241 ‘Vậy Kỳ Hinh cũng đến phải không?’ Liên Kiều vội vàng hỏi tiếp. Hoàng Phủ Ngạn Tước gật đầu, ‘Chắc là vậy, từ sau khi hai người kết hôn, buổi yến tiệc nào Thiếu Đường tham gia cũng đều dẫn theo Kỳ Hinh cả!’‘Yeah, nói vậy tối nay em có thể gặp được Kỳ Hinh phải không? Tốt quá rồi!’ Liên Kiều mừng rỡ ríu rít nói, đôi mắt màu tím toát lên vẻ lộng lẫy mê người.
242 Trong hương rượu ngào ngạt, tiếng nhạc du dương truyền đến từng góc nhỏ trong đại sảnh, dưới ánh đèn rực rỡ, người nào người nấy đều ăn mặc lộng lẫy, tận lực thể hiện sự sang trọng, đẹp đẽ của mình, muôn hình muôn vẻ đua nhau.
243 Lăng Thiếu Đường như rơi vào một tầng mây mù, nhưng xem ra Hoàng Phủ Ngạn Tước không hề có ý định giải thích với hắn, chỉ đành binh đến tướng đỡ, dùng chiêu tiếp chiêu thôi.
244 Liên Kiều cười càng ngọt, ‘Chuyện em muốn nói rất đơn giản, em biết Lăng Thiếu Đường rất thương chị cho nên lời chị nói hắn nhất định sẽ nghe, phải không?’Kỳ Hinh ngượng ngùng cười cười.
245 Đáy mắt Liên Kiều chợt xẹt qua một tia giảo hoạt, đôi mắt màu tím nhấp nháy một tia nhìn khiến người không thể không đề phòngChỉ tiếc là Lăng Thiếu Đường căn bản không biết điểm này, càng không để ý đến ánh mắt ra hiệu mà Hoàng Phủ Ngạn Tước không ngừng nháy hắn, ngược lại cười càng sảng khoái …‘Ồ, anh đương nhiên là không nuốt lời rồi, chỉ là … nhìn em còn nhỏ như vậy, lại yếu ớt như vậy, anh thật lo là cưỡi ngựa bộ môn vận động này không thích hợp với em cho lắm!’‘Anh nói cái gì?’Liên Kiều liếc nhìn Lăng Thiếu Đường, trên môi miễn cưỡng nặn ra một nụ cười, nhưng đáy mắt không ngừng chớp động.
246 Khi Liên Kiều từ trong phòng vệ sinh bước ra, vẻ tinh nghịch trên mặt sớm đã thay bằng vẻ lịch thiệp, khi một nhân viên phục vụ lướt qua cô, Liên Kiều nhẹ nhấc tay cầm lấy một ly rượu đỏ.
247 Là Liên Kiều! Cô đang híp mắt cười thật quỷ dị. Mà mặt Lăng Thiếu Đường thì … kinh ngạc ngoài sức tưởng tượng!‘Sao em lại vào đây?’Liên Kiều bụm miệng cười, thong thả nói, ‘Tại sao em lại không thể vào đây? Lăng Thiếu Đường …’Cô đẩy người về phía hắn, cười xấu xa, ‘Câu này là em hỏi anh mới đúng nha, anh … sao lại vào đây?’‘Em …’ Lăng Thiếu Đường càng lúc càng cảm thấy không đúng, ngay cả bầu không khí cũng hết sức khác thường.
248 Đôi mắt màu tím của Liên Kiều đảo một vòng sau đó mới nghiêng đầu nói: ‘Đâu có cần xóa đó nh như vậy!’Tiểu tổ tông, em còn muốn thế nào nữa?’Lăng Thiếu Đường quả thật sắp điên mất rồi, hôm nay đúng là ngày xui xẻo của hắn mà, ngay giờ phút này, rốt cuộc hắn đã hiểu ý những lời dặn dò của Cung Quý Dương ngày đó rồi …‘Đơn giản thôi mà …’Liên Kiều dài giọng vừa nói vừa đi về phía trước còn Lăng Thiếu Đường chỉ còn cách bước theo sau, vẻ mặt bất đắc dĩ.
249 Kỳ Hinh nghe vậy, sững người sau đó khi nghe Lăng Thiếu Đường giải thích mọi chuyện, cô bụm miệng cười thầm. ‘Liên Kiều cô nhóc này thật đáng yêu!’‘Hinh Nhi, phản ứng uy của em khiến anh thật đau lòng đó !’ Lăng Thiếu Đường dựa sát vào người cô, cúi xuống cười.
250 ‘Ngạn Tước, anh sao vậy …’An Địch Á một lòng muốn cùng hắn cùng đó u qua một đêm khó quên nữa, suy nghĩ sớm đã bay về phía căn phòng tổng thống trong khách sạn rồi, căn bản là không cảm thấy được điều gì khác thường.
251 ‘Này An Địch Á tiểu thư, cô không sao chứ? Sao vẻ mặt lại khó coi đến vậy?’ Liên Kiều cố tình kinh ngạc kêu to một tiếng, vẻ mặt đầy lo lắng. An Địch Á quả thật sắp bị cô nhóc này chọc tức đến điên rồi …‘Ngạn Tước …’Cô lập tức xoay người nhìn về phía Hoàng Phủ Ngạn Tước, từ phẫn nộ biến thành ủy khuất, ‘Anh xem cô ta … ức hiếp người ta …’Cô không tin người như Hoàng Phủ Ngạn Tước sao lại thích một cô nhóc như Liên Kiều được!Hắn là đàn ông mà, đàn ông không phải thích những phụ nữ có thân hình bốc lửa như cô hay sao chứ?Thực tế chứng minh đúng là như thế, cô và hắn đã từng có một lần vui vẻ, cho đến bây giờ cô vẫn nhớ từng giây từng phút từng sự khoái lạc mà hắn đem lại cho cô, nếu như hắn không thích cô, sao lại có thể tham lam muốn cô hết lần này đến lần khác chứ?Nào ngờ câu nói của An Địch Á còn chưa nói xong thì Liên Kiều đã tiến lên híp mắt cười, ‘Thật ngại quá, ông xã em vốn là sợ vợ!’An Địch Á thấy mình sắp bị chọc tức chết rồi, cô nhìn về phía Hoàng Phủ Ngạn Tước …‘Ngạn Tước …’‘Vợ anh nói không sai đâu, anh đúng là sợ vợ mà!’Hoàng Phủ Ngạn Tước chỉ tay vào trán mình vừa cười vừa nói, chẳng chút cố kỵ gì.
252 Trời ạ …Hoàng Phủ Ngạn Tước bất giác nhìn về phía Lăng Thiếu Đường, trong mắt lộ vẻ cầu xin giúp đỡ, nhưng mà … Lăng Thiếu Đường cứ giả vờ như không nhìn thấy gì, chỉ mải lo cười cười nói nói với Kỳ Hinh!Đúng là “bạn tốt” mà!Đây đúng là kết quả điển hình của việc kết nhầm bạn!Chẳng những không sợ thiên hạ đại loạn mà còn rất giỏi ném đá xuống giếng!Dùng đầu ngón chân nghĩ cũng biết, chắc chắn cái tên An Địch Á này là do tên mồm loa Lăng Thiếu Đường kia cho Liên Kiều biết!Trước tối hôm nay, hắn còn cho rằng chính Cung Quý Dương mới là tên miệng rộng, không ngờ Lăng Thiếu Đường cái tên này bản lãnh càng lớn hơn! Ngay lúc này Hoàng Phủ Ngạn Tước chợt có chút nhớ nhung Lãnh Thiên Dục …Nhưng mà … nếu như Lãnh Thiên Dục có mặt ở đây hôm nay, liệu hắn có giống như Lăng Thiếu Đường hay không đây …Càng nghĩ lòng Hoàng Phủ Ngạn Tước càng rối bời … thậm chí là có chút “lạnh lẽo”, người ta thường nói, trong đời gặp được một tri kỷ đã là đủ lắm rồi, hắn kể như là số mạng tốt đi, vừa ra đời đã kết giao được với ba người “bạn tốt” này, chỉ tiếc là … ba người bạn của hắn, ưa thích náo nhiệt không tên nào kém tên nào, hắn … số phận đủ đáng thương rồi chứ!Bàn tay cầm ly rượu có chút run rẩy, hắn nhìn lại một lần chất lỏng trong ly, lại nhìn về phía Liên Kiều đang nhìn hắn bằng ánh mắt uy hiếp, Hoàng Phủ Ngạn Tước âm thầm hít sâu một hơi …Chết thì chết vậy, dù sao bây giờ không chết lát nữa trở về cũng sống không bằng chết!Nghĩ đến đây, Hoàng Phủ Ngạn Tước liền nâng ly rượu lên, vừa nhắm mắt lại định dốc xuống …‘Đợi chút!’ Liên Kiều đưa tay ngăn lại động tác của hắn.
253 Hoàng Phủ Ngạn Tước cực kỳ rầu rĩ, tối nay hắn rốt cuộc đã hiểu cái gì gọi là “họa từ miệng mà ra” rồi!Nhưng … chuyện đến đây cũng không còn cách nào vãn hồi, hắn cũng chỉ còn cách phát huy hết “khả năng dỗ ngọt” của mình thôi.
254 An Địch Á ưỡn thẳng sống lưng, cô ta không khó nhận ra ý cảnh cáo trong ánh mắt của Hoàng Phủ Ngạn Tước nhưng mà …Bất luận thế nào cô ta cũng nhất định phải dạy dỗ nha đầu kia một trận ra hồn mới được, cô ta cũng không tin Hoàng Phủ Ngạn Tước có thể vì một cô nhóc mà ra tay đối phó với mình!Nghĩ đến đây nụ cười trên môi cô càng rộng …‘Hoàng Phủ phu nhân, tin rằng ngài phải trải qua nhiều lựa chọn khắt khe mới có thể được gả vào gia tộc Hoàng Phủ, không chỉ là xuất thân danh giá mà còn tinh thông các loại hình nghệ thuật, chỉ là một khúc đàn mà thôi, tin rằng cũng không thể làm khó được Hoàng Phủ phu nhân.
255 Giọng nói của Liên Kiều rất dịu dàng, rất nhẹ nhàng nhưng lại như một cơn sóng lớn cuốn vào lòng Hoàng Phủ Ngạn Tước rồi mạnh mẽ lan tỏa …Hắn trước giờ chưa từng nghĩ Liên Kiều sẽ có lúc dịu dàng như lúc này, cô như vậy càng khiến cho trái tim Hoàng Phủ Ngạn Tước rung động không thôi …Hắn còn nhớ lúc ở đại học Hồng Kông, tình cảnh lúc lần đầu gặp cô, từng màn từng màn như một cuốn phim quay chậm lướt qua trong trí óc hắn …Nụ cười hạnh phúc trên môi Hoàng Phủ Ngạn Tước càng rạng rỡ.
256 Sự mềm mại truyền đến từ lòng bàn tay khiến Hoàng Phủ Ngạn Tước khẽ bật một tiếng cười khẽ …‘Nha đầu, em làm như vậy có thể sẽ làm cho anh hiểu lầm là …’ Hắn cúi người, thì thầm bên tai cô, ‘… em đang quyến rũ anh ở nơi công cộng đấy!’‘Đáng ghét!’Gương mặt nhỏ nhắn của Liên Kiều vụt đỏ hồng, cô điểm điểm tay vào lồng ngực tinh tráng của hắn, ‘Người ta đang nói chuyện đàng hoàng với anh mà!’Cái đầu nhỏ cúi thấp đến không thể thấp, chiếc cổ trắng như thiên nga lộ ra hoàn toàn trước mắt hắn, không chút che giấu, bàn tay to lớn nhẹ đẩy gương mặt nhỏ lên,,,‘Liên Kiều, thì ra em vãn còn nhớ tình cảnh lúc chúng ta gặp nhau lần đầu!’ Không biết tại sao chỉ nghĩ đến điểm này chính mình liền cảm động vô cùng.
257 Giữa biển người mênh mông gặp được người bạn nên gặp, trong trăm năm ngàn năm, nơi chân trời góc biển, không sớm một giây, không trễ một phút, chính là đúng lúc cơ duyên xảo hợp, lúc đó cũng không cần nói gì thêm nữa, chỉ cần nhẹ nhàng hỏi nhau một tiếng, ‘À, anh/em cũng ở đây sao?’…***Cô gái kia không nói gì, chỉ mỉm cười chăm chú nhìn Liên Kiều giống như đang suy nghĩ điều gì đó.
258 ‘Rốt cuộc là chuyện gì chứ? Tôi … tôi còn có một người chị ruột sao?’ Chị ấy bây giờ ở đâu? Với lại … vừa nãy cô nói người bị hại không chỉ có một mình tôi là ý gì?’ Liên Kiều cũng không thể ngồi yên được nữa, có quá nhiều vấn đề quẩn quanh trong đầu cô.
259 ‘Aaaa…’ Liên Kiều bị tiếng gọi kia đánh thức sau đó bóng dáng Hoàng Phủ Ngưng lập tức hiện ra trước mắt khiến cô giật nảy mình. ‘Em … em sao lại đến phòng chị?’‘Này, không phải là chị quên rồi chứ?’ Sắc mặt Hoàng Phủ Ngưng hết sức tiều tụy, nhìn thấy vẻ ngơ ngác của Liên Kiều ánh mắt tràn đầy bất mãn.
260 Liên Kiều chợt hỏi, ‘Tiểu Ngưng, vậy còn anh hai em thì sao?’‘Làm ơn đi, chị dâu. Những người này làm sao so được với anh hai chứ? Anh hai là cực phẩm trong ngàn vạn người mới chọn được một người nha!’ Hoàng Phủ Ngưng vẻ mặt kiêu ngạo nói.