41 Nửa canh giờ sau. Nhược Lam chuyên tâm bắt mạch cho Mạc Tuyết Phong, con ngươi to tròn khẽ híp lại quan sát miệng vết thương, sau đó thở dài một hơi rồi quay đầu lại nhìn Mộ Dung Phi Tuyết và Nam Phong Dịch Thiên nói:“Huynh ấy đã qua khỏi cơn nguy hiểm”.
42 “Thất thiếu gia!”“Cút!”Nhược Lam vừa đặt chân vào phòng của Mạc Tuyết Phong liền nghe thấy tiếng quát đầy thịnh nộ của hắn. Khẽ nhíu mày, Nhược Lam lập tức tiến vào gian trong, điều đầu tiên đập vào mắt nó chính là cảnh một nha hoàn sợ hãi run cầm cập quỳ gối trên mặt đất, Mạc Tuyết Phong gương mặt hoàn toàn vô cảm đang ngồi trên giường.
43 Phủ Hạo gia“Tham kiến Quận chúa. ”Sau khi đã an vị trên ghế, Nhược Lam mới liếc mắt nhìn Hạo Thế Vĩnh, đôi môi anh đào khẽ nhếch lên, nhàn nhạt đáp lại“Bình thân.
44 “Tư Đồ thiếu gia, ngươi không được nói bừa!” Hạo Thế Vĩnh tức giận quát lên. “Ta không có nói bừa, nếu ngươi không tin có thể kêu Xuân Hoa tới ba mặt một lời.
45 Nghe thấy thanh âm đầy giận dữ của Nam Phong Dịch Thiên, Tư Đồ Mãn rùng mình quỳ xuống, cung kính hỏi:“Bẩm Vương gia, vi thần thật sự không biết mình phạm tội gì?”“Hừ, ngươi thân là quan phụ mẫu, trong thành xảy ra sự việc hàng loạt dân nữ bị cưỡng hiếp sau đó bị sát hại, vậy mà ngươi ngay cả một động tĩnh cũng không có.
46 Sau khi giải quyết xong vụ án Huyết Lệ Chi Nữ cùng Tư Đồ Mãn, tảng đá lớn trong lòng Nhược Lam cũng vơi đi một nửa, điều đáng ngại bây giờ là thất ca và Bạch Y Y.
47 Tác giả: Phi Yến Nhược Lam. Nhược Lam khẽ thở dài, cho dù có cố thế nào đi nữa cũng không thể nhớ ra nam nhân đó là ai. Trong lòng một mảnh hỗn loạn, Nhược Lam bất giác ngẩng đầu lên nhìn Mộ Dung Phi Tuyết, nhỏ giọng nói:“Đại ca, muội muội bị buồn, huynh hát cho muội nghe đi.
48 Tác giả: Phi Yến Nhược Lam. “Ưm. ”“Muội tỉnh?”“Đại ca. Sao huynh lại ở đây? Ơ ủa? Đây là phòng muội mà. ”“Lúc nãy muội đã ngủ quên bên cạnh thất đệ. ”“Ân.
49 Tác giả: Phi Yến Nhược Lam. Lời vừa dứt, Thủy Vu kiếm lóe sáng rung lên bần bật, sau đó tự mình thoát ra khỏi bao kiếm, lượn một vòng quanh Nhược Lam.
50 CHƯƠNG 51: ĐÊM MÔNG LUNG. “Được rồi các ngươi đừng cãi nhau nữa, Nhược Lam cô nương, chúng ta có chuyện phải làm, hẹn ngày tái ngộ. ” Nguyệt Lam ôn nhu nói.
51 Tác giả: Phi Yến Nhược Lam. Hí hí hí hí hí hí hí. Đang trong lúc cao hứng nhìn sắc mặt biến hóa đa dạng của Thiên Kỳ thì bỗng nhiên tiếng ngựa hí lên, Nhược Lam giật mình nhớ sực ra Phi Vũ.
52 Vi thần tam kiến Quận chúa điện hạ. ”“Chu đô đốc không cần đa lễ. ”“Tạ Quận chúa. ”Sau khi an vị trên ghế, Nhược Lam híp mắt lại đánh giá Chu Nhiêm-đô đốc của tỉnh Hồ Nam.
53 Tiền sảnh – Lưu Phủ. Lúc này Lưu Tử đảo mắt nhìn lướt qua mười nha hoàn ở trước mặt, mâu quang khẽ lóe, hắn nhếch mép, chỉ tay về phía nha hoàn thứ mười mà nói:“Ta chọn ngươi!”Bạch Bạch cúi thấp đầu, khóe môi khinh thường nhếch lên, há há ngươi sao có thể chống lại mị lực của hồ ly như ta được, chọn ta là lẽ dĩ nhiên.
54 Thư phòng của Lưu Tử. “Thiếu gia! Người đang làm gì vậy?” Bạch Bạch tay cầm khay trà tiến về phía hắn, thanh âm tò mò hỏi. “Ta đang luyện chữ. ”“A! Chữ của người đẹp quá.
55 Canh ba – tại Lưu phủ. Lúc này Bạch Bạch bởi vì ngủ không được cho nên mới ra ngoài đi dạo, nào ngờ vừa mới đi được vài bước liền thấy một bóng đen vụt qua, Bạch Bạch lập tức phi thân đuổi theo vì nghĩ rằng có trộm vào Lưu phủ, thế nhưng điều làm hắn bất ngờ chính là bóng đen kia lại bước vào phòng của Lưu Tử.
56 Sáng hôm sau – Thư phòng Lưu Tử. “Thiếu gia. Trà của người. ” Bạch Bạch cúi thấp đầu đi đến. Lưu Tử nhìn Bạch Bạch, thở dài một tiếng:“Nàng vì sao tránh mặt ta?”“Nô tỳ không có.
57 Canh ba – Lưu phủ. Bạch Bạch lén la lén lút chui vào bụi cây gần cấm địa, khuôn mặt hắn giờ này rất ngưng trọng khác hẳn cái vẻ vô tư thường ngày, miệng không ngừng lẩm bẩm cái gì đó.
58 Song Nguyệt Lâu. Lãnh Dạ Thiên Kỳ và Nhược Lam đang cùng nhau ăn điểm tâm sáng, bỗng nhiên nó cảm giác được có một đôi mắt cực kỳ sắc bén nhìn chằm chằm nó cho nên liền buông đôi đũa trong tay xuống.
59 “Dân nữ Thu Diệp tham kiến Quận chúa, Chu đại nhân. ” Thu Diệp quỳ gối hành lễ. “Bình thân. Thu Diệp bổn quận chúa có điều muốn hỏi ngươi, hi vọng ngươi thành thật trả lời, nếu không hậu quả thế nào ngươi chắc hẳn đã biết.
60 Song Nguyệt Lâu. Nhược Lam xoa nhẹ huyệt thái dương, chống cằm nhìn hai tiểu đông tây trước mặt, thở dài nói:“Chẳng kích thích gì cả. ”“Nha, ý của người là vụ án kia?” Liễu Mặc chu mỏ nói.
Thể loại: Trọng Sinh, Xuyên Không, Đam Mỹ
Số chương: 100