1 " reng. . . Reng. . . Reng"
Đồng hồ báo thúc trên đầu giường kêu inh ỏi. Lâm Dường vừa bò, vừa lết tắt đồng hồ trong con mơ ngủ thì cậu bị đánh thức bởi câu nói của mẹ.
2 Chừng một tiết học trôi qua, tiếng chuông hết tiết cũng vang lên, cô giáo dạy văn từ trong lớp mở cửa bước ra, thấy Lâm Dương không lo hối lỗi mà còn đứng dựa hành lang bấm điện thoại chơi Liên Quân, cô nhìn Tiểu Dương lắc đầu mà thất vọng rồi bảo Lâm Dương :" Lâm Dương, em vào lớp đi ".
3 Tiểu Chi là một người có tính khá trầm, ít nói, nên cô bị các bạn trong lớp xem là kiêu kì, khó gần,… Cô cũng biết chuyện này chứ, đó cũng là do di chứng của một căn bệnh lúc nhỏ mà khó khăn lắm cô mới chữa khỏi được.
4 Thấy Tiểu Chi nở nụ cười, Lâm Dương nuốt ngược nước bọt vào trong cổ họng, nói không thành lời: “ Ờ…. Ờ…”.
Một suy nghĩ xẹt ngang qua đầu cậu: “ Mạc Tiểu Chi … cười ư? Hôm nay có phải sẽ có mưa mũ gì không đây?”
Thấy cậu chỉ ậm ờ, Tiểu Chi cất giọng: - Sao vậy Lâm Dương? Có chuyện gì à?
Cậu vội giật mình: - Không có gì đâu, tôi về trước vậy, dọn xong rồi!
-Ừ.
5 Tui ra chương 5 muốn nói một số điều đã:
1. Lớp trưởng đừng giận nữa nha. Xin lỗi lớp trưởng, ra chương này xin lỗi nè.
2. Cảm ơn Chi, bạn của tôi và nó.
6 -Từ ngày có thằng bé, Tiểu Chi cũng đã khá hơn nhiều rồi.
Mẹ của Tiểu Chi đứng bên cánh cửa, cạnh chồng mình, mắt hướng ra hai đứa trẻ ngoài sân.
-Em có nghĩa đến chuyện cho con bé đến trường chứ?
-Nhưng kiến thức của con bé, … - Người mẹ ngập ngừng.
7 Mấy ngày liên rồi, Tiểu Chỉ không gặp Niệm Khâm, cô tự nhất mình trong phòng, không nói gì cả. Cô chỉ nghĩ nếu như Niệm Khâm đi rồi, cô sẽ như thế nào đây, phải sống làm sao đây.
8 Thầy hiệu trưởng đứng trên sân khấu nhà đa năng của trường phát biểu
- Lễ hội văn hóa lần thứ 20 của trường chinh thức bắt đầu, mời đại diện hội học sinh năm nay lên thay mặt cho toàn thể học sinh của trường phát biểu.
9 Tiểu Chi à, có người bên công ty giả trí Y. B đến tìm cậu kìa!
Một bạn nữ chạy tới chỗ Tiểu Chi rồi nó. Tiểu Chi đứng dậy, đi ra chỗ người quản lý của Y.
10 Lại một ngày mới, hôm nay trời đẹp, nắng ấm, như thường ngày, Tiểu Chi vẫn đến trường một mình. Lâm Dương lủi thủi bước theo cô từ lúc nào cũng không hay.
11 Đầu năm nhất Cao trung
" Mạc Tiểu Chi " là cái tên sếp ở vị trí thứ nhất của lần thì đầu vào năm nhất cao trung. Mọi người đều muốn biết mặt thủ khoa là ai.
12 Lâm Dương ngồi trên giường, tay cầm quyển sách nhưng mắt cậu chẳng chú ý đến chữ trong ấy mà chỉ nghĩ đến chuyện nào đó rồi cười tủm tỉm mọt hồi, gấp sách lại, tắt đèn.
13 Sân Bay quốc tế thủ đô Bắc Kinh
Một chàng trai thân hình cao lớn, độ tuổi tầm 18-19, tay kéo vali, tay gọi tắt xi, trong lòng như vui vẻ gì đó, liền nở nụ cười.
14 Ngày hôm sau.
Tiểu Chi từ nhà ra, thấy Lâm Dương đã đợi trước nha, ngồi trên xe đạp, đang bấm điện thoại, bỗng dưng nhìn về phía nhà, thấy Tiểu Chi đi ra, môi dương lên nở nụ cười rồi lại cất tiếng : “ Hôm nay bản soái ca sẽ trở cậu đi học.