Chương trước: Chương 7: Lúng Túng
1. Chương 1: Bị Hạ Dược
2. Chương 2: Dược Phát Tác
3. Chương 3: Giải Dược
4. Chương 4: Hợp Đồng
5. Chương 5: Chịu Khuất Nhục
6. Chương 6: Rời Khỏi Nhà Họ Kiều
7. Chương 7: Lúng Túng
8. Chương 8: Trong Cơn Giận Dữ
9. Chương 9: Hành Hạ
10. Chương 10: Bắt Gặp Mua Thuốc
11. Chương 11: Nói Dối Hắn
12. Chương 12: Mang Thai
13. Chương 13: Cừu Hận Từ Đâu Tới
14. Chương 14: Ác Độc
15. Chương 15: Đóa Hoa Bách Hợp Có Gai
16. Chương 16: Không Chịu Nổi Khuất Nhục
17. Chương 17: Không Khỏi Phiền Lòng
18. Chương 18: Vẫn Không Bỏ Xuống Được
19. Chương 19: Quan Tâm Cô Sao?
20. Chương 20: Khách Không Mời Mà Đến
21. Chương 21: Hiểu Lầm Càng Sâu
22. Chương 22: Cuộc Gặp Gỡ Không Vô Tình
23. Chương 23: Gươm Súng Sẵn Sàng
24. Chương 24: Tra Hỏi Đến Cùng
25. Chương 25: Đột Nhiên Căm Giận
26. Chương 26: Trừng Phạt
27. Chương 27: Lạnh Buốt
28. Chương 28: Mắc Mưa
29. Chương 29: Giằng Co
30. Chương 30: Dì Cả (kinh Nguyệt) Đến Thăm
31. Chương 31: Đột Nhiên Tới Thăm
32. Chương 32: Bà Nội Bức Hôn
33. Chương 33: Ủy Khuất
34. Chương 34: Chân Tướng
35. Chương 35: Cô Ta Chẳng Là Gì Cả
36. Chương 36: Không Khỏi Tức Giận
37. Chương 37: Lệch Khỏi Quỹ Đạo
38. Chương 38: Tôi Sẽ Khiến Cho Hắn Hết Hi Vọng Với Cô
39. Chương 39: Hai Người Phụ Nữ
40. Chương 40: Vi Phu Có Phải Rất Rộng Rãi Không?
41. Chương 41: Kế Hoạch Ly Biệt
42. Chương 42: Một Trận Bực Bội
43. Chương 43: Tự Mình Đa Tình
44. Chương 44: Hiểu Lầm
45. Chương 45: Băng Bó Vết Thương
46. Chương 46: Mặt Khác Của Hắn
47. Chương 47: Ấm Áp
48. Chương 48: Không Phải Cô Tới Tìm Tôi Sao
49. Chương 49: Nồng Tình Mật Ý
50. Chương 50: Hiềm Khích
51. Chương 51: Không Quan Trọng Gì
52. Chương 52: Giăng Bẫy
53. Chương 53: Dê Vào Miệng Sói
54. Chương 54: Chạy Trối Chết
55. Chương 55: Cuối Cùng Ở Lại
56. Chương 56: Nồng Đậm Áy Náy
57. Chương 57: Giận Dỗi
58. Chương 58: Vạch Trần Lời Nói Dối
59. Chương 59: Thay Đổi Trò Chơi
60. Chương 60: Đống Lớn Thuốc Bổ
61. Chương 61: Canh Đại Bổ
62. Chương 62: Uống Lầm Thuốc Bổ
63. Chương 63: Giải Dược
64. Chương 64: Phạm Sai Lầm
65. Chương 65: Bán Đứng
66. Chương 66: Chất Vấn
67. Chương 67: Bị Phỏng
68. Chương 68: Ghen
69. Chương 69: Dịu Dàng Trong Phút Chốc
70. Chương 70: Trầm Trạm Vân
71. Chương 71: Đau Đớn
72. Chương 72: Bí Mật
73. Chương 73: Cự Tuyệt Tình Cảm
74. Chương 74: Đột Nhiên Dịu Dàng
75. Chương 75: Thì Ra Là Một Trò Đùa
76. Chương 76: Cãi Vã
77. Chương 77: Nhốt
78. Chương 78: Kết Quả
79. Chương 79: Miss (tưởng Niệm, Nhớ Nhung)
80. Chương 80: Bất Chợt Quan Tâm
81. Chương 81: Khoảng Cách
82. Chương 82: Con Cờ Trong Tay
83. Chương 83: Sầu Lo
84. Chương 84: Lo Sợ Cùng Bất An
85. Chương 85: Trốn Thoát
86. Chương 86: Giận Dữ
87. Chương 87: Kế Hoạch Truy Thê
88. Chương 88: Tỏ Tình
89. Chương 89: Xảy Ra Tai Nạn Xe Cộ
90. Chương 90: Trúng Kế
91. Chương 91: Chuộc Tội
92. Chương 92: Ghen Tỵ
93. Chương 93: Nói Giỡn
94. Chương 94: Môn Thần (thần Giữ Cửa)
95. Chương 95: Xem Như Cô Lợi Hại
96. Chương 96: Lạc Vào Miệng Sói
97. Chương 97: Lộ Tẩy
98. Chương 98: Quà Tặng
99. Chương 99: Tị Nạn
100. Chương 100: Ái Bất Dung Sảm Tạp (chữ Sảm Tạp Ở Đây Có Nghĩa Là Trộn Lẫn)
101. Chương 101: Vứt Bỏ
102. Chương 102: Gặp Phải Kẻ Cướp
103. Chương 103: Âm Mưu Khác
104. Chương 104: Thẳng Thắn
105. Chương 105: Tình Yêu Hèn Mọn
106. Chương 106: Lên Xe Trước Mua Vé Bổ Sung Sau
107. Chương 107: Em Là Của Anh
108. Chương 108: Mang Thai Ngoài Ý Muốn
109. Chương 109: Bị Buộc Sinh Non
110. Chương 110: Dưỡng Thương Cùng Tạo Người Không Bài Trừ Lẫn Nhau
111. Chương 111: Thủy Tính Dương Hoa (lẳng Lơ)
112. Chương 112: Uất Ức
113. Chương 113: Mưa Gió Muốn Tới
114. Chương 114: Độc Nhất Là Lòng Dạ Đàn Bà
115. Chương 115: Lãnh Tuyệt (thật Lạnh)
116. Chương 116: Tự Biết Rõ
117. Chương 117: Kinh Tâm Động Phách Đích Mỹ (thật Sự Rất Rung Động Lòng Người)
118. Chương 118: Bắt Cóc
119. Chương 119: Đàm Phán
120. Chương 120: Hai Nữ Nhân Đấu (cuộc Đọ Sức Giữa Hai Người Phụ Nữ)
121. Chương 121: Chết Tâm
122. Chương 122: Bị Thương
123. Chương 123: Đau Lòng
124. Chương 124: Bảo Bảo Không Khỏe
125. Chương 125: Xuất Nhĩ Phản Nhĩ (nói Một Đằng Làm Một Nẻo)
126. Chương 126: Thần Thương Khẩu Chiến (miệng Đấu Miệng)
127. Chương 127: Chân Tướng Không Thể Chấp Nhận
128. Chương 128: Sinh Non
129. Chương 129: Anh Có Ý Với Cô Ấy, Đúng Chứ!?
130. Chương 130: Tại Sao Tôi Không Chết!?
131. Chương 131: Lời Cam Kết Tùy Tiện
132. Chương 132: Quẫn Bách
133. Chương 133: Bị Người Khác Bắt Gặp
134. Chương 134: Đột Nhiên Tỏ Tình
135. Chương 135: Cảm Động
136. Chương 136: Trái Tim Anh Không Bao Giờ Đổi Thay
137. Chương 137: Cảm Động
138. Chương 138: Đêm Cuối Cùng
139. Chương 139: Mơ Hồ Bất An
140. Chương 140: Lần Đầu Gặp Mặt
141. Chương 141: Gặp Thoáng Qua
142. Chương 142: Gặp Lại Ân Nhân Cứu Mạng
143. Chương 143: Trúng Bẫy
144. Chương 144: Giả Tạo
145. Chương 145: Thẳng Thắn
146. Chương 146: Giá Đưa Mình Tới Cửa Quá Rẻ
147. Chương 147: Không Hẹn Mà Gặp
148. Chương 148: Bị Tính Toán
149. Chương 149: Tình Yêu Là Nặng Như Vậy
150. Chương 150: Hỏa Hoạn
151. Chương 151: Mơ Hồ Không Đành Lòng
152. Chương 152: Tình Địch Gặp Mặt
153. Chương 153
154. Chương 154: Tin Dữ
155. Chương 155: Mưu Đồ
156. Chương 156: Không Thể Không Để Ý
157. Chương 157: Lương Tử Ngưng Trả Thù
158. Chương 158: Đau Lòng
159. Chương 159: Nên Buông Tay
160. Chương 160: Trong Mắt Của Em Chỉ Có Thể Có Anh
161. Chương 161: Thay Mặt (đại Diện)*
162. Chương 162: Dọn Vào Nhâm Trạch*
163. Chương 163: Hai Cô Gái, Một Căn Phòng
164. Chương 164: Biến Khéo Thành Vụng*
165. Chương 165: So Với Trong Tưởng Tượng Thì Hài Hòa Hơn
166. Chương 166: Nữ Nhân Tâm Kế
167. Chương 167: Tất Cả Là Vì Anh
168. Chương 168: Thông Cảm Ngập Tràn
169. Chương 169: Lúng Túng Gặp Nhau
170. Chương 170: Đầu Đường Cãi Vã
171. Chương 171: Uy Hiếp Hôn Ước (ép Buộc Đính Hôn)
172. Chương 172: Bí Mật Tổ Chức Hôn Lễ
173. Chương 173: Tái Khởi Tranh Chấp
174. Chương 174: Thâm Sâu Tự Trách
175. Chương 175: Để Lại Thư Trốn Đi
176. Chương 176: Con Đã Không Còn
177. Chương 177: Dùng Cái Chết Để Uy Hiếp
178. Chương 178: Cô Đơn, Không Ai Nương Tựa
179. Chương 179: Tiếp Nhận Kế Hoạch
180. Chương 180: Cô Gái Chanh Chua
181. Chương 181: Xuống Tay Trước
182. Chương 182: Thận Trọng
183. Chương 183: Nhiễu Loạn Tâm Phi (tâm Tư Rối Loạn)
184. Chương 184: Tự Chui Đầu Vào Lưới
185. Chương 185: Kịch Hay Trình Diễn
186. Chương 186: Vinh Quang Bị Thương
187. Chương 187: Bị Lừa
188. Chương 188: Một Đường Theo Sau
189. Chương 189: Khổ Nhục Kế
190. Chương 190: Tính Khí Trẻ Con
191. Chương 191: Báo Cho Biết Chân Tướng
192. Chương 192: Tình Yêu Của Chúng Ta Không Thay Đổi
193. Chương 193: Thay Đổi Cục Diện
194. Chương 194: Trung Cuộc Của Bàn Cờ*
195. Chương 195: Một Vở Kịch Hay
196. Chương 196: Ôm Bụng Cười Lăn Lộn
197. Chương 197: Hiểu Lầm Tăng Lên
198. Chương 198: Bị Ép Về Nhà
199. Chương 199: Vô Tình Vứt Bỏ
200. Chương 200: Thủ Đoạn Hạ Lưu
201. Chương 201: Yên Lặng Chuẩn Bị Hôn Lễ
202. Chương 202: Hung Quang Tất Tiên (bất Hạnh Định Là Phải Đến Trước)
203. Chương 203: Lòng Như Lửa Đốt
204. Chương 204: Ngoài Ý Muốn Trúng Đạn
205. Chương 205: Thu Diệp Điêu Linh (lá Thu Tàn Lụi)
206. Chương 206: Thương Thế Nghiêm Trọng
207. Chương 207: Trở Thành Nô Lệ Của Vợ
208. Chương 208: Băn Khoăn Tin Dữ
209. Chương 209: Không Cần Tự Trách
210. Chương 210: Chỉ Sợ Không Còn Kịp Nữa
211. Chương 211: Cố Ý Gây Khó Dễ
212. Chương 212: Tham Dự Tang Lễ
213. Chương 213: Đêm Trước Hôn Lễ
214. Chương 214: Hôn Lễ Ảo Mộng
215. Chương 215: Bệnh Tình Nặng Thêm
216. Chương 216: Khách Không Mời Mà Đến
217. Chương 217: Dịu Dàng Nói Lời Từ Biệt
218. Chương 218: Đau Triệt Nội Tâm
219. Chương 219: Biết Được Chân Tướng
220. Chương 220: Một Cách Tinh Quái
221. Chương 221: Chịu Đựng
222. Chương 222: Tìm Người Thân
223. Chương 223: Nhận Nhau
224. Chương 224: Kế Hoạch Truy Thê
225. Chương 225: Màn Bày Tỏ Chấn Động
226. Chương 226: Giả Vờ Không Quen Biết
227. Chương 227: Mặt Dày Mày Dạn
228. Chương 228: Ôn Tình Thế Công (đợt Tấn Công Dịu Dàng)
229. Chương 229: Tiểu Quỷ Cùng Đại Nhân (tiểu Quỷ Cùng Người Lớn)
230. Chương 230: Bị “chỉnh” Sửa, Thật Đáng Thương
231. Chương 231: Xuyên Bang (lộ Tẩy)
232. Chương 232: Bãi Bình (giải Quyết Một Cách Công Bằng)
233. Chương 233: Tiểu Quỷ Vô Địch
234. Chương 234: Rời Nhà Trốn Đi
235. Chương 235: Bán Bong Bóng
236. Chương 236: Nghe Lén Rình Coi
237. Chương 237: Bước Trên Tầng Băng Mỏng (cẩn Thận)
238. Chương 238: Đơn Độc Đi Gặp Vợ Chưa Cưới
239. Chương 239: Trùng Hợp Bắt Gặp
240. Chương 240: Thị Lực Giảm
241. Chương 241: Mượn Rượu Giải Sầu
242. Chương 242: Lương Thiện Ngữ Châm Ngôn (lời Khuyên Của Một Kẻ Lương Thiện)
243. Chương 243: Lấy Cái Chết Để Uy Hiếp
244. Chương 244: Để Ông Trời Định Đoạt
245. Chương 245: Trường Thiên Giấy Kiểm Điểm (tờ Kiểm Điểm Thật Quá Đỗi Dài)
246. Chương 246: Tự Nhiên Chen Ngang
247. Chương 247: Gặp Phải Bọn Bắt Cóc
248. Chương 248: Lặng Lẽ Theo Dõi
249. Chương 249: Xông Vào Hiện Trường
250. Chương 250: Sống Chết Bên Nhau
251. Chương 251: Tiểu Ác Ma Ra Sân
252. Chương 252: Bảo Bối Xuất Tuyệt Chiêu
253. Chương 253: Vết Thương Chồng Chất
254. Chương 254: Không Xa Không Rời
255. Chương 255: Người Phụ Nữ Kiên Cường
256. Chương 256: Kêu Tỉnh
257. Chương 257: Khẩu Chiến Đàn Nho (khẩu Chiến Cùng Đội Quân Tri Thức)
258. Chương 258: Hổ Phụ Không Sinh Cún Con
259. Chương 259: Hồi Tỉnh
260. Chương 260: Thức Tỉnh
261. Chương 261: Cơm Nhão
262. Chương 262: Thánh Thác Lí Ni (thánh Thác Rini)
263. Chương 263: Để Xuống Thù Hận
264. Chương 264: Quý Trọng Cùng Cám Ơn
265. Chương 265: Gắn Bó Bên Nhau
266. Chương 266: Đại Kết Cục
"Anh đừng như vậy." Kiều Tâm Du vùng vẫy muốn thoát khỏi cái ôm trong ngực kia.
"Thế nào?" Một giọng nói châm biếm vang lên, "Cũng đã tới đây rồi, giờ cô còn không hiểu thân phận mình sao?" Nhâm Mục Diệu buông cô ra, ngồi ở trên giường: "Cô có phải hay không cần xứng đáng với chức vụ một chút?"
Kiều Tâm Du sững sờ đứng đó, ánh mắt nhiệt tình của hắn nhìn cô chăm chú đến mức khiến cho cô không biết nên đặt tay ở đâu, trong miệng lẩm bẩm nói: "Chức vụ gì chứ?"
Nhâm Mục Diệu khóe miệng giơ lên vẻ cười lạnh, con ngươi mờ sương lạnh lùng phun ra hai chữ: "Nhân tình."
Kiều Tâm Du giống như bị một chậu nước lạnh dội từ đầu đến chân, toàn thân cứng đờ: "Tôi... Tôi làm sao làm...?" Cô khó khăn từ trong hàm răng nặn ra mấy chữ này.
"Cởi ra!"
Kiều Tâm Du toàn thân cứng ngắc, ngây ngốc sợ hãi đứng nguyên tại chỗ.
Nhâm Mục Diệu nhàn nhã nghiêng người tựa vào đầu giường, "Kỳ thực, cô chỉ cần thuận theo tôi thôi, nếu tôi chơi đã rồi, cảm thấy chán ghét cô, tôi sẽ mau mau đá cô đi. Cô chắc là mong đợi ngày này lắm?."
Chơi chán? Chán ghét?
Có lẽ đây là lựa chọn duy nhất của cô.
Ngón tay run rẩy cởi ra từng chiếc cúc áo.
"Không cần bày ra dáng vẻ làm cho người ta chán ghét như thế." Hắn nghiêng mặt, từng câu từng chữ lạnh lùng nói ra. Ánh mắt lạnh nhạt tàn nhẫn tiến đến, một phen túm lấy tay cô ném lên giường: "Nhiệm vụ duy nhất của cô bây giờ chính là lấy lòng tôi."
Đáng chết! Thân thể của hắn không ngờ lại nhạy cảm như vậy đối với cô. Chỉ vừa mới nhìn thấy da thịt như ẩn như hiện dưới lớp áo sơmi thôi, mạch máu trong người lập tức trở nên căng cứng, toàn thân nhiệt huyết sôi trào. Có lẽ ngày hôm qua quá kịch liệt rồi. Hắn đối với phụ nữ luôn luôn ôn nhu, nhưng ngày hôm qua hắn bị cừu hận làm cho mờ mắt, đã chà đạp cô như vậy.
Vừa nói bàn tay của hắn vừa kéo quần áo cô xuống. "Xoạt" tiếng áo sơ mi bị xé thành những mảnh vải vụn.
"Đừng, đừng như vậy" Cô nghẹn ngào nói, nước mắt thấm ướt hai mắt. Nhớ lại tối hôm qua, một cảm giác đau đớn bị xé rách lần nữa kéo tới.
"Đừng?" Con ngươi Nhâm Mục Diệu nhuốm vẻ phẫn nộ: "Cô không có tư cách cự tuyệt!!" Hắn lớn tiếng tiếp tục xé rách quần của cô.
"Tại sao? Sao anh đối xử với tôi như vậy? Rốt cuộc tôi đã làm sai điều gì?" Cô cuồng loạn la hét nhưng không cách nào cản được bàn tay hắn đang di chuyển trên người cô.
Hắn nắm lấy chiếc cằm xinh xắn của cô, biểu tình say sưa hưởng thụ vẻ mặt réo rắt thảm thiết của cô: "Chẳng lẽ cô chưa từng làm sai chuyện gì?"
Cô liều mạng lắc đầu, mái tóc dài mềm mại giờ phút này xốc xếch trải trên gối, giống như như tờ giấy Tuyên Thành nhuốm đầy mực đen.
"Không có, tôi không có!" Cô không thẹn với lương tâm. Tai nạn xe cộ năm năm trước không phải lỗi của cô, nhưng cô cũng đã nhận tội thay, bị phạt tù bốn năm. Bốn năm này, cô tưởng chừng đã nếm đủ tất cả thống khổ trên đời, nhưng bây giờ cô mới thực sự nếm trải một loại tuyệt vọng của Địa Ngục.
Là hắn đẩy cô xuống Địa Ngục. Bạn đang đọc truyện được copy tại Y
Tròng mắt Nhâm Mục Diệu thoáng chốc bị lửa giận nhiễm đỏ, một loại liệt hỏa rào rạt phun trào, thật giống như muốn đem cô thiêu cháy. Trên trán hắn, gân xanh hiện lên: "Người phụ nữ này thật đúng là biết giả bộ, làm trò!"
edit: Heo Ngốc Nghếch
Xem tiếp: Chương 9: Hành Hạ