21 "Người ta luôn nói rằng em mạnh mẽ. Cũng chỉ có em luôn biết bản thân yếu đuối thế nào khi không có anh!" - Lâm An Mỵ.
Bệnh viện Tinh Tú. . .
Không khí vẫn tất bật như thường, đoàn bác sỹ của bệnh viện cử đi gồm mười người khi trở về chỉ còn bốn người bị xây xát nhẹ, trong đó có Trần Trung.
22 "Nếu cảm xúc có thể kiểm soát thì con người đã không phải là con người!" Trình Duệ.
"Tại sao cậu vẫn ở đây?" Trình Duệ đặt tài liệu lên bàn, ngồi xuống cũng toả ra một khí chất cao quý.
23 "Kể cả bản thân, tôi cũng không hiểu được làm sao tôi dám đối mặt với tình cảm của em!" - Trình Duệ.
Lương Đình ngả lưng thoải mái trên sô pha, lười biếng hỏi: "Gần đây phải dùng thuốc an thần hả?"
Mặt vạn năm không đổi, Lâm An Mỵ gật đầu: "Có dùng một ít theo liều lượng của bác sỹ kê!"
"Ukm!"
"Anh gọi em đến có việc gì sao?"
Lương Đình trầm mặc, giọng điệu dò xét: "Em nghĩ ND có phá sản không?"
Cô lắc đầu: "Hiện tại có Trình Duệ, ND sẽ không có vấn đề gì!"
"Cho dù không có Trình Duệ thì ND cũng không bao giờ sụp đổ! Em tin không?"
"Ý anh là gì?"
"Ý anh là cho dù tập đoàn Lương Đình của chúng ta có phá sản thì ND vẫn chẳng hề hấn gì?" Lương Đình nhếch môi: "Anh nghĩ em đủ thông minh để hiểu chuyện gì đang xảy ra!"
Lâm An Mỵ trầm mặc nhìn anh ta hồi lâu: "Em muốn biết rõ chân tướng!"
"Không ai bắt em không được biết, nhưng.
24 "Em thật sự không thể mạnh mẽ hơn được nữa!" - Lâm An Mỵ.
"Em chỉ cần đau một lần, còn những lần sau để anh gánh chịu!" - Trình Duệ.
Sáng sớm những tia nắng đầu tiên đã dần ló dạng.
25 "Anh không thích dùng bạo lực để giải quyết vấn đề, nhưng nếu là em thì anh nghĩ nên "thử" một chút!" - Trình Duệ.
"Anh nghĩ em học võ là để tạo dáng cho đẹp chắc!" - Lâm An Mỵ.
26 Công chúa nhỏ nhà họ Trình, được đặt cho cái tên là Trình Tiểu Ý, tên thân mật gọi là Táo Nhỏ.
Táo Nhỏ quả thật là thừa hưởng được trí thông minh và nhan sắc của Trình Duệ cùng với Lâm An Mỵ, nhưng mà đứa nhỏ này lại cực kì lười động não.
27 “Anh nợ em một lời xin lỗi yêu thương!” Trình Duệ
“Khoảng cách sẽ được xoá bỏ!” Lâm An Mỵ
Lâm An Mỵ vung tay cố thoát khỏi kềm chế của Trình Duệ, anh mím chặt môi tỏ vẻ không vui.
28 “Từ trước đến nay tiền đối với tôi là quan trọng nhất!” - Lương Đình.
“Mục tiêu trước nay của tôi chỉ có một, chính là Lương Đình!” - Vương Minh Nguyệt.
Thể loại: Truyện Teen, Nữ Phụ, Ngôn Tình, Xuyên Không
Số chương: 30