài ý muốn nhìn hắn, một hồi lâu sau, nàng nắm thật chặt tay hắn, khẽ mở môi đỏ mộng:"Ta sẽ luôn ở bên cạnh chàng.
Thể loại: Khoa Huyễn, Huyền Huyễn, Xuyên Không, Tiên Hiệp
Số chương: 50