21 Mie thực sự sốc trước những lời nói của Thư. - Cậu. . . . . !!! - Cô nói không nên lời- Mình xin lỗi. . Nhưng. . . mình yêu Quốc Anh thật lòng ! - Thư chợt nắm lấy tay cô - Xin cậu hãy rời xa anh ấy được không.
22 Nắng,nắng ấm sau một đêm mưa dầm dã ! Mie vẫn còn đang ngủ,đêm qua cô đã khóc nhiều quá rồi. Khóc đến mức tưởng chừng như cô không còn có thể khóc thêm nữa.
23 Từ sau chuyện Thư ngã cầu thang,Mie đã nhận ra tình bạn giữa cô và Thư đã hết. Có lẽ cả tình yêu của cô cũng kết thúc rồi. Mie không nói chuyện với cả Thư và Quốc Anh,cô cũng không ăn cơm cùng họ,không còn làm bất cứ một việc gì chung với họ.
24 - Cái gì ?? Tại sao ??. . . Anh làm gì sai chứ ?? - Quốc Anh bàng hoàng. Giọng anh hệt như một kẻ say đang mất bình tĩnh. Anh gắt lên với MieMie im lặng nhìn anh,không nói gì.
25 Quốc Anh từ từ mở mắt,lập tức những mùi khó chịu đã xộc lên mũi anh. Là bệnh viện sao?Anh nhìn sang bên cạnh,thấy bố mẹ anh,và cả Thư- Anh tỉnh rồi à - Thư nhẹ nhàng lên tiếng- Mie.
26 Abi trở vào với chiếc điện thoại trên tay. Mie thấy vẻ lo lắng trong đôi mắt xanh xám khói ấy. Cô gặng hỏi - Có chuyện gì thế ? Ai điện cho anh vậy ? - Trợ lí của anh.
27 Mie thở phù,cuối cùng cũng thoát khỏi cái tên tóc đỏ ấy. Cô tiến thẳng tới chỗ Abi. Nhẹ nhàng kéo ghế rồi ngồi xuống- Abi,em đến rồi !- Ừ,tên đó là người quen của em à ? Anh thấy em với hắn đứng nói chuyện với nhau khá lâu đấy ! - Abi có chút bực tức.
28 Nửa tháng sau,Mie sống vẫn với Abi ở căn nhà quen thuộc của anh như cặp vợ chồng. Chỉ có điều Mie vẫn luôn giữ khoảng cách không ngủ cùng với Abi. Cô cũng không muốn ăn bám mãi vào anh nên đi làm nhân viên tại một nhà hàng gần đó.
29 Mie từ từ mở mắt. Người cô nhìn thấy đầu tiên là Abi. - Em tỉnh rồi à,em thấy trong người sao rồi ?- Em không sao,mà sao anh lại ở đây ?- Anh đang làm việc thì nhận được điện thoại từ bệnh viện báo em bị ngất nên anh đến đây ngay.
30 Mie Anderan. . . Cô là con lai. Mẹ cô là người Việt,bố cô là người Mĩ. Cả gia đình cô sinh sống bên Mĩ đến năm 4 tuổi thì quay lại Việt Nam do công việc của bố Mie.
31 *** Tại VŨ GIA ***Ngoài trời mưa phớt rơi. Cơn mưa của nỗi buồn. Một đám tang của chàng trai trẻ tại Vũ Gia. Mọi người buồn bã nhìn về phía quan kính - nơi Quốc Anh đang nằm yên nghỉ.
32 Những giọt nước mắt mặn đắng vẫn tiếp tục lăn trên khuôn mặt Mie. Cô như người mất hồn đứng nhìn anh. Cánh tay cô bất giác đưa xuống phía bụng. " Anh,ở ngay đây này,giọt máu của anh đang lớn lên từng ngày trong em.
33 Một tuần ở với mẹ trôi qua nhanh chóng,thời gian một tuần thôi mà Abi liên tục gọi điện giục Mie quay trở lại Mĩ. Có lẽ anh rất nhớ Mie ^^Mie trở về Mĩ như đúng hẹn.
34 Cho tới giờ,ngoài anh ra thì người thân của Mie chẳng ai biết đến đứa nhỏ. Bao gồm cả gia đình Quốc Anh và mẹ nuôi của cô. Họ không biết cũng vì cô không về Việt Nam khi bụng bắt đầu to,cô cũng không gọi về báo với họ.
35 Một tuần sau khi sinh bé An Hương ( tên Tiếng Việt của Lucy ),sức khỏe của Mie đã hồi phục hơn trông thấy. Mẹ nuôi cô ở bên Việt nhận được tin cô đã sinh con,không tin nổi vào tai mình lập tức ngồi máy bay mấy tiếng đồng hồ bay sang Mĩ.
36 Ở phòng khách,Mie hai tay rót nuớc cho cô gái lạ mặt kia,mắt không rời khỏi cậu bé đi cùng cô ta. Có lẽ mải nhìn cậu bé ấy quá khiến Mie rót đầy ự cốc nuớc rồi tràn ra.
37 Cả một tuần,Mie tỏ ra không quan tâm đến Abi. Dù trước mặt mọi người cô vẫn tươi cười và vờ như không có chuyện gì nhưng lại đối xử thờ ơ với anh. Anh dù muốn giải thích cũng không có cơ hội nào.
38 Tối,sau chuyện Hà Linh lúc chiều Abi về khá muộn. Anh vẫn còn cảm thấy sự thất vọng về Linh đang nhức nhối trong anh nên ra ngoài nhậu. Bé Hương đã ngủ say trên lầu hai.
39 Nếu không phải người bạn đứng cạnh không ngừng lay lay cánh tay cô nãy giờ thì Mie cũng không thể hoàng hồn bình tĩnh lại. Đúng vậy,khi nãy cô đã thấy người đàn ông rất rất.
40 Chờ Abi tắm xong cũng là lúc An Hương vừa thức dậy. Mie vệ sinh cá nhân cho con gái xong sau đó cả nhà cùng nhau xuống tầng 35 của khách sạn ăn sáng. _Phòng ăn VIP của khách sạn LOB _- Con gái,con nên tự ăn cơm.