1 Người ta nói cô điên. Người ta nói cô tâm thần. Nhưng chỉ là “người ta” nói. Lời đồn bao giờ cũng là lời vô căn cứ, đa số đều không phải là sự thật.
2 Một người phụ nữ có mái tóc xoăn tít ngồi trong quán cà phê với vẻ hồi hộp lộ trên khuôn mặt đầy nếp nhăn. Bà cứ đứng lên ngồi xuống không yên, ánh sáng từ ngoài cửa sổ hắt vào khiến chiếc bàn mảng sáng mảng tối.
3 Tại ngôi trường THPT An Bình, một chiếc xe môtô lao vào cổng trường, vút qua như tên lửa, xé toạc bầu không gian náo nhiệt của các cô cậu học trò.
4 Quản gia Liên e dè ngồi xuống chiếc ghế đối diện với Khải Hoàng. Chiếc kính cận khẽ đẩy nhẹ. Khuôn mặt bà lộ vẻ lo lắng, không biết điều gì sẽ đến với bà đây nữa.
5 Trong căn phòng màu trắng, từng dòng máu đỏ lặng lẽ chảy dài trên thảm trải. Mùi máu tanh hắt lên không khí, vẻ tang thương len lõi qua từng nhịp thở.
6 Màn đêm buông xuống lòng đường đông nghẹt người. Có tiếng còi thất thanh, có tiếng nói chuyện huyên náo, có tiếng động cơ rì rầm dưới bánh xe.
7 Trong căn phòng tối đen, một người nào đó đang nhìn vào camera quay trộm. Một khung cảnh thê lương hiện qua màn hình. Là căn phòng màu trắng, nơi vợ sắp cưới của cậu chủ đang trú tạm.
8 Đã hai tuần trôi qua sau khi Bình Nhi trở về nhà tịnh dưỡng. Trông sắc mặt của cô bé nhỏ đã ổn hơn, đôi lúc, cô còn lẩm nhẩm bài hát nào đó.
9 Buổi sáng sớm, trong tòa biệt thự, có con mèo nhỏ nào đó cứ níu tay cậu con trai. Khuôn mặt nhăn nhúm lại nài nỉ để được Khải Hoàng cho đến trường. Nhưng Khải Hoàng biết, nếu để mèo nhỏ đến trường có lẽ cô sẽ gặp chuyện mất.
10 Trên tảng đá to ngày ấy có một cô bé với mái tóc xõa dài đang ngồi khóc thút thít, đôi vai run run theo từng tiếng nấc. Một cậu bé vai mang balo con tình cờ đi ngang qua thấy có người ngồi khóc liền tiến đến.
11 Tờ mờ sáng, Bình Nhi thức giấc bởi một giấc mơ đáng sợ nào đó. Giấc mơ về Đình Hưng. Đình Hưng vẫn cứ luôn ám ảnh cô bé nhỏ trong tiềm thức. Khiến cô chẳng có giấc ngủ nào trọn vẹn.
12 Bình Nhi ngồi trước bậc thềm đợi Khải Hoàng, chiếc balo con để bên cạnh. Cô bé nhỏ đang chăm chú nhìn bộ đồng phục trường An Bình đang vận trên người.
13 - Hôm nay lớp chúng ta cùng chào đón bạn Nhi đến với tập thể 11B nhé. Tiếng thầy chủ nhiệm vừa dứt, đồng loạt tiếng vỗ tay đập bàn rầm rộ vang lên. Mấy cô bạn tuy không mấy hài lòng nhưng cũng vui vẻ chào đón người mới.
14 - Bình Nhi, dậy nào, đến giờ đi học rồi. Khải Hoàng khẽ kéo chiếc mền ra khỏi đôi tay bé nhỏ đang cố níu kéo. - Em muốn ngủ. Khải Hoàng nhăn mặt, tay vẫn tiếp tục kéo con mèo nhỏ kia đang vẫn còn mơ màng.
15 Bội Anh bước nhanh ra sau vườn trường, trên tay cầm ly nước dâu còn lưng chừng. Mái tóc ngắn xoăn khẽ lay động trước cơn gió. Đôi môi nhếch lên đường cong thõa mãn.
16 - Các em trật tự. Cô chủ nhiệm gõ mạnh thước gỗ xuống bàn, vang lên âm thanh chói tai cắt đứt mọi ồn ào trong lớp. - Nhà trường vừa bàn chuyện tổ chức lễ cắm trại như mọi năm cho các em… Cô chưa dứt lời, tiếng hú hét vui mừng vang lên vỡ òa.
17 - Mèo đen… lâu quá. Bình Nhi ngồi thẫn thờ trước thềm nhà, cô bé nhỏ đang đợi Khải Hoàng cùng đến tham gia lễ giáng sinh ở trường. Nhưng mãi vẫn chẳng thấy mèo đen, cô bé nhỏ cảm thấy bức bối.
18 - Ta nghe nói Bình Nhi nó ngất ở trường. Có chuyện gì sao?Bà Linh rít dài điếu thưốc, lưng tựa vào thành ghế bành. - Con không biết. Chuyện hôn lễ gì đấy, con từ chối.
19 - Anh Hoàng, đến đây. Tịnh Nhi vẫy tay gọi Khải Hoàng. Anh đang ngồi trên ghế sôpha từ từ tiến lại. - Anh thấy bộ váy này sao?Tịnh Nhi xoay người, chiếc váy theo chiều tung xòe ra, cô học sinh ưu tú cứ như là một nàng công chúa bước ra từ cổ tích.
20 - Ai giúp tôi với. Bà Linh hét lên thất thanh, ánh mắt đảo liên hồi tìm kiếm sự giúp đỡ nào đó từ đám người đang vây quanh. Mặc cho cơ thể của Bình Nhi nằm dưới đường bê-tông lạnh ngắt với vũng máu đỏ thẫm, chẳng ai mảy may có ý định giúp đỡ.