21 Mấy lời bàn tán lọt vào tai cô, cô khó xử nghĩ nên đi tiếp hay tiếp tục đứng ngốc ở chỗ này. - chị có định mua sữa cho hai con không? Nhân viên cười gượng nói át đi tiếng mấy bà mẹ gần đó.
22 Lam Ngọc nhìn bà, bắt gặp ánh mắt bà nhìn mình như một kẻ xa lạ không hơn. Hơn chục năm qua chưa 1 lần bà ngó qua hai chị em cô thì có nhớ được mặt con mình không? Cô cười tự giễu nhìn bà.
23 Nhìn bánh bao nóng hổi, tròn tròn trắng tinh tỏa mùi thơm cô cầm lên cắn một ngụm. Tự nhủ bản thân ăn vào mới bù lại chỗ máu đã mất. Ngày mai lại bị “cắt tiết” thì sao?Sự thật đã chứng minh rằng cái miệng của cô cực xui xẻo, ngày hôm sau cô chưa tỉnh ngủ đã bị lôi dậy.
24 Lãnh Phong vì vết kiếm trí mạng này đã không thể đứng vững gục xuống. Kiếm rút ra khỏi cơ thể máu đen chảy mãnh liệt. Mũi kiếm thứ 12 như xé nát người hắn.
25 Cảm giác ấm áp của tia nắng ban mai chiếu vào thân thể, Lam Ngọc khẽ cựa mình, vùi mình sâu vào chăn mỏng. Chợt nhớ tới hoàn cảnh lúc trước cô bừng tỉnh mở mắt ra.
26 Mấy ngày nay ngoài việc chăm sóc Lãnh Phong cô còn bị hành hạ với việc học võ. Thực chất cô không có tí tố chất nào cả, sau khi nài nỉ lão chuyển từ học kinh công sang tập dùng kiếm cô cũng không tiến bộ.
27 Đêm mưa lạnh, lâu đài cổ chìm trong màn mưa. Những bụi tường vi ướt đẫm, cánh hoa bị mưa gió táp vào dập gẫy không còn tươi tắn dưới ánh trăng bạc. Một bàn tay vươn ra đỡ lấy bông hoa tường vi, cố che đi mưa gió.
28 Cô thấp thỏm ngồi trong phòng trang điểm chờ đợi. Tim cô đập bình bịch. Cô đưa tay vuốt ngực giữ bình tĩnh cô đang tưởng tượng ra cô và anh cùng bước trên thảm trải dài đi vào lễ đường.
29 Lãnh Phong xem xét vị trí kim đồng hồ chỉ, đưa tay khởi động lại đồng hồ. Ba kim đồng hồ vẫn tụ lại ở cùng một vị trí 12 giờ. - bị hỏng? Hắn nhìn mặt đồng hồ cố gắng tìm vị trí kim chỉ.
30 Lãnh Phong đặt tinh linh lên ngọn cỏ vô ưu. Hắn nóng lòng chờ đợi. Đã gần hết một ngày rồi cô ấy ra sao?" Lam Ngọc nhất định phải đợi anh, nhất định"- nhớ tránh người trong Cổ Thành thật tốt, bị bắt gặp sẽ rất rắc rối! Tinh linh vô ưu vừa rắc bụi tiên vừa nhắc nhở trước khi hắn biến mất đến với vùng đất huyền bí.
31 Lam Ngọc lay thân thể Vô Lãng trong vô vọng. Cô Chưa từng chứng kiến cái chết nhưng khi tận mắt nhìn thấy người trong lòng mình mất đi cô chợt hoảng loạn.