161 - Ta cuối cùng cũng có thể đơn độc đối diện với một cao thủ. Hai, ba thần niệm của Hồng Dịch vừa ngự kiếm, ngự châm, ngự hỏa, cuối cùng thi triển linh hồn qua toàn, một kích đánh rớt con ngô công quỷ dị này.
162 - Linh hồn qua toàn! Đây chẳng phải là độc môn của tông chủ Khí Hồn môn Đoạn Thiên Nhai sao? Sao ngươi lại biết? Không hay! Uy lực lại cường đại như vậy sao! Ngươi! Ngươi lại có thể thi triển không hề cố kỵ chút nào sao?Trong nháy mắt khi Hồng Dịch thi triển linh hồn qua toàn, ánh mắt của Chu đại tiên sinh trở nên căng thẳng, dường như không hiểu gì cả, nhưng ngay sau đó, hắn liền nhận ra có cái gì đó không đúng!Bởi lẽ thần hồn của hắn không thể tồn tại bên trong cơ thể được nữa, giống như gặp phải một trận gió lốc, nếu bị cuốn lên thì cho dù trấn hồn quy thần thế nào đi chăng nữa cũng không có chút tác dụng gì.
163 Gió thu thổi càng lúc càng gấp, hải vực phía nam khí hậu vốn ẩm ướt ôn hòa vậy mà vẫn khiến cho người ta cảm thấy xe lạnh. Nhất là vào khuya, gió đêm cuối mùa thu từ ngoài khơi thổi vào mang theo hơi lạnh thấu xương.
164 - Đúng là vậy. Cảnh giới linh nhục hợp nhất trong võ đạo chính là tinh - ý - thần cùng dung hợp với thân thể, khiến cho tu vi tăng nhanh, tai thính mắt sáng, có khả năng giống như con ve không lay động trước gió thu, tinh thần lưu chuyển thành một vòng tròn.
165 - Chuyện này không cần báo cho hầu gia biết. Lão nô hôm nay tới chỉ để cảnh tỉnh Khang thiếu gia mà thôi. Dịch thiếu gia tuyệt đối không phải là người chỉ có chút công phu vặt vãnh như cậu tưởng đâu Khang thiếu gia à.
166 - Ta tất nhiên là biết. Chu đại tiên sinh, ngươi quá coi thường ta đấy! Võ học nhân tiên là võ học tu luyện huyết khiếu. Trong thân thể một người, huyệt khiếu như tinh tú trên trời, không thể không cân nhắc suy xét, huyệt khiếu không thể kích thích lung tung, cũng không thể tu luyện loạn xạ.
167 - Ngươi muốn ra hải ngoại?Nhan Chấn cùng Đoạn Thiên Nhai nghe thấy lời này của Hồng Dịch, liếc nhìn nhau một cái:- Đi làm cái gì?- Tất nhiên là tránh đầu sóng ngọn gió rồi.
168 Trong Chu Thiên Đại La điện phủ rộng rãi, các trưởng lão của Nam Châu Đại La phái chỉnh tề đứng hai bên. Chưởng giáo Đại La phái ngồi phía sau án ngọc ở chính giữa điện, thân mặc một bộ cẩm vân tú đoạn y, chất tơ óng ánh, giống như có một tầng nước trong suốt bao quanh.
169 Rào!Một con cá mập đen to như một con trâu nhảy lên khỏi mặt nước, hung hăng đâm thẳng vào một chiếc thiết giáp phi luân thuyền, khiến cho chiếc thuyền chấn động mạnh, thân thuyền vang lên một tiếng sắt thép trầm muộn.
170 - Hỏng bét rồi! Ngàn vạn cũng không tính đến việc này, thế này là dắt dê vào miệng cọp rồi. Hồng Dịch đột nhiên nhận ra tay mình có chút run rẩy. Vốn là thiên toán vạn toán, hắn chỉ tính đến việc mình sau khi ra biển thì Vệ Thái Thương, Ngô đại quản gia sẽ truy sát phía sau.
171 Nhìn thấy Thiện Ngân Sa đang đứng trên con cá mập trắng khổng lồ kia, Hồng Dịch khẽ hít vào một cái. Nếu là thân xác thực của đối phương đến đây, như vậy thì không cần lo sợ đối phương trở mặt nữa.
172 - Đào thần chi linh chính là hồn cây ngàn năm ngưng tụ thành thần, thần hồn lực còn có một tia ý chí. Người sử dụng chỉ có một cách là tiến vào trong thân kiếm để dung hợp lực lượng này, không thể nào đem toàn bộ thần hồn lực này ra ngoài dung hòa vào cơ thể.
173 - Võ thánh mặc dù lợi hại nhưng ta và cô nương liên thủ thì chắc có thể giết chết được, hơn nữa còn có Chu đại tiên sinh. Ánh mắt của Hồng Dịch lóe lên:- Huống chi ở trên biển, thực lực của võ thánh chưa chắc có thể phát huy được.
174 Vụt Vụt Vụt!Gần một trăm chiếc thuyền đen tuyền lướt sóng lao đi, cánh buồm phần phật thổi trong gió. Những chiếc thuyền không lớn lắm, nhưng thân thuyền hẹp dài, hai bên mạn thuyền cực cao, cánh buồm được kéo vút lên cao, thân thuyền được phủ một lớp sơn đen nhánh cực dày, hai bên là mười tám mái chèo thò ra ngoài.
175 - Quả nhiên là có kẻ truy sát. Ta đoán không sai, là Vệ Thái Thương, Ngô đại quản gia hay Đại La phái đây? Nếu như là Vệ Thái Thương thì hắn có thể xuất động bao nhiêu người? Cao thủ võ đạo chỉ cần không phải là võ thánh thì ở trên biển bao nhiêu người ta cũng không sợ.
176 - Đây là pháp bảo gì vậy? Thật là lợi hại!Lúc Ôn Lượng dùng Hám Thiên cung bắn Vô Cực tiễn ra, Hồng Dịch cũng cảm nhận rõ ràng sự khác thường. Lúc chín mũi tên lao băng băng trên mặt biển, Hồng Dịch cảm giác thấy đất trời đột nhiên như mất đi tất cả các loại màu sắc, chỉ còn duy nhất hai màu trắng đen, tiếng gào rít sẽ gió càng làm rung chuyển tâm thần con người (hám thiên = rung chuyển bầu trời).
177 - Quả nhiên là Ngân Sa Vương. Đại La phái chúng ta lần này ra biển để thu hồi Âm Dương Đào Thần Kiếm, không biết đã chọc giận Ngân Sa Vương chỗ nào mà ngài lại bố trí Vạn Sa đại trận rồi lại tự thân xuất thủ, dồn các trưởng lão, cao thủ của chúng ta vào chỗ chết? Chẳng lẽ là do chúng ta đã đắc tội gì đó với Ngân Sa Vương? Hay là Ngân Sa Vương thấy bảo vật mà động tâm, không để ý thể diện muốn giết tiểu bối đoạt vật?Đúng lúc này, một giọng nói nam nhân hùng hậu vang lên, cả vòng lốc xoay tinh hà trên mặt biển cũng rung động không ngừng, không ai biết âm thanh của nam tử kia phát ra từ đâu.
178 - Tặc tử! Ngươi muốn chết!- Giết!- Huyết phách phá hồn!Ngay khi thần hồn Hồng Dịch hóa thành hỏa diễm phật đà bay đến thiêu hủy thân thể Ôn Lượng, trong nháy mắt cướp đi Hám Thiên Cung, ba đại trưởng lão Đại La phái đồng loạt rống lên giận dữ.
179 - Yến Chân Tông, cho tới tận bây giờ mà ngươi vẫn còn giãy dụa sao? Hôm nay ngươi không thoát được số phân đâu! Ngươi dám dùng Âm Dương Hỗn Động làm tiêu mòn ký ức của ta, hôm nay ta không tiêu diệt hình thần của ngươi thì ta không phải là Ngân Sa Vương!Từng tiếng rống giận dữ từ những đạo thiểm điện đầy trời truyền ra.
180 Nếu nói về thứ hạng thì uy danh của Khổng Tước Vương so với Hồng Huyền Cơ thì hung mãnh không kém gì Hồng Huyền Cơ. Nếu có thể đối phó được với Khổng Tước Vương thì Hồng Dịch đã trực tiếp đi tìm Hồng Huyền Cơ để đòi lại công đạo cho mẫu thân rồi.
Thể loại: Trọng Sinh, Huyền Huyễn, Võng Du, Tiên Hiệp
Số chương: 50