1 - "Anh Nam, anh Nam ơi…"Tiếng đập cửa phòng thùm thụp làm tôi giật mình tỉnh giấc. Toàn thân tôi đau ê ẩm, đầu óc quay mòng mòng. Trận say đêm qua đã làm tôi gần như kiệt sức.
2 Tôi đẩy vội Bảo Ngọc ra, nhìn cô ấy bằng con mắt nghi hoặc và giận dữ điên cuồng:- "Em làm cái gì vậy hả? Cái trò này là em bày ra phải không?"Trong đầu tôi đinh ninh tin rằng, nụ hôn chết tiệt ban nãy và sự xuất hiện bất ngờ của Hà Thương trong căn phòng này đều là một màn kịch do Bảo Ngọc dựng lên.
3 Tôi rời khỏi căn phòng của Hà Thương khi cô ấy đã thiếp đi vào giấc ngủ. Nhìn người con gái ấy mệt mỏi, nước mắt vẫn lăn trên đôi mi khép chặt, tôi thấy tim mình như có ai bóp nghẹt.
4 Tôi nắm tay Bảo Ngọc, lôi cô ấy đi trong cái nhìn thẫn thờ của Hà Thương. Suốt quãng đường, ngồi sau lưng tôi, Bảo Ngọc không nói một lời nào và tôi cũng vậy.
5 Tôi thiếp đi trong cơn mê man, mộng mị, trong nỗi ám ảnh mang tên hai người con gái Hà Thương và Bảo Ngọc. Trong giấc mơ, tôi thấy mình làm cả hai người họ đều đau khổ.
6 Tôi chìm đắm vào trong cảm giác đê mê. Có gì đó cứ nhói lên trong tim tôi và hình ảnh Bảo Ngọc không thể nào xóa bỏ được. Tôi nhắm chặt mắt, tìm bờ môi của Hà Thương mà trong đầu vẫn cứ đinh ninh tin rằng mình đang hôn người con gái ấy: Bảo Ngọc.