41 Rượu anh đào này, tuy uống có vị ngọt, nhưng là tác dụng chậm. Chỉ trong chốc lát, Niếp Thanh Lân đã cảm thấy mềm nhũn không có sức lực, chỉ có thể nằm ở trên giường, gắng gượng giơ bàn tay trắng như ngọc ngăn lồng ngực của Thái phó lại, cảm thấy da thịt dưới tay nóng hổi như uống rượu nồng được ủ lâu năm.
42 Nguyễn công công đứng bên ngoài điện ghi nhớ từng phản ứng của nhóm thiếu niên, trình báo cho Thái phó đại nhân. Thái phó đại nhân nghe xong gõ bàn một cái, lệnh cho Nguyễn công công lui xuống.
43 Sau khi cùng với thị vệ cường tráng kia ở quay cuồng sảng khoái ở trên giường xong, Thượng Vân Sơ sắc mặt ửng hồng hỏi: “Cái người tên An Xảo Nhi kia thật sự đã xuất cung?”
Ngô Khuê hơi tiếc hận nói: “Nghe nói hình như đã thành thân với một thái y mang tội, nàng ta thật là ngốc, ở lại trong hoàng cung thì không muốn, lại đi cầu xin hoàng thượng cho xuất cung chịu khổ.
44 Vân phi đang chuẩn bị thay y phục vào trong ao, vị trí ở chỗ ả ta có thể nhìn thấy rõ tình cảnh chỗ phòng tắm của Hoàng đế dưới vách ngăn. Khi nhìn thấy một thị vệ hành động vô cùng nhanh nhẹn leo lên, cánh mũi cũng mở rộng ra vì phấn khích.
45 Thái phó nghe những lời ấy, trầm ngâm hồi lâu, trong mắt có tia sáng khó có thể che giấu: Rất thú vị!
không cần biết đồng mưu sau lưng Thượng Ngưng Hiên là ai, tâm kế của người đó chắc chắn là cao minh hơn Thượng đại nhân rất nhiều, đối với những con cờ hạ thủ không chút lưu tình, nhưng như vậy mới xứng làm đối thủ của Vệ Lãnh Hầu hắn!
Vệ Lãnh Hầu cũng không có ý giấu diếm tin tức.
46 Trở về hành cung, khi Đan ma ma đỡ tay giúp nàng xuống xe ngựa, nhìn thấy Thái phó nổi giận đùng đùng cưỡi ngựa rời đi. Niếp Thanh Lân cũng hiểu rõ tính tình của Thái phó, muốn hết giận thì phải đi tiêu trừ bớt tức giận, cho nên cũng không quá để ý.
47 Thái phó rời phủ nhiều ngày, còn tin dữ đã sớm truyền thành mấy phiên bản trong phủ rồi. Vân Hương muốn gã sai vặt trong sân mình đi nghe ngóng một chút, nhưng Lưu tổng quản phủ Thái phó đang trông coi cái gì đó, đè gã sai vặt đánh một trận ngay trước mặt nàng.
48 Hai ngày sau, hơn mười người khiêng hai cỗ kiệu lắc lư đứng trước cửa am. Rèm kiệu có ba tầng, bên ngoài là vải màu xanh lá hành tây, ở giữa là vải cứng, bên trong là tơ tằm màu trắng, nhìn đã biết không phải là nhà phú quý bình thường.
49 Từ trước đến nay, miếu ở núi Vưu Vân vẫn thanh tịnh, cách xa khói lửa ở nhân gian.
Tiếng chuông buổi trưa báo giờ Thìn vang lên sau đó khôi phục lại sự tĩnh mịch, thậm chí có thể nghe được tiếng chim chóc chiếp chiếp véo von ngoài cửa sổ, có thể thấy được chúng tự do bay nhảy trong rừng rậm rạp, khoe bộ lông của mình, vô cùng hạnh phúc.
50 Cung yến sau lễ điển sắc phong thật là náo nhiệt.
không khí Đại Ngụy còn cởi mở hơn tiền triều nhiều, tuy tuân theo lễ nghi của nhà Hán nhưng lễ tiết giữa nam nữ trong cung đã đơn giản đi không ít.
51 Thân là công chúa mà còn bận mấy chuyện xã giao này hơn cả Hoàng đế! Chuyện này thật khiến cho Niếp Thanh Lân bất ngờ.
Gần đây đạo phật ở Đại Ngụy càng lúc càng hưng thịnh.
52 Trong lòng Niếp Thanh Lân thầm nói đúng là tai bay vạ gió, sao chỉ khen Thái phó có bản lãnh chăm lo tốt cho gia đình, nhưng cuối cùng lại bị trừng phạt?
Nàng hơi ngước lên, ánh mắt có chút ướt át nhìn Vệ Lãnh Hầu, bị ánh mắt mềm mại như vậy nhìn một lúc lâu cho dù là người có ý chí sắt đá thế nào cũng sẽ phải dịu xuống.
53 Xem thời gian cũng không còn sớm, là lúc cảm ơn chủ nhân rời đi rồi. Cát Vân Nhi và mấy vị thiên kim cùng công chúa đi ra tiểu hoa viên gặp một đứa bé trai, hắn trên đường hành lang bắn viên đạn lưu ly, trông thấy có người lạ mặt liền đứng ở một bên cung kính hỏi: “Gia tỷ, vị tỷ tỷ này nhìn lạ mặt, là ở quý phủ nào?”.
54 Thái phó cho thể diện này nhưng không ai có thể thừa nhận được.
Tin tức truyền đến tai Lục hoàng tử Niếp Thanh Tuyên trong biệt viện đúng là sét đánh ngang trời, không để ý mẫu phi đau khổ khuyên can, trực tiếp mắng to: cẩu tặc Vệ Lãnh Hầu chết không yên lành!
Niếp Thanh Lân sao lại không biết tính tình Lục ca cổ hủ, âm thầm thở dài chiêu này của Thái phó thật sự là cao tay.
55 Niếp Thanh Lân ngồi ở ghế cười nghênh đón hai vị khách quý đến từ Ung Hòa vương phủ.
Vẻ mặt Ung Hòa Vương phi kính cẩn vấn an công chúa, sau đó lại bày tỏ vẻ hết sức áy náy.
56 thật ra chính lời nói kia của Vệ Lãnh Hầu đã khiến nàng muốn đến nơi hẹn. hiện giờ Vệ hầu đã an bài chu đáo, mọi thứ dường như vô cùng suôn sẻ. Nhưng nếu như có thể, Niếp Thanh Lân nguyện ý mạo hiểm thử một lần, dù sao, nàng cũng không có thứ gì để mất.
57 Bởi vì trong lòng đã có kiêng dè, Niếp Thanh Lân cố ý không thân cận Cát Vân Nhi. Mấy lần mời nàng đều nói lời dịu dàng chối từ, thật sự nàng khôngthể nào lạnh lùng từ chối Cát Vân Nhi, chỉ có thể cố gắng tránh những nơi có thể gặp mặt.
58 Việc thùng sắt bị mất tra đi tra lại không có tin tức gì, nhưng bên Hung Nô lại có dấy lên chút chuyện. Lão Đan Vu Hung Nô qua đời vì bệnh, trải qua trận tranh đấu kịch liệt, tàn sát hàng loạt dân trong thành, Vương tử Hưu Đồ Liệt kế thừa vương vị, trở thành bá chủ mới của Bắc Cương.
59 Nhất thời Niếp Thanh Lân ngây ngẩn cả người, trực giác cho nàng biết mình vừa chạm vào thứ gì đó bẩn thỉu.
Còn ánh mắt của Vệ Lãnh Hầu thì sáng như đuốc, chỉ nhìn một cái liền nhận ra đó là vết máu, trên mặt hắn lộ ra vẻ vui mừng không nén được, tiện tay cầm lấy một cái thảm mỏng trên xe ngựa bao lấy nửa người dưới của nàng, sau đó ôm nàng về Phượng Sồ cung.
60 Nghe một câu như vậy, Niếp Thanh Lân hơi há cái miệng nhỏ ra, dường như ngừng thở ngây ngốc một lúc lâu, mặc dù sớm biết hắn không ổn nhưng Cát Thanh Viễn như vậy thật sự là ngoài dự kiến của nàng, qua một lúc lâu, chóp mũi hơi đỏ lên: “A Khê ca giận Bản cung sao?”
Cát Thanh Viễn nghe vậy thân mình hơi cứng đờ, “A Khê” là nhũ danh thân thiết của hắn.