41 Về sự châm chọc của anh ta, Nam An An coi như không có, cúi đầu chuyên tâm vào việc chọn thực đơn rồi quay người gọi nhân viên phục vụ. Cô cũng không cho rằng Hà Nhạc còn thích cô, nếu thật sự thích, sao lại có thể bắt cá hai tay.
42 Ngày hôm sau là thời điểm huấn luyện quân sự, Nam An An vẫn còn xin nghỉ phép, Khương Minh phải đi họp ở văn phòng. Cũng may lúc cô đang nghiên cứu địa hình, đi tới phòng làm việc Khương Minh, mấy người bác sĩ và nghiên cứu sinh năm nay Khương Minh hướng dẫn cũng đều tới.
43 “Thầy?” Không nhận được câu trả lời, Nam An An đứng bên ngoài phòng tắm gọi Khương Minh một tiếng, cửa kính mờ của phòng tắm mở ra, Khương Minh mặc áo tắm màu trắng đi ra ngoài, vẻ mặt hơi lạnh lùng lướt qua người cô.
44 Hơi thở ấm áp mang theo chút nguy hiểm và cường thế, khiến Nam An An không tự chủ tránh về phía sau, sau khi phản ứng kịp lại lần nữa chủ động dựa sát vào lòng Khương Minh.
45 Một cái tát này Tần Di dùng hết sức lực vào bàn tay, mạnh mẽ giáng xuống một cái tát lên gương mặt Nam An An, Nam An An hoàn toàn không phản ứng kịp, chợt nghe một tiếng vang lên giòn dã, "bốp" cái tát kia hung hăng vỗ vào mặt cô, mang theo một hồi đau rát.
46 Bạn trai trước có thể đếm bằng số thập phân, không thể không nói số mệnh tốt thật sự là tốt. Trong cuộc đời chúng ta vì lúc thi cao đẳng không ngừng cố gắng, nữ thần của chúng ta dùng một năm thời gian tìm hơn mười người bạn trai mà chúng ta dùng cả đời cũng không làm được.
47 Đang lúc hết giờ học tiết thứ hai, các học sinh lớp kinh tế kết bè kết đội đeo cặp sách đi ra, người đi lại rất đông, Nam An An đứng ngoài bậc thềm học viện kinh tế nghe mấy người đi ngang qua hạ giọng thì thầm, cô nghe thoáng loáng mấy chữ “Cường bạo” “Đáng thương.
48 Hình như An Dạng nghe ra giọng điệu cô không thích hợp, thả giọng nhẹ nhàng nói: “An An…. Ngoan. ”Chữ cuối cùng dường như hơi ngừng lại nói năng không được trôi chảy, Nam An An vẫn luôn biết từ trước tới giờ An Dạng không phải là người mẹ dịu dàng, bà luôn nghiêm khắc với cô và Nam Vi Vi.
49 Ngón tay thon dài của Khương Minh mở tờ giấy nhỏ kia ra, tiếng sột soạt của tờ giấy trong không khí truyền tới tai Nam An An. Nam An An có cảm giác giống như cô trở thành tờ giấy Khương Minh đang cầm trên tay, anh vẫn thờ ơ phủi phủi làm trái tim cô run rẩy theo đó.
50 Nghĩ tới bộ dạng như quân lính tan rã trước mặt Du Hạ chiều hôm đó, Nam An An cảm thấy hơi khó thở. Không thể không nói tài ăn nói của Du Hạ rất tốt, chiều hôm đó cô ngồi trong quán coffe nghe Du Hạ với vẻ mặt vui vẻ hòa nhã ném ra mấy câu nói, nghe xong cô cảm thấy mình mới chính là đầu sỏ gây nên, một khi cô tố cáo Du Thu thì đó chính là tội ác ỷ thế hiếp người.
51 “Bây giờ các cô…. ” Lúc nói tới đây Du Hạ ngừng một lát, Nam An An cầm di đồng dựng thẳng lỗ tai chờ nghe câu tiếp theo. Bên kia ống nghe rất ồn ào, cô mơ mơ hồ hồ nghe thấy tiếng Du Thu điên cuồng rống lên với Du Hạ “Tôi không giải thích! Tôi có chết cũng sẽ không đi!” Du Hạ nhỏ giọng trấn an câu gì đó, tiếp theo bên tai Nam An An bị tiếng va chạm rất lớn làm giật nảy mình, bên kia di động cũng im ắng --- chắc là lần này Du Thu trực tiếp ném di động của Du Hạ xuống đất.
52 Du Hạ rào đón trước Nam An An, “Khương Minh, em không muốn vì chuyện này mà tổn thương tình bạn bao nhiêu năm của chúng ta. ”“Đã tổn thương. ” Khương Minh một tay mở cửa, một tay tùy tiện cởi áo khoác ngoài giọng nói lành lạnh không có chút trêu chọc nào.
53 Khó trách cô ta luôn không chơi thắng cô, Khương Minh nhìn vẻ mặt dương dương tự đắc của Nam An An thờ ơ mở miệng khen ngợi cô: “Em thắng hả. ”Nam An An gật đầu chủ động lật hồ sơ trưởng thành của mình, chỉ cho Khương Minh thấy: “Anh xem nè, trong tấm này có em và Nam Vi Vi, anh có thể phân biệt được hai bọn em không?”Hồi nhỏ Nam An An và Nam Vi Vi rất giống nhau, nhất là trẻ em chưa nhìn rõ tác phong, ngũ quan lại như một khuôn đúc ra, nhìn từ xa thì không thấy rõ, có đôi khi bản thân Nam An An còn không phân biệt rõ nữa là.
54 Khi một người quyết tâm không để cho người khác tìm thấy, bạn tìm họ cũng gian nan như mò kim đáy bể vậy. Nam An An đã phải cố gắng cỡ nào, từ khi nhận được diện thoại bạn học trong ký túc xá của Giản Diệu cho đến bây giờ cô đã tìm khắp nơi đại học phía Tây, từ cổng phía đông, các khách sạn gần bên cạnh, tiệm nét, KTV, Giản Diệu tựa như đã bốc hơi khỏi thế gian hoàn toàn tìm không thấy đâu nữa.
55 Lý thuyết chơi cờ không phải là một môn học bắt buộc, nhưng ở học viện khi thi nghiên cứu sinh thì lại bắt buộc. Cho nên đối với Nam An An mà nói, mang tiếng hướng dẫn bọn nhỏ lưu thông tiền tệ, nhưng tuyển chọn lớp này trên cơ bản đều là những đàn anh đàn chị khóa trước của học viện kinh tế, Nam An An đành phải kế thừa.
56 “Đang nghĩ gì thế?” Khương Minh khoác lên vai cô tay tùy tiện vân vê lỗ tai cô. Đang suy nghĩ anh có thể ung dung bình thản như vậy đúng là nam tử hán có ý chí kiên cường và giàu lòng hi sinh, đang suy nghĩ làm sao ra chiêu để cho anh ăn thịt… Nghĩ là nghĩ như vậy, nhưng khi đến bên miệng Nam An An lại trở thành nói điều có ngụ ý “Anh cũng có thể chọn chết trong tay em ….
57 Buổi tối ngày hôm sau Nam An An đúng hẹn đi tìm An Ngưng, lúc trước cô ấy và anh cô ấy cùng nhau mở công ty trò chơi. Có lợi nhuận cô ấy dùng để mua phòng ở trên tầng cao nhất trong trung tâm thành phố, An Ngưng mua phòng đối diện cô, sau này qua lại mở cửa rất phiền phức nên bọn cô trực tiếp thông hai phòng nhỏ với nhau.
58 Nam An An ngủ mê man cũng không biết bản thân mình ngủ bao lâu rồi, lúc tỉnh lại bọn họ vẫn còn ở trên đường.
Cô dụi mắt, có thể là nhiệt độ trong xe điều chỉnh hơi cao nên cô có chút không thoải mái, kề mặt lên trên cửa kính xe mới cảm thấy lành lạnh, cả người tỉnh táo một ít, kết quả một tầng sương trắng trên cửa sổ xe bị mặt cô dán lên làm lộ rõ cảnh đêm đang thụt lùi ngoài cửa kính.
59
60 “Ặc a…. ” Trong nháy mắt đau đớn kịch liệt đánh sâu vào tất cả lý trí Giản Diệu, tay trái đau như bị đục khoét kim châm muối xát, tiếng thét từ trong cổ họng phát ra lại bị đứt đoạn, trong đêm tối thê lương mà thấm vào lòng người.