21 "Chị, em tới nhé. " Bên kia đầu dây là giọng của em họ. "Tới đi!" Tôi luôn lời ít mà ý nhiều. Một chiếc giường xếp đặt trong thư phòng, vừa vặn chứa hết chỗ sách linh tinh vẫn chất đống ở góc phòng.
22 Nửa đêm, tôi ngái ngủ lật người, da khắp các đầu ngón chân ẩm ướt ấm áp. Tôi nghẹt thở trong lúc nửa mê nửa tỉnh, ngay sau đó liền tỉnh, là Viên Lãng về.
23 Sáng sớm, cúi đầu ra khỏi nhà, mặt trời còn chưa ló hết, trên đường có làn sương mỏng, tôi rùng mình một cái, tháng mười rồi. Lúc vào hành lang, tôi hắt xì một cái thật to, ắt xì, xoa xoa mũi, ai đang nhớ tôi?Ném túi trên ghế sô pha, tôi định thay quần áo, tắm rửa.
24 Nghỉ đông, Tiểu Cẩn lại tới, vì vậy Chủ nhật ngoài Viên Lãng về còn có Tề Hoàn. Nhìn Tiểu Cẩn và Tề Hoàn ngồi trên sô pha nói những chuyện không có ý nghĩa gì, còn tưởng rằng người khác không nhìn thấy họ liếc mắt đưa tình.
25 Công ty tổ chức du lịch mùa thu, chủ yếu là tiết mục leo núi. Chiều ngày hôm sau đón xe về thành phố, bây giờ quả thực chơi quá mệt, tôi mệt mỏi ngủ trên xe.
26 Sắc trời đã tối, tôi quét sạch cái thuyền gỗ, cột bên bờ. Trên nóc nhà cách đó không xa có thể thấy rất rõ khói bếp tỏa lên, xem ra ông nội định đãi bà mối ăn cơm tối.
27 "Tôi nghĩ tôi hiểu ý của ngài, Thiết đội. " Ngồi trên ghế sô pha trong phòng làm việc của đại đội trưởng, tôi gật đầu với Thiết đội đang ngồi sau bàn làm việc.
28 Cuối tháng, tối hôm qua tính bảng báo cáo trích phần trăm cả đêm, hôm nay tổng kết thì biết, lúc lão đại kết án Trần Từ thì suýt chút nữa tôi ngủ thiếp đi.
29 Tôi đứng ven đường, không hề giữ hình tượng thục nữ mà xé một xâu thịt dê nướng đỏ thẫm to đùng trong tay, còn thỉnh thoảng hít hà một chút, dù sao trời cũng tối, không ai biết tôi.
30 Trong toilet toàn mùi nước tẩy. Tôi ngồi trong phòng riêng gửi tin nhắn. Có người đang rửa tay trong toilet, nói chuyện. "Tiểu Tần định tặng thật à?""Ừ, đã đặt, chín mươi chín đóa!""Chẳng phải sinh nhật của Dư tổng là tuần sau à?""Vừa hay tuần sau được nghỉ, có thể chơi cả đêm.
31 Sinh nhật lần trước nhận được một món quà, tai nghe điện thoại màu xanh da trời,Tôi đeo thứ đồ chơi này lên tai qua gương. Hí hí, đúng là hơi khốc, rất có cảm giác trang bị sản phẩm điện tử thời đại khoa học kỹ thuật đến tận răng.
32 Đàn ông ba mốt là một đóa hoa, đương nhiên Viên Lãng nhà tôi là một đóa hoa, đang lúc nở rực rỡ đẹp đẽ nhất. Ý cười dịu dàng, Viên Lãng như đóa hoa thơm mùi mật, không nghi ngờ chút nào là sẽ dẫn tới rất nhiều ong bướm.
33 Trên bàn rượu ồn ào khiến đầu tôi đau như muốn nổ. Công việc của tập thể mình không thể không làm, lão đại cũng chỉ có thể đi theo với khuôn mặt tươi cười, bằng không tiền lươngcủa đám người này tháng này, tháng sau, tháng sau nữa cũng phải đi theo.
34 Vừa gặm gà hầm, xé thịt gà, vừa nuốt một miếng cơm lớn chan nước thịt bò cà ri. Viên Lãng nhìn thấy tướng ăn này, nhìn xung quanh một vòng, nói: "Anh tới phòng bếp xem xem trong nồi còn gì không.
35 Viên Lãng đang thay quần áo: "Anh đi ra ngoài mua cho anh em ít đồ. Em có đi không?"Tôi giơ hai tay còn đầy bọt, ló ra khỏi toilet: "Em muốn đi, em muốn đi.
36 "Ngài xem, khách sẽ thích hai mươi sáu quán này không?" Giám đốc hành chính hơn năm mươi tuổi nhưng lời nói cũng rất khách sáo. "Mùi vị Nga của chúng ta luôn rất chính cống, anh bạn già Tống, tôi tin tưởng anh! Tôi rất kính trọng vị nhân viên kỹ thuật cẩn thận này.
37 Đi công tác một mình ở ngoài, không biết nên tiêu phí đêm dài đằng đẵng như thế nào. Gọi điện? Không thể tùy tiện gọi điện cho lão A. Gửi tin nhắn? Anh đang ở trụ sở nên căn bản không mở điện thoại, không thể mở được.
38 Lúc về nhà thay giày thì thấy giày đi rừng của Viên Lãng, dính bùn. Tôi ném chùm chìa khóa cái "cạch" lên bàn, cởi áo khoác. Trong phòng rửa tay truyền ra tiếng hỏi: "Bội Bội, em về rồi à?"Tôi vặn tay nắm cửa.
39 Tôi lay hoay pha tràđtúi lọc trong phòng làm việc, điện thoại di động vang lên đúng lúc. Tôi tức giận, nghe: "Này, ai vậy?" Chắc chắn người gọi không phải là khách hàng, không cần phải khách khí với bạn bè như vậy.
40 Tôi ủ rũ cúi đầu về nhà, Viên Lãng đang giặt quần áo. Tôi ném túi xách lên ghế sô pha, xắn tay áo lên: "Để em. Anh nghỉ ngơi cho tốt đi. "Viên Lãng lau nước trên tay: "Sao vậy? Phờ phạc.