61 Không ít người đăng ký vì Thiếu soái phủ Đại Soái tuyên bố sẽ tham gia hôn lễ thể. Có thể cùng cử hành đại lễ với nhân vật như vậy, có thể coi là việc may mắn nhất trong đời.
62 Rõ ràng là áo cưới cùng màu cùng kiểu, cô gái này mặc lại có vẻ đẹp như ráng mây, đường cắt may đơn giản càng tôn lên dáng người thon thả yểu điệu, mềm mại như liễu.
63 Tiếp xúc lâu với Hứa Lương Thần, Đoàn Kỳ Bình càng ngày càng tôn kính và yêu thích vị tài nữ du học này. May mắn cô ấy lại có duyên với anh cả, trong lòng cô đương nhiên vui thay Đoàn Dịch Kiệt.
64 Ánh mắt nóng bỏng của Đoàn Dịch Kiệt gần như muốn dính vào người cô, không khí mờ ám chợt dâng lên khiến Hứa Lương Thần đứng ngồi không yên, có chút sợ hãi nhìn xung quanh: “Em vào.
65 Hứa Lương Thần không dám đáp lại, ngồi xuống chống chế cho qua chuyện. A hoàn dâng trà đến, Lư phu nhân lại hỏi vài câu râu ria. Vì trong phủ song hỉ lân môn nên bạn bè người thân đến chúc mừng rất, mà vẻ mặt con trai con dâu cũng bình thường nên bà cũng yên tâm.
66 Cái gì? Hứa Lương Thần nghe vậy ngẩn ra, tuy vẫn chưa có cảm giác đã kết hôn nhưng dù có nói thế nào thì hôm nay vẫn mới chỉ sau ngày tân hôn, anh đã.
67 Editor: đỗ béo Betor: mèomỡ Thật đúng như Lư phu nhân nói, lần này gọi cô đến là vì việc công. “. . . . . . Gần đây bộ phận mượn tiền cứu tế đã vào vị trí, nhưng không hiểu sao lại có lời đồn rằng khoản tiền đó không được dùng đúng chỗ, khiến các quốc gia ào ào gửi thư nghi vấn tới Bộ Ngoại Giao.
68 Editor: đỗ béo Betor: mèomỡ Hai người đàn ông đi từ chỗ gấp khúc hành lang đến, người nói chuyện mặc bộ đồ tây xanh biển sọc, vóc người không cao, mày rậm mắt to, khỏe mạnh đôn hậu.
69 Không ngờ vị đại thiếu này ngoài cái mặt lạnh ra thì mới chỉ mấy ngày không gặp cũng nóng tính lên không ít, mắng người trôi chảy như chặt dưa thái rau vậy.
70 Nhớ cái gì, Hứa Lương Thần đương nhiên không hiểu, chỉ nhìn gương mặt mướp đắng của người nào đó tái mét uống hết bát thuốc. Cô cảm thấy mình đã hoàn thành xong nhiệm vụ bèn để bát lên khay định bưng ra ngoài.
71 Trong MC nam phụ trách tin tức tiếng Trung đã đọc xong, Hứa Lương Thần đi vào, bắt đầu đọc tin tức nước ngoài. Đây là chương trình phát thanh đối ngoại đầu tiên của quân chính phủ, mà đối tượng thông báo là đoàn phóng viên và nhân viên của hội cứu nạn thiên tai nước ngoài đến khu bị nạn giúp đỡ và giám sát khoản tiền cứu trợ.
72 Thư ký Tập đoàn quân số một phái đến tuy biết tiếng Anh và tiếng Nhật, nhưng họ dù sao cũng là quân nhân, không giỏi xử lý ngoại giao như cán bộ viên chức.
73 Thang Khanh là khu phong cảnh nổi tiếng của đồng bằng Mân Giang. Toàn bộ hẻm núi dài gần hai km, rừng cây tùng rậm rạp, dòng thác hùng vĩ được xưng là “Thác nước chọc trời”.
74
Hứa Lương Thần mặc bộ áo tắm được anh lựa chọn cẩn thận, tuy che mất xương quai xanh xinh đẹp, nhưng lại lộ ra đôi chân dài trắng nõn nhẵn nhụi, khiến cho anh có thể nhìn không sót cái gì.
75
Đáy lòng Hứa Lương Thần thầm cảm thấy may mắn, nhưng cô đã quên mất người kia một khi đã quyết định làm chuyện gì thì sẽ cố chấp đến nhường nào, không đạt được sao có thể bỏ qua? Ấp úng hồi lâu, Đoàn Dịch Kiệt cuối cùng cũng ngẩng đầu lên, thở dốc, nửa xấu hổ nửa nóng lòng ôm lấy thân thể mềm mại trong lòng, khẽ nói như xin lỗi như ngượng ngùng: “Lương Thần, anh.
76
Hứa Lương Thần như ngừng thở, hóa ra người này đang nằm ngay bên cạnh cô? Tim cô đập điên cuồng, im lặng không biết nói gì.
Chăn mỏng bị người ta kéo nhẹ, cô sợ hãi vội cố gắng giữ lấy, một bàn tay hơi lạnh lại chui vào từ bên kia chăn.
77
Hóa ra là do Hứa Lương Thần không nhịn được, chen chân vào đạp Đoàn Dịch Kiệt một phát.
Thục nữ bình thường đoan trang tao nhã, hành động này quả thật khiến sói xám không ngờ đến.
78
Hiệu trưởng Chương đã chuẩn bị sẵn chỗ ở cho hai người, Đoàn Dịch Kiệt tự mình đưa Hứa Lương Thần về sân sau, gọi người lấy đồ ăn, nước trà và nước ấm, cứ tha thiết dặn cô ngủ một giấc, sắp xếp xong thị vệ gác, mới lưu luyến không rời tiếp tục đi bàn bạc công việc.
79
Hứa Lương Thần kinh ngạc ngẩng đầu lên.
Tuy anh luôn rất bá đạo, mỗi khi hai người ở cạnh nhau đều có cử chỉ vô cùng thân thiết nhưng sau khi rời khỏi suối nước nóng thì lại tương đối hạn chế, thi thoảng có đứng gần nhau thì cũng chỉ nắm tay mà thôi.
80
Sau khi Đoàn Dịch Kiệt rời đi, cúi đầu lảm nhảm mấy câu, rất nhanh tiếng bước chân đã chuyển tới thư phòng. Nghĩ đến tình cảnh hai người gặp nhau, nghĩ đến tình cảm của nhà họ Giang với mình thuở nhỏ, nghĩ đến tình ý ẩn sâu trong lòng Giang Cánh Vu, sự đau khổ trong đôi mắt yên lặng của anh lần trước, nghĩ đến sự bá đạo và dịu dàng của Đoàn Dịch Kiệt, sự chiều chuộng, tin tưởng và tôn trọng.
Thể loại: Trọng Sinh, Quân Sự, Khoa Huyễn, Xuyên Không, Ngôn Tình
Số chương: 50