41 Ba người Tô Chuyết, Hoa Bình và Vương Trọng Bình trong phòng bận rộn nửa đêm, cuối cùng đem mấy trăm lá thư phân loại ghi chép thích đáng. Mà lúc này tiếng gà gáy nơi xa cũng vang lên, bên ngoài trời đã sáng.
42 Vạn Thương nghe được lời nói của Tô Chuyết, lấy làm kinh hãi, run giọng nói: "Chuyện. . . Chuyện này. . . " hai tiếng, bỗng nhiên lại thay đổi một vẻ mặt, nghiêm giọng nói: "Ngươi không nên nói bậy nói bạ, cẩn thận ta.
43 Quần hùng nghe Tô Chuyết bỗng nhiên kéo chuyện đến Vạn Thương, cũng thấy kinh ngạc. Tô Chuyết lại cười nói với Vân phu nhân: "Phu nhân chẳng lẽ không kỳ quái, vì sao tin tức các người đặt chân đến chỗ này, lại truyền đến tai của Vương Bá Thành nhanh như vậy?"
Vân phu nhân có chút mê hoặc, nghe đến đó đột nhiên tỉnh ngộ, nói ra: "Cậu nói là.
44 Vạn Thương ông ta vậy mà vội vã muốn chết, cũng khiến đám người lấy làm kinh hãi. Tô Chuyết tỉ mỉ ngẫm lại câu nói vừa rồi của Vạn Thương, chỉ cảm thấy ba chữ "Nhạc Dương Vương" mười phần quen tai, thế nhưng nhất thời không nhớ nổi đã nghe qua nơi nào.
45 (Quyển sách thiết định với năm đầu triều Tống, trong quyển này, thành Trường An đã sớm bị hủy tại Đường mạt, rất nhiều chức quan xưng hô cũng không hợp với lịch sử, bất quá là vì nghênh hợp một chủ đề thơ Đường này, các vị khán quan không cần truy đến cùng.
46 Lưu Vấn Thiên tay vê râu ngắn dưới hàm, liên tục gật đầu, nói: "Ừm, nói không sai, vừa rồi Bổn đại nhân cũng đang nghĩ tới chỗ này. Nghĩ không ra, ngươi và ta là anh hùng sở kiến lược đồng (có cùng cái nhìn) a! Xem ra ngươi không phải hung thủ.
47 Hoa Bình phí hết một ngày, thằng đến thời gian cơm tối, mới nắm quyển sổ sách kia đến tay. Gã sơ sơ lật xem một lần, cũng không có chỗ gì sửa đổi. Thậm chí nội dung của một trang cuối cùng, vẫn là gã viết vào ba tháng trước.
48 Tô Chuyết biết bản án còn chưa giải quyết, Lưu Vấn Thiên nhất định còn tới tiệm sách của Triệu Ngôn ở thành Tây. Sáng sớm hôm sau, Tô Chuyết chạy tới, quả nhiên trong phòng đã rất nhiều người đứng đấy, Lưu Vấn Thiên đang ở trong đó.
49 Lưu Vấn Thiên nghe bẩm báo, vội vàng hô: "Nhanh! Nhanh! Nhanh chuẩn bị ngựa!" Nói xong vội vàng đi ra phía ngoài.
Tô Chuyết tiến lên phía trước nói: "Đại nhân, có thể cho thảo dân cũng đi nhìn một chút được không?"
Trong lòng Lưu Vấn Thiên sớm đã nhìn Tô Chuyết với cặp mắt khác xưa, nói gì nghe nấy.
50 Thẩm Điền thế mà biết hung thủ tới chơi, Tô Chuyết đối với chuyện này cũng nghĩ mãi không thông. Tống Thái lại đột nhiên nói: "Hôm qua lão gia nhìn qua một phong thư, mới phân phó tiểu nhân như vậy.
Thể loại: Xuyên Không, Kiếm Hiệp, Huyền Huyễn, Trọng Sinh
Số chương: 15