Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Đương Đại Luật Sư Ngộ Đáo Tiểu Mao Tặc

Thể loại: Đam Mỹ
Số chương: 47
Chương mới nhất: Chương 47
Cập nhật cuối: 6 năm trước
Khi đại luật sư gặp phải tên trộm vặtTác giả: Thanh HưởngThể loại: Hiện đại, đô thị tình duyên, ngốc manh thụ, tinh anh công, oan gia, hài hước, điền văn, có H, 1×1, HENhân vật chính: Triệu Cách Phi x Diệp ĐềEdit: MimiBeta: Ame, ChiGiới ThiệuLuật sư tài ba danh tiếng với đời sống cá nhân vô cùng bí ẩn – thực chất lại là một ‘ông chú’ biến thái gian tà, trẻ không tha già cũng không thương.

Danh sách chương Đương Đại Luật Sư Ngộ Đáo Tiểu Mao Tặc


Chương 21

21 Edit: Mimi

Beta: Chi

*****

Triệu Cách Phi phát hiện, mấy ngày gần đây nhóc trộm có chút kỳ lạ.

Thời điểm vừa mới bắt đầu chuyển tới, nhóc trộm họ Diệp bị máy tính thu hút hoàn toàn, cả ngày thất hồn lạc phách ở trong căn phòng bé nhỏ của mình, thỉnh thoảng mới vì sắp mọc mối, không thể không ra khỏi phòng phơi nắng hít thở không khí trong lành.


Loading...

Chương 22

22 Diêu Cẩn Văn chưa từng kinh ngạc đến thế.

Nếu nói hành vi trêu cợt của anh đã có tác dụng, vậy thì tác dụng này không khỏi tốt quá mức tưởng tượng rồi…

Trăm ý vạn lời cũng không đủ để hình dung cảm giác kinh ngạc của Diêu Cẩn Văn lúc này.


Chương 23

23 Edit: Mimi

Beta: Chi

*****

Hiện tại trong lòng Diệp Đề rất không vui.

Vốn dĩ cậu phải cao hứng mới đúng. Anh Triệu hiển nhiên đã bị phương pháp trị liệu của cậu kích thích, chỉ mới vài ngày, liền dẫn một chị gái siêu cấp xinh đẹp trở về.


Chương 24

24 Đêm đó,Triệu Tĩnh Nhàn bị em trai mình mời đến khách sạn. Trước khi đi, cô còn hùng hùng hổ hổ nói cái gì mà, “Đôi môi anh đào hồng nhuận với cái miệng nhỏ nhắn của tao… Cặp đùi thon dài trắng nõn cùng từng bước đi nhẹ nhàng thanh thoát của tao…” Triệu Cách Phi thầm nghĩ thật là may mắn, chí ít anh không “giỏi khoe thân thể” giống chị mình, nếu không thì nửa đời sau nhất định phải trải qua trong bệnh viện tâm thần.


Chương 25

25 Edit: Mimi

Beta: Chi

*****

“Em tính sẽ luôn giám sát anh Triệu, không cho những người phụ nữ khác có cơ hội tới gần anh. ” Diệp Đề nghiêm túc nói.


Chương 26

26 “Cả đời?” Diệp Đề đột ngột ngẩng đầu, vô cùng nghiêm túc mà nghĩ nghĩ: “Sao mà không có khả năng? Em làm công cho anh Triệu cả đời cũng không thành vấn đề!”

… … Chuyện căn bản không phải như vậy có được không? Triệu Cách Phi cười khổ uống nốt sữa, sát sát tay, vẻ mặt trịnh trọng nói: “Tôi thật sự không thể giữ cậu ở lại.


Chương 27

27 Edit: Mimi

Beta: Chi

*****

Diệp Đề có phần co quắp mà ngồi trên ghế sa lông, cầm ly sữa trong tay, hết nhìn bên trái, lại ngó bên phải.

Bên trái cậu là Lương Thần – anh Lương ôn hòa nhã nhặn, bên phải chính là Diêu Cẩn Văn – bác sĩ Diêu cũng thực dễ gần.


Chương 28

28 “Luật sư Triệu…”

Hoàng Tiểu Ly do dự đưa chén cà phê qua, lại tiếp lời: “À, xin hỏi ngài có anh em gì không?”

“Không có? Làm sao vậy?” Triệu Cách Phi tiếp nhận cà phê, kỳ quái ngẩng đầu.


Chương 29

29 Edit: Mimi

Beta: Chi

*****

Từ đó về sau Diệp Đề liền ở trong văn phòng của Triệu Cách Phi. Nói “từ đó về sau”, nghe cứ cảm thấy như thật lâu thật lâu, nhưng kỳ thật mới có hai ngày trôi qua mà thôi.


Chương 30

30 Edit: Mimi

Beta: Chi

*****

Từ đó về sau Diệp Đề liền ở trong văn phòng của Triệu Cách Phi. Nói “từ đó về sau”, nghe cứ cảm thấy như thật lâu thật lâu, nhưng kỳ thật mới có hai ngày trôi qua mà thôi.


Chương 31

31 Edit: Mimi

Beta: Chi

*****

Hít một hơi thật sâu, lại chậm rãi thổi vào miệng đối phương — Triệu Cách Phi nhớ lại kỹ thuật hô hấp nhân tạo, vừa thổi vừa dùng lưỡi ngăn chặn đầu lưỡi Diệp Đề lại, để không khí có thể thuận lợi lọt xuống phổi.


Chương 32

32 “Còn nữa…” Triệu Cách Phi rời khỏi miệng Diệp Đề, ôn nhu mà liếm liếm bờ môi cậu: “Anh còn một câu vô cùng quan trọng phải nói với em… Diệp Đề, anh không hề chán ghét em.


Chương 33

33 Edit: Mimi

Beta: Chi

*****

Vô cùng may mắn vì Triệu Cách Phi đã kịp thanh tỉnh trước khi ánh sáng mặt trời rực rỡ chiếu vào, bởi lẽ khi mà ánh nắng có thể soi rọi cả văn phòng thì hành vi “cẩu thả” của bọn họ sẽ bại lộ trước mắt toàn bộ đám nữ nhân viên.


Chương 34

34 “Được rồi, đừng nói nữa, hiện tại chẳng phải anh đã biết tâm ý em rồi à. ” Lương Thần hoà giải, tiếp tục chìm vào hồi tưởng: “Mãi đến vài ngày gần đây, Tiểu Diêu tìm được anh, nói thích anh, cũng nói em đấy đã phân định rạch ròi với Cách Phi từ năm năm trước.


Chương 35

35 Edit: Mimi

Beta: Chi

*****

Sau khi thở hồng hộc mà chạy thoát khỏi đám người rượt đuổi, Diệp Đề trốn vào trong một cái ngõ nhỏ, lau mồ hôi mướt mát trên người, lại sờ sờ vào hạt châu đang đeo trên cổ, cong môi mỉm cười hạnh phúc.


Chương 36

36 “Ưm… Thật thoải mái…” Diệp Đề dựa vào lồng ngực ấm áp của người kia, sung sướng mà rên rỉ: “Thì ra tắm rửa lại thư thái như vậy… ưmm…”

“Thoải mái lắm à? Vậy về sau chúng ta sẽ luôn tắm như vậy, được không?” Thanh âm tà ác mà tràn đầy hấp dẫn truyền vào lỗ tai của tên nhóc say rượu nọ.


Chương 37

37 Edit: Mimi

Beta: Chi

*****

“Anh Triệu, em đã trở về. ”

Đang lúc Triệu Cách Phi buồn rầu tự hỏi thì Diệp Đề gõ cửa thò đầu vào trong. Có lẽ là bởi thanh âm mời vào của anh không được vui vẻ, cho nên anh cảm thấy hình như Diệp Đề không có tinh thần cho lắm, sau khi vào cửa cũng không “kinh thiên động địa” như mọi khi.


Chương 38

38 “Xin hỏi có phải luật sư Triệu Cách Phi không?”

Không biết qua bao lâu, Triệu Cách Phi bỗng nghe được có người gọi tên mình. Mệt mỏi ngẩng đầu, anh lập tức nhìn thấy hai người đàn ông mặc đồng phục cảnh sát.


Chương 39

39 Edit: Mimi

Beta: Chi

*****

“Tiểu Đề đến tìm cậu? Em ấy tìm cậu làm gì?” Triệu Cách Phi quay đầu lại. Diêu Cẩn Văn thấy thế thì càng kinh ngạc hơn: “Sao anh còn chưa biết?? Anh không thấy món quà nhóc đó tặng anh sao?”

“Quà? Quà gì?” Triệu Cách Phi không hiểu.


Chương 40

40 “Thằng nhãi kia, muốn gọi điện xin giúp đỡ à. ” Long Khải nhanh chóng chộp lấy cái điện thoại, gian ác cười cười, nhìn Diệp Đề bị đám đàn em bịt miệng còn không ngừng giãy dụa, nói: “Thế nào, bỗng nhiên có người dập tắt hy vọng hẳn là rất khổ sở đúng không?? Ha ha, mày tưởng tao sẽ phạm phải loại sai lầm ngu ngốc thế này sao? Anh Triệu, gọi đến là thân thiết, nó là cái gì của mày??”

“Mẹ thằng chó, cớt chó cũng không bằng!!” Diệp Đề dùng sức giải thoát cái miệng khỏi tay tên lâu la nọ, chửi ầm lên: “Mày mau thả ông ra! Nếu không ông sẽ liều mạng với mày!”

“Hừ, đã rơi vào tay tao rồi còn mạnh miệng! Vừa rồi hình như tao nghe thấy mày nói trong điện thoại, bà già nuôi mày từ nhỏ đến lớn sắp chết phải không??”

“Cái thằng chó này, không được dùng cái miệng thối của mày để vũ nhục bà tao!!” Diệp Đề bị gã nhắc tới trọng điểm, lại càng dùng sức giãy dụa hơn, đôi mắt đen láy bình thường vẫn mang đầy tiếu ý lập tức bừng bừng lửa giận: “Mày nhanh chóng thả tao đi! Tao phải tới gặp bà! Bà lớn tuổi như vậy rồi, sẽ chẳng sống được bao lâu nữa!!”

“Đậu má, bà già ấy sống hay chết liên quan mẹ gì đến tao! Nhanh chóng đè mày ra mới là chuyện tao cần phải làm đấy!” Long Khải chửi thề mấy tiếng, dáng vẻ lưu manh mà nắm lấy cằm của Diệp Đề: “Nếu mày hầu hạ cho bổn thiếu gia thoải mái, không chừng có thể đi gặp bà già kia lần cuối.


Loading...