1 Nó: LÊ HOÀNG DƯƠNG LAM (17 tuổi): Tiểu thư cành vàng lá ngọc của Lê gia. Mang tiếng là tiểu thư nhưng giỏi võ cực kì (đặc biệt là Akido và Karate). Xinh đẹp, thân thiện và là một chằn lửa chính hiệu nhưng khi làm việc thì rất bình tĩnh.
2 Biệt thự Lê gia, Việt Nam. - Lê Phu nhân, con gái bà xinh quá! - Vài người đứng cạnh mẹ nó nói chuyện, nhìn nó khen. - Cháu cảm ơn ạ! - Nó cúi đầu đáp lễ.
3 - Chào Devils! - Nó lạnh lùng nhìn về phía bốn chàng trai. - Sao hôm nay các anh lại có nhã hứng đến đây vậy?- Đến xem bar của các cô thôi cũng không được hả? - Fire lên tiếng.
4 - Đi về! Tôi và Trang muốn nói chuyện với cậu! - Nó nói rồi cùng cậu và mấy nàng kia rời khỏi bar. Bọn hắn ngạc nhiên nhưng rồi cũng đi ra. Đang đi thì cả bọn nó và hắn nhận được tin từ pama:" Đến biệt thự Crystal ngay! "*Biệt thự Crystal*: biệt thư nơi nó, nhỏ và Trúc Anh đang ở.
5 Sáng hôm sau. - AAAAAA. . . - Một tiếng hét chói tai phát ra từ phòng nó. Số là đêm qua, vì hai người ngủ cùng giường nên nó đã dùng gối ôm làm ranh giới.
6 - Có chuyện gì xảy ra vậy? - Phong hỏi khi cả đám đã lên lớp. - Tớ nhớ đã kể với cậu rồi mà! - Cậu nhắc Phong. - Ờ. . . - Phong ấp úng. - Alô Ken, 11h mở 3ĐN!- Nó rút điện thoại ra và gọi cho Ken.
7 Xin lỗi mọi người vì sự chậm trễ này. Dạo này Trân có nhiều việc quá nên không thể up truyện được. - Chuyện gì vậy? - Hắn hỏi khi mọi người đã về tới nhà.
8 - Ghê nha! - Nhỏ chọc khi nó và hắn vừa xuống. Nó và hắn chỉ im lặng về chỗ. Cả hai đang mải theo đuổi những suy nghĩ của riêng mình. Cho đến giờ ra chơi, nó vô thức chạy lên sân thượng, bỏ lại mọi người phía sau.
9 Khi nghe tin anh Tuấn trở về, pama nó rất vui. Ngày anh xuất viện, nó đã bị pama bắt nấu tất cả những món anh thích. - Tức quá! Anh hai về thì được pama chiều dễ sợ! - Nó tức giận, trút lên con cá mà nó đang sơ chế.
10 4h sáng hôm sau. - NGUYỄN MINH HOÀNG, TÔI GIẾT CẬU! MAU ĐỨNG LẠI ĐÓ! - Tiếng hét của Trúc Anh làm mọi thứ rung chuyển, chim chóc bay tán loạn (sức công phá kinh thật!).
11 Dành tặng Yuukio_chan, Tieuchieu2004 và KnYu23. Một ngày mới lại đến. Không hiểu sao hôm nay, trong lòng nhỏ có cảm giác lo lắng, bồn chồn. Nhỏ dậy làm VSCN và định réo luôn " ôsin " của mình dậy nhưng khi thấy cậu ngủ rất ngon , nhỏ lại không nỡ gọi.
12 Dành tặng Yuukio_chan và Tieuchieu2004. Lúc cậu và nhỏ về nhà đã cảm thấy bầu không khí ảm đạm trong phòng khách. - Có chuyện gì xảy ra vậy? - Hắn hỏi khi thấy trên tay cậu có một vết băng trắng.
13 Dành tặng Yuukio_chan. Buổi tối. - Được, tôi hiểu rồi! Mọi chuyện tôi sẽ giải quyết! - Cậu ngồi dưới phòng khách nghe điện thoại, sát khí tỏa ra dữ dội.
14 Đến trường. Mọi con mắt đổ dồn về phía bốn chiếc xe mui trần sang trọng trước cổng. Họ đã quen với việc là tâm điểm của mọi sự chú ý nên cũng chẳng để ý lắm.
15 Part 1. Dạo gần đây, nó rất vui. Tuy không thể hiện ra nhưng mỗi khi đi cạnh hắn, nó luôn cảm thấy hạnh phúc. - Dạo này cậu sao vậy?- Sao là sao? - Nó giật mình khi nghe nhỏ hỏi.
16 Part 2. * Vũ's POV *Tôi đi mua nước về thì thấy cô ấy đang cầm điện thoại trên tay, vẻ mặt thì bần thần. Tôi liền chạy lại chỗ cô ấy.
17 Part 3. - Lam đâu rồi mọi người? - Vừa dậy, Vũ đã chạy ào xuống nhà tìm nó. - Ờ. . . không biết! - Quân nói, giọng có vẻ hơi ấp úng.
18 * Đây có thể là chương cuối của bộ truyện này. Nhưng sẽ có ngoại truyện cho các cặp đôi. Mọi người tiếp tục ủng hộ nha *. +++++++++++++++++++++++++++Part 18 năm sau.
19 Part 2Tiếng còi xe cấp cứu inh ỏi nhưng nó chỉ nằm đó và không cảm nhận được gì cả. Khi đến bệnh viện, nó cũng không nghe được những người xung quanh nói gì mà trong đầu nó lúc này nghĩ đến hắn.
20 Mọi người ơi! Trân sắp trở lại và sẽ lợi hại hơn xưa! Chỉ còn thi nốt hai môn chiều nay và mai thêm hai môn nữa thôi, Trân sẽ viết tiếp ngoại truyện ọi người.