81 Tác giả: Phi Yến Nhược Lam. Ngự Thư Phòng. Nhược Lam đẩy cửa bước vào, mới vừa đi được vài bước, nó đã khựng lại, hơi nhíu mày nhìn nam nhân bên cạnh Huyền Viên Thiên Mặc.
82 Tác giả: Phi Yến Nhược Lam. Bài ca kết thúc, Nhược Lam thở dài một hơi, sau đó ngẩng đầu lên nhìn mọi người, nào ngờ lại bắt gặp ánh mắt của hắn đang nhìn mình, khẽ nhoẻn nụ cười, nó đáp lại cái nhìn của hắn.
83 Tác giả: Phi Yến Nhược Lam. Ngọc Huyền Cung. “Không cảm nhận được nguyên khí?” Nhược Lam mở to đôi mắt, thanh âm run rẩy hỏi thêm lần nữa. Lãnh Huyết im lặng hết nhiền Liễu Măc rồi lại nhìn Nhậm Tề, sau đó thở dài một tiếng.
84 Tác giả: Phi Yến Nhược Lam. Sau khi hắn đưa Nhược Lam trở về Ngọc Huyền Cung, thần sắc Nhược Lam trở nên băng lãnh khó dò, đôi đồng tử màu đen giờ phút này bỗng nhiên hóa tím, khẽ cắn chặt môi dưới, Nhược Lam nói:“Đi, chúng ta trở về Long Thịnh!”Nghe vậy, Liễu Mặc, Lãnh Huyết cùng Nhậm Tề đồng thời hiện thân.
85 Tác giả: Phi Yến Nhược Lam. Sau khi từ phòng sách bước ra, Nhược Lam giật mình khi thấy papa và mama của nó một thân y phục cổ trang đang ngồi xếp bằng trước cửa.
86 Tác giả: Phi Yến Nhược Lam. Mộ Dung Phủ. “Phu nhân, ta tự nhiên ta cảm thấy lo lắng, tại sao Lam nhi giờ này vẫn chưa về?” Nam Phong Tử Đằng nhíu mày nói.
87 Tác giả: Phi Yến Nhược Lam. Sau một hồi trầm ngâm. Hắn khổ sở lên tiếng:“Được, chúng ta thương lượng. ”Lời vừa dứt, Nhược Lam có chút ngạc nhiên, nhưng rất nhanh sau đó liền nở nụ cười mỉa mai:“Quả nhiên là kẻ thức thời.
88 Tác giả: Phi Yến Nhược Lam. Thư phòng. Nhược Lam mở to mắt nhìn miệng vết thương của Mộ Dung Phi Tuyết, sau đó ngẩng đầu lên nghi ngờ hỏi:“Huynh đã gặp Nguyệt Lam tỷ?”Nghe thấy câu hỏi của Nhược Lam, Mộ Dung Phi Tuyết có chút sửng sốt, hắn trầm giọng hỏi“Muội biết nàng ấy?”“Đã từng gặp qua một lần, cảm giác rất đặc biệt.
89 Tác giả: Phi Yến Nhược Lam. Ngữ Ninh Cung. “Con quỷ cái khốn nạn kia. ” Thanh âm cao vút của Y Ninh khiến cho Nhược Lam kinh hoàng vội vàng bịt lại đôi tai của mình.
90 Tác giả: Phi Yến Nhược Lam. Huyền Viên Hoàng Triều. “Hoàng thượng, tất cả chỗ này đều là tấu Chương của các vị đại thân muốn người lập hậu đấy. ” Thái giám tổng quản Bùi Viên nhận thấy Huyền Viên Thiên Mặc vẫn im lặng từ lúc bước vào cho đến tận bây giờ, hắn đành phải lên tiếng nhắc nhở“Bọn chúng này là đang lo sợ trẫm không có người nối dõi, hoặc nói cách khác là đang muốn chiếm thế thượng phong về phía mình.
91 Tác giả: Phi Yến Nhược Lam. Sáng sớm ngày hôm sau, tại Mộ Dung Phủ xảy ra một chuyện ngoài ý muốn. Mọi người ai cũng lo lắng, đặc biệt là Nhược Lam. Lặng lẽ ngồi ở bên giường nhìn song thân đang chìm vào giấc ngủ sâu hay nói một cách khác, họ đã chết rồi! Nhược Lam đờ đẫn nói không nên lời.
92 Tác giả: Phi Yến Nhược Lam. Sau bốn ngày ròng rã, Nhược Lam cuối cùng cũng đến được chân núi Nhân Thiên, phóng tầm mắt ra xa, mày liễu liền chau lại nồng đượm, ngay cả Phi Vũ cùng dừng lại không chịu đi tiếp.
93 Bấy lâu nay chúng ta luôn duy trì hòa hảo với Long Thịnh Hoàng Triều và Lãnh Dạ Chi Quốc nhờ đó tránh được rất nhiều cuộc xâm lăng. Quốc gia của chúng ta theo chế độ mẫu hệ, nữ nhi làm chủ, lẽ nào muội muốn họ phải xông pha chiến trường, máu chảy thành sông?” Nữ vương bệ hạ lạnh lùng giải thích.
94 Tác giả: Phi Yến Nhược Lam. Phượng Nữ Quốc. Nữ vương bệ hạ miệt mài phê chuẩn tấu chương, bỗng nhiên nàng nhíu chặt mày, lạnh giọng nói:“Đã đến thì hãy ra đi, đừng lấp ló như một kẻ trộm như thế!”“Ha ha, nhìn nàng chăm chú quá cho nên trẫm không dám làm phiền.
95 Tác giả: Phi Yến Nhược Lam. Phượng Nữ Quốc. “Tỷ tỷ!” Phương Nhược Vũ thân vác một tay nải đầy ắp ngân lượng, khuôn mặt rạng rỡ đạp cửa bước vào phòng.
96 Tác giả: Phi Yến Nhược Lam. Sau khi ý thức rơi vào một khoảng không hỗn độn, Nhược Lam có cảm giác mình đang nằm mộng, trong giấc mơ ấy xuất hiện một nữ nhân thân mặc y phục của vu nữ, mái tóc dài bồng bềnh như thác nước, dáng người mảnh mai đến nỗi Nhược Lam thầm nghĩ có phải hay không chỉ cần một cơn gió mạnh ập đến liền cuốn nàng đi mất?Tất cả những gì Nhược Lam có thể nhìn thấy chính là phía sau của nàng, chỉ phía sau thôi cũng đủ khiến Nhược Lam nhận thức được nàng là một nử tử vô cùng xinh đẹp.
97 Thủy Linh ViênHoa rơi, nước chảy, gió thoảng, hương đưa…. Tường vi nở rộ, phù dung e ấp, hồng đào bay bay, mưa rơi nhè nhẹ…Tất cả làm nên một cảnh tượng ngàn năm hiếm có ở Thủy Linh ViênLướt nhẹ mũi hài trên mặt nước, nó phi thân đến một đóa hồng liên gần đó, xoay người ngồi xuống, hương thơm thanh nhã của hồng liên xộc vào mũi làm Nhược Lam thoáng xao động.
98 灵室 Coffe– Chủ nhân! Chủ nhân! Một thanh âm non nớt vang lên– Chu Hạ! Có chuyện gì vậy? Nhược Lam hỏi– Hôm nay là mùng bảy tháng bảy, là ngày Ngưu Lang- Chúc Nữ gặp nhau.