41 CÓ GÌ MUỐN NÓI THÌ NÓI ĐI, ĐỪNG CÓ ĐI DÙNG TRÒ BỈ ỔI ĐÓ NỮA !!!Sau khi đi thay được cái áo sau thì cũng hết giờ ăn trưa. Dương Chi thở dài cái và xoa 2 bên thái dương mình.
42 Amnesia(Không biết từ trên nghĩa là gì thì tự đi mà tra google)Sau khi biết tin Dương Chi ngã từ cầu thang tầng 3 xuống tầng 1 và được đưa đi cấp cứu thì mọi người nhanh chóng đến bệnh viện.
43 6 năm sau …. . . . 6 năm sau…Sân bay Nội Bài…. Dương Chi cuối cùng cũng trở về Việt Nam sau 6 năm bên Mỹ. Trông Dương Chi khác rất nhiều so với 6 năm trước.
44 Minh Thư, chúng ta hẳn có duyên nhỉ?4 người họ sau đó nói chuyện vui vẻ với nhau. Tạm thời thì Dương Chi sẽ cho 2 đứa kia ở nhờ và sai vặt thay cho tiền nhà.
45 Mẹ ! Sao mẹ lại gả con cho người khác ?!Sáng hôm sau…(Nếu các bạn thắc mắc sao con au không viết tiếp thì là vì au mắc cỡ lắm ! *e thẹn + đỏ mặt* ehehe :))– Aiz… Đau đầu quá…Ánh nắng chiếu qua cửa sổ, rọi lên mặt Dương Chi.
46 Tại một nhà hàng E nọ, có đôi trai gái đang ngồi đối diện nhau giữa tiếng vĩ cầm du dương…Cô gái trẻ mặc bộ váy đen huyền bí tôn lên nước da trắng ngần.
47 NGOẠI TRUYỆN: “THUẬN THEO CHIỀU GIÓ”Thời gian thấm thoắt thoi đưa, thoáng chốc đã đến đầu tháng Sáu…Tại nhà Dương Chi, vẳng vặng tiếng cười đùa của 4 người phụ nữ.
48 Thời gian thấm thoắt thoi đưa, thoáng chốc đã đến đầu tháng Sáu…Tại nhà Dương Chi, vẳng vặng tiếng cười đùa của 4 người phụ nữ. Trong phòng khách, bà Hạ ngồi trên ghế sofa chính giữa, bên phải là con dâu tương lai, tức Minh Châu; bên trái là con gái và bạn thân của con gái, tức Dương Chi và Ngọc Linh.