21 Tân sinh viên tập huấn quân sự rốt cuộc nghênh đón hội diễn ngày đó.
Sáng sớm thời điểm xuống lầu, Đường Ôn ở trong phòng lục tung, như thế nào đều tìm không thấy huy chương đính ở trên mũ, gấp đến độ toát mồ hôi.
22 Đây là lần đầu tiên Đường Ôn nghe người khác lộ liễu. . . . . . Thổ lộ!?
Nàng có điểm kinh ngạc, nắm bình nước khoáng lòng bàn tay có chút mồ hôi, nhìn hắn nghiền ngắm, không biết nên nói chút cái gì.
23 Hứa Hành Niên chân mới vừa bước, trong phòng học mấy người bát quái liền vây lại kịch liệt thảo luận.
Khâu Nhạc khều khều Lục Hoài Sâm, thần bí hề hề mà hạ giọng nói: " Nữ sinh ở cửa cái kia, cái gì nhỉ.
24 Hứa Hành Niên nắm tay lại, đặt ở bên môi ho nhẹ một tiếng, tầm mắt dừng ở trên người Đường Ôn: " Anh có việc muốn nói. "
Tiểu cô nương như cũ vẫn chơi đùa với mèo, đầu cũng không ngẩng lên, mềm mềm giọng mà đáp lại:
"Anh cứ nói đi.
25 Hứa Hành Niên vốn dĩ chỉ là nghĩ muốn trêu nàng, muốn nhìn nàng nắm chặt tay áo thẹn thùng bộ dáng đỏ mặt, ai biết luôn luôn dịu dàng ngoan ngoãn, thỏ con lại bị chọc nóng nảy, thế nhưng nhào lên liền "Cắn người".
26 Chỗ uống nước xung quanh tụ tập không ít người, như ngửi được hương vị bát quái, đều sôi nổi hướng bên này nhìn.
Hứa Hành Niên nắm ly nước đứng ở trước mặt Đường Ôn, hơi cúi đầu, tầm mắt thẳng tắp tìm được đáy mắt nàng, nhẹ cong khóe môi.
27 Hai người vừa đi, Tống Tử San vội vàng bắt lấy cánh tay Đường Ôn, như là giống nhau sợ cô chạy mất: " Cậu mau nói, sao lại thế này. "
Cô vừa rồi tim đập thật nhanh, giờ từ từ chậm lại, lần nữa đè thấp thanh âm, nghiêm túc mà nói: " Tớ không lừa cậu, tớ thật sự thích anh ấy.
28 Nhưng Khâu Nhạc cảm giác, chính mình cũng rất muốn nghe Đường Ôn gọi lại một lần nữa, cắn chiếc đũa lén lút ngẩng đầu, ngồi ở đối diện hắn vẫn luôn không nói chuyện Tống Tử San cũng nghĩ như thế.
29 Bầu không khí trong thời gian ngắn có chút xấu hổ.
Đường Ôn dùng đầu ngón tay vuốt túi kẹo, có chút không biết làm sao mà nhìn hai người, khẽ chậm rãi mà nắm nắm tay áo Hứa Hành Niên.