1 Mùa đông,Mie dậy rất sớm để chuẩn bị ón điểm tâm thứ 7. Cô muốn tự tay nấu bữa ăn sáng cho gia đình. Món điểm tâm vừa xong,mẹ chồng cô bước xuống. - A!Con chào mẹ - Cô cúi đầu chào lễ phépMẹ chồng cô không những không trả lời gì mà còn chẳng thèm nhìn cô đến một cái.
2 Ở công ty,cuộc họp vẫn diễn ra rất bình thường. Nhưng không khí căng thẳng hơn. Suốt buổi họp,Mie phải cố tỏ ra vui vẻ để tránh ảnh hưởng tới công việc và mọi người.
3 Mấy ngày sau,Mie né tránh anh. Cô sợ phải đối mặt với anh,với những câu hỏi của anh. Sáng,cô dậy sớm nấu đồ ăn sáng rồi đi làm ngay. Tối cô cũng về khá muộn.
4 Sau khi ra tòa li dị Quốc Anh,Mie nhanh chóng đặt vé máy bay lên đường sang mĩ cùng Hatro - bác sĩ của cô. _Trên máy bay_'' Máy bay sắp hạ cánh,xin quý khách kiểm tra lại hành lí của mình.
5 - Ê ! - Mie ngó đầu vào bếp khi Abi đang nấu mì- Chuyện gì ? - Anh nhìn cô- Ờ thì. . . Muốn hỏi tiền thuê nhà bao nhiêu một tháng thôi mà - Cô nhìn sang phía khác- Miễn đấy - Anh trả lời gỏn gọn rồi tiếp tục công việc- Hả?? Nói lại xem nào ??? - Mie tiến tới phía anh- Tôi không nhắc lại đâu - Abi không thèm nhìn cô- Anh bảo miễn phí phải không ? tại sao lại thế ? - Cô thắc mắc- Hỏi nhiều thế ?? Tôi thay đổi ý định bây giờ.
6 " Cốc Cốc ''Cô gõ cửa phòng Abi- Vào điCô đẩy cửa bước vào,anh đang ngồi gõ lạch cạch bàn phím máy tính- Cafe anh yêu cầu đây. - Mie đặt tách cafe còn bốc hương thơm xuống bàn- Cảm ơn nhé '' bấy bì '' ^^ - Anh cầm tách cafe lên nhâm nhi - À,chuyện sáng nay.
7 1 tuần trôi qua,mọi việc vẫn diễn ra khá bình thường. Chỉ trừ việc Mie và Abi hay cãi nhau vào mỗi sáng hay những lúc tranh thủ vẽ bậy lên mặt khi đối phương ngủ.
8 ___ Tối ___Mie đang '' trổ tài '' nấu nướng,Abi ngồi ở bàn ăn nhìn cô vụng về đánh rơi hết thìa lại đến dao. Anh thở dài mấy tiếngChợt bát nước sốt nóng hổi đổ vào áo cô.
9 Hơn 1 tháng trôi qua nhanh chóng. Hôm nay đã là ngày cuối chữa bệnh rồi. . . . . - Cảm ơn anh trong suốt thời gian qua ! Tiền chữa bệnh tôi đã chuyển vào tài khoản của anh rồi.
10 Sáng hôm sau,Abi thức dậy. Anh sờ lên phía đầu còn đang đau nhức nhối. Nhưng rồi anh quên ngay cái đau ấy,im bặt lắng nghe âm thanh xung quanh. Chỉ có tiếng của gió,của lá cây xì xào.
11 _ Việt Nam_ Sau bao nhiêu tiếng ngồi ''ê mông'' trên máy bay,cuối cùng Mie cũng đã đứng trên đất Việt Nam rồi !!- Ưm. . . về đến Việt Nam rồi ! - Mie hít một hơi dài khẽ nói vui vẻ,đưa tay lên xem giờ ở chiếc đồng hồ.
12 Ngày hôm sau,vẫn như trước đây,Mie dậy từ sớm để làm bữa ăn sáng mặc cho dì giúp việc cứ luôn miệng bên tai : - Cô chủ vừa về hôm qua cứ lên phòng ngủ đi,việc này để tôi làm cho.
13 Con hẻm tối giờ chỉ còn lại ba bóng người. Mie chạy tới phía cô gái kia xem sao- Bạn không sao chứ ? - Không. . . . sao. . . . - Cô gái giọng run run.
14 Thư mở vòi nước tắm,những giọt nước mát liên tục đập vào da thịt cô khiến cô thấy hơi rát. Thư nhắm đôi mắt lại,lòng lại nghĩ đến người chồng tội nghiệp của mình.
15 -[ Meo : xin lỗi bạn đọc vì cả tuần qua vẫn chưa đăng thêm chap nào nha :3 tuần vừa rồi mình đi học kín lịch nên không có thời gian rảnh,tuần này đc nghỉ rồi ở nhà t sẽ cố gắng up nhiều chap mới ^^ ]- *************************************** Sau mấy lần xin việc thất bại,cuối cùng Anh Thư cũng được nhận vào nhân viên văn phòng trực điện thoại ột công ty.
16 Từng lời của anh như những nhát dao đâm vào tim cô. Anh không tin cả vợ mình sao ? - Em. . không. . . . l. . làm. . . - Mie cúi mặt,giọt nước mắt lăn xuống.
17 Hơn 1 tuần trôi qua,Mie và Quốc Anh vẫn chưa làm lành. Chẳng ai chịu mở lời trước cả. Cũng mấy lần Quốc Anh định xin lỗi cô,nhưng lại chẳng biết nên bắt đầu từ đâu.
18 Mie và Quốc Anh vẫn chưa chính thức giải hòa với nhau,nhưng dù sao họ cũng đã bớt lạnh nhạt với nhau hơn. Nhưng giữa anh và cô không còn những lời nói và cử chỉ thân mật như trước kia nữa.
19 - Em. . . em. . . - Thư không biết lên nói ra saoCả hai không hề biết rằng Mie đang đứng cách đó một đoạn không xa,cô đang chết cứng người nhìn Thư và Quốc Anh.
20 Sáng hôm sau,vì còn thấy mệt do hôm trước uống quá nhiều rượu nên Mie xin nghỉ một hôm. Cả Thư và Quốc Anh đều đã ra ngoài từ sớm trong khi cô còn chưa ra khỏi giường.