Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Gian Khách Chương 22: Mười Bảy Gã Hán Tử (4)

Chương trước: Chương 22: Mười Bảy Gã Hán Tử (3)



Còn như chuyện bọn họ có thể nào khiêu chiến thất bại hay không? Trong lòng bọn họ cũng không hề suy nghĩ tới chuyện này. Mãi cho đến hôm nay, bọn họ vẫn như trước cho rằng gã Hứa giáo quan trẻ tuổi này chỉ là một gã Chủ quan Kỹ thuật xuất sắc mà thôi, chỉ là một tên tiểu tử kiêu ngạo có bối cảnh cường đại phía sau. Còn năng lực đánh đấm của hắn, làm sao có thể là đối thủ của đám quân nhân đã có chút ít kinh nghiệm sa trường như bọn họ?

Hoa Tiểu Ty cũng không nói thêm lời thừa nào, ngay lập tức cởi bộ quân phục trên người xuống, bắt đầu hoạt động nhẹ chân tay, tiến hành các động tác làm nóng thân thể trước khi chiến đấu. Bộ quân phục vừa mới cởi xuống, liền phát hiện trên cơ thể gã phi công vương bài đến từ quân khu Tây Lâm này cực kỳ mạnh mẽ cường tráng, tràn ngập lực lượng, khẳng định cũng là một gã hảo thủ trong chiến đấu cận thân.

Đám quân nhân đứng xem xung quanh, trên mặt rõ ràng lộ ra vẻ mặt vui sướng khi người khác gặp họa. Lúc này khảo hạch cũng đã kết thúc, bọn họ tự nhiên cùng không cần bảo trì sự lễ phép tuyệt đối đối với gã giáo quan kia. Ngẫu nhiên trên mặt một số kẻ lại thể hiện một tia nghi hoặc nhàn nhạt, nghĩ rằng vị Hứa Giáo quan này có thể sảng khoái chấp nhận trận khiêu chiến này, tựa hồ có chút vấn đề.

Nhưng mà cũng không ai chú ý đến, trong đám người xung quanh kia có hai gã quân nhân luôn dùng ảnh mắt có chút âm lãnh nhìn chằm chằm về phía Hứa Nhạc.

Bọn họ là những quân nhân đến từ Quân Khu IV, mấy ngày hôm nay vẫn luôn bảo trì sự trầm mặc. Mãi cho đến khi đám quân quan điều tra ra được thân phận đích thực của Hứa Nhạc, vẻ âm lãnh trong mắt bọn họ cũng càng ngày càng nồng đậm hơn nhiều.

Còn các thành viên Tiểu đội 7 dự thính còn lại thì đứng ở xa xa, cách biệt hẳn với đám quân nhân này. Kẻ thì đứng dựa vào cây, kẻ nằm dài trên bãi cỏ bên cạnh, bộ dáng cực kỳ lười nhác. Bọn họ cũng rất tò mò muốn biết xem thực lực thật tế của Hứa Nhạc đền tột cùng là như thế nào.

Tai nghe chỉ là giả, mắt thấy mới là thật. Bọn họ cuối cùng vẫn muốn nhìn xem vị Chủ quản chiến đấu mới của mình, có phải thật sự là có thực lực cực kỳ mạnh mẽ như lời lão Bạch đã từng nói hay không.

Chỉ có mình Chu Ngọc là cười khổ một tiếng, quay đầu đi. Hắn không muốn nhìn thấy hình dáng thê thảm của Hoa Tiểu Ty sau đó.

- Ngài là giáo quan, tôi sẽ không đánh thẳng vào mặt của ngài.

Gió thu lặng lẽ thổi lên sân thể dục, quét lên khuôn mặt bình tĩnh của Hoa Tiểu Ty. Hắn vừa ra tay là đã thể hiện ngay thủ đoạn sắc bén nhất của quân nhân quân đội Liên Bang, thẳng mặt mà đánh tới.

Hứa Nhạc lúc này vẫn như trước đeo chiếc kính râm của hắn. Cặp mắt bên dưới cặp kính râm thoáng nheo lại, tùy ý để mặc cho quyền phong mãnh liệt đập mặt mà tới. Tay trái hắn nhẹ nhàng lật nhẹ lại một cái, đẩy lên phía trên, khi tới gần khuy tay của đối phương thì mới nhẹ nhàng uốn cong lại một chút.

Chân hắn lập tức tiến nhanh về phía trước ba bước. Nắm đấm, đầu ngón tay, cổ tay, khuỷu tay cứng rắn cũng nhanh chóng đập lên, giống như là một con độc xà quăng cả người phóng tới, đập mạnh lên phần ngực phải của Hoa Tiểu Ty.

Động tác của hắn cực nhanh, giống như là có vô số cái bóng không ngừng chớp động lên thân thể của hai người vậy. Nháy mắt sau đó, Hoa Tiểu Ty miễn cường ôm ngực lui nhanh về phía sau. Hắn chỉ cảm thấy cánh tay phải cùng với phần ngực của mình đau đớn mành liệt một trận, không khối hoảng sợ thất sắc một trận.

Hắn tự hỏi không biết thân thể của gã giáo quan này đến tột cùng là làm bằng thứ gì, cư nhiên có thể đạt tới trình độ tốc độ khủng khiếp đến như vậy.

Đang trong lúc mọi người khiếp sợ, Hoa Tiểu Ty kêu lên một tiếng, vội vã thối lui về phía sau, Hứa Nhạc đột nhiên thu quyền lại, nhấc đùi phải lên một cái. Cả người hắn giống như là một đạo thiểm điện phóng thẳng về phía trước, bổ thẳng vào phần sườn bên phía đấu gối trái của Hoa Tiểu Ty.

Toàn bộ lực lượng trong cơ thể của Hoa Tiểu Ty đều tập trung phòng ngự nửa người phía trên. Thân thể hắn nhất thời mất cân bằng, tựa như một màn hành động trong các bộ phim điện ảnh vậy, trong không trung lộn nhào một vòng, sau đó thảm không thể nói nên lời, té mạnh một cái xuống mặt đất phía sau, phát ra một tiếng vang trầm đục.

Trong toàn sân thể dục là một mảnh tĩnh mịch. Đám quân nhân sĩ quan đứng đó mang theo cảm giác không thế nào tin nổi nhìn một màn phát sinh trong sân. Có người lúc trước cũng nghĩ rằng năng lực chiến đấu cậu thân của Hứa giáo quan khẳng định là rất mạnh, cho nên hắn mới có thể sảng khoái đáp ứng sự khiêu chiến như thế này.

Nhưng mà bọn hắn nói thế nào cùng không hề nghĩ tới, Hoa Tiểu Ty thân là cường giả xuất thân từ quân Khu Tây Lâm, không ngờ ở trước mặt Hứa Nhạc ngay cả một chiêu cùng không thể nào chống đỡ nổi. Bọn họ chỉ nghe một trận lộp bộp như mưa rào vang lên, Hoa Tiểu Ty đã bị Hứa Nhạc đánh cho biến thành một khúc gỗ cứng ngắc, bị ném tung bay trong không trung.

Nếu mà thời gian chiến đấu có kéo dài một chút cho dù là kết quả cuối cùng Hứa Nhạc có chiến thắng, thì đám quân nhàn này trong lòng cũng có thể dễ dàng chấp nhận loại cục diện như thế này.

Nhưng mà bọn họ chỉ nghe thấy một trận âm thanh lộp bộp như mưa rơi, hay là tiếng đấm nhanh vào trong bao cát vang lên, Hoa Tiểu Tỵ đã thể hiện vẻ mặt sầu thảm lùi về phía sau, ngay sau đó Hứa giáo quan chỉ khẽ đá mạnh một cước, Hoa Tiểu Ty đã bay lên không trung rồi nằm luôn xuống đó.

Bọn họ có thể nhìn ra được, cái mà Hứa giáo quan trẻ tuổi kìa sử dụng, tựa hồ cũng là một loại kỹ xảo chiến đấu cận thân đặc biệt trong quân đội. Nhưng mà tựa hồ tại một số phương diện nào đó lại cực kỳ bất đồng.

Đặc biệt là cảm giác khi hắn ra tay, bất luận là hất tay, nâng đầu gối, hay phóng thẳng về phía trước, mỗi một cái động tác hành động đều cực kỳ dứt khoát lưu loát. Hơn nữa tốc độ lại nhanh đến vô cùng. Một khắc phát ra, nháy mắt đã thu hồi về, không hề toàn diện duỗi thân ra, thế nhưng lại đem tốc độ bộc phát lên đến cực hạn.

Loại phương thức chiến đấu cận thân giống như thế này, tổng thể cứ khiến cho người xem có một loại cảm giác như là Hứa Nhạc chưa hề xuất hết toàn lực ra vậy, vẫn còn lưu lại khá nhiều lực lượng. Thế nhưng hiệu quả mà hắn tạo ra cũng rõ ràng hữu lực. Kết quả cuối cùng như vậy khiến cho người khác phái trố mắt cứng người.

Chỉ một khắc đối mặt đã lập tức đánh bại Hoa Tiểu Ty. Loại năng lực chiến đấu cận thân như thế này không khỏi có chút cường hãn quá mức bình thường. Nhìn Hứa Nhạc mặt đeo cặp kính râm bình thản đứng đó, trong cặp mắt của đám quân nhân xung quanh rốt cuộc sinh ra một loại cảm giác kính sợ cùng với bội phục mãnh liệt, hơn nữa trong lòng còn có một chút rét lạnh nhàn nhạt nữa.

Hai gã quân nhân ánh mắt âm lãnh kìa thoáng liếc mắt nhìn nhau một cái, thoáng càu chặt mày lại, tựa hồ như phát hiện ra sự tình bọn chúng muốn làm hình như có chút khó giải quyết. Mà đám tổ viên Tiểu đội 7 đứng ngồi lố nhố bên ngoài lúc này đã sớm toàn bộ đứng thẳng người lên bên cạnh cái bục đá bên ngoài sân thể dục.

Tất cả mọi người đều dùng ánh mắt thần tình vô cùng phức tạp nhìn chăm chú về phía Hứa Nhạc. Bọn họ lúc này cảm nhận được những đánh giá trước đây của Bạch Ngọc Lan, đại khái cùng có thể xác nhận được sự quan hệ giữa tương lai sau này của mình cùng với gã thanh niên cường hãn đang ở trước mặt mình.

Loading...

Xem tiếp: Chương 23: Sư Đoàn Thiết Giáp 7 Trả Thù (1)

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?

Thế Giới Thứ 2

Thể loại: Khoa Huyễn

Số chương: 95


Phiến Tội

Thể loại: Tiên Hiệp

Số chương: 100


Tiên Trù

Thể loại: Huyền Huyễn, Tiên Hiệp

Số chương: 45



Lời Thách Đố Tình Yêu

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 28