41 Nhìn các giáo viên bày ra bộ dáng như vậy, Diệp Phồn dự cảm có chuyện không tốt, lo lắng nhìn Lý Thiệu Quân, còn cái người cần lo lắng thì lại tỏ ra bình tĩnh, trái lại còn an ủi cậu: "Đừng lo lắng, sẽ không có việc gì, tôi sẽ mau chóng quay lại".
42
Di động Lý Thiệu Quân đặt trên bàn sáng lên, hắn chạm nhẹ mở khóa màn hình, nhìn lướt qua tin gửi đến liền tắt đi đặt sang một bên.
Nhìn đồng hồ, lại nhìn cửa phòng tắm vẫn chưa thấy mở, hắn đứng dậy đi ra gõ cửa "Phồn Phồn, cậu đừng giặt nữa, tôi làm bài tập xong rồi, cậu không xem sao? Giày kia giặt không sạch thì đem đi quyên góp.
43
Diệp Phồn vào lớp học, cậu ở bên cửa sổ nhìn Phạm Đại Kim kéo Phạm Hiểu Đan khóc lóc sướt mướt đi rồi, lắc đầu thở dài.
Sau đó, Giản Phỉ cũng tìm gặp Lý Thiệu Quân cùng Diệp Phồn hỏi chuyện, biết sự tình, cô cũng gật gật đầu, xoa xoa ấn đường, rồi để bọn họ trở lại lớp học.
44 Tuy rằng Diệp Phồn cảm thấy mình không có dũng khí nói lại lần hai, nhưng trong lòng cậu vẫn đang đấu tranh dữ dội, cảm thấy Lý Thiệu Quân đối tốt với mình như vậy, mà mình không đáp lại có phải hắn sẽ buồn hay không, cũng làm hắn cảm thấy cậu lạnh nhạt vô tình.
45 Diệp Phồn cố kìm nén cảm xúc, chỉ khẽ mỉm cười, kỳ thật trong lòng vô cùng hưng phấn, đôi mắt hoa đào mê người sáng lấp lánh, Lý Thiệu Quân ngồi bên cạnh có thể cảm giác được, tâm tình cũng tự nhiên vui sướng.
46
Lý Thiệu Quân thấy Diệp Phồn thần sắc bất an đứng tại chỗ nhìn hắn, trong ánh mắt còn có chút kinh hoảng, vì thế bước từng bước dài, đi tới.
Nhìn Lý Thiệu Quân cao lớn từng bước một tiến về phía mình, trái tim Diệp Phồn bắt đầu nổi trống, sợ hãi muốn lui về phía sau, nhưng đôi chân lại như bị đóng đinh, nửa bước cũng không bước nổi.
47 Diệp Phồn chống cằm suy nghĩ một hồi lâu, cậu thật đúng là rất hâm mộ dáng người Lý Thiệu Quân, nếu có thể rèn luyện thành cái dạng như thế cậu nằm mơ cũng sẽ sung sướng cười đến tỉnh dậy.
48
Diệp Phồn nhìn mặt trời dần dần bị mặt biển nuốt chửng, gió biển thổi mát mẻ, tâm tình khó chịu cũng dần tan biến.
Cậu sở dĩ tức giận như vậy, cũng là vì Lý Thiệu Quân, nếu hắn xảy ra chuyện gì, cậu cũng sẽ cùng hắn.
49 Dưới ánh đèn mờ nhạt, những biến hóa của Diệp Phồn, Lý Thiệu Quân đều thu hết vào mắt, hắn khinh ngạc nhìn Diệp Phồn nhíu mày, trên mặt đều ửng hồng, khó nhịn lại mang theo xuân ý, vô cùng mị hoặc.
50 Thời điểm Thiệu Đạt Văn đi xuống, đã không thấy Lý Thiệu Quân đâu, hỏi bảo mẫu mới biết được biểu ca cậu đang ở phòng bếp, nói là tự mình đi làm bữa sáng.
51 Diệp Phồn vẻ mặt u sầu, nhìn vào trong mắt Lý Thiệu Quân, nghe thanh âm bình thản hỏi làm cho trong lòng hắn trấn động, nói thật, hắn không nghĩ tới Diệp Phồn lại hỏi mình mấy vấn đề này, hắn còn tưởng rằng phải chờ thật lâu.
52 Bất quá có một chuyện làm cho ba mẹ Lý Thiệu Quân ngoài ý muốn, đó là con mình cư nhiên ngủ cùng một phòng với Diệp Phồn, hơn nữa trong phòng cũng không phải có hai cái giường mà là hai người ngủ chung trên một chiếc giường.
53 Những ngày nghỉ khoái trá thường ngắn ngủi, đặc biệt khi mà sau đó phải vùi đầu vào ôn thi, Diệp Phồn cùng Lý Thiệu Quân sau tết âm lịch một tuần liền trở lại trường.
54 Diệp Phồn thở phì phì đi lên lầu, đến cửa lớp học hít sâu một hơi, làm cho chính mình thoạt nhìn bình thường mới đi vào lớp, lấy sách ra xem, mở hết trang này đến trang kia, kì thật một chữ cũng không vào, trong lòng thực nóng nảy.
55 Trải qua đoạn thời gian không ngừng ôn tập, rốt cục đã đến ngày thi, trong hai ngày thi, Ngũ thúc phi thường quan tâm hai hài tử, mỗi ngày đều để tài xế đón đưa, ngày thi đầu ông còn đích thân đưa hai bọn đi.
56 Diệp Phồn bị Lý Thiệu Quân hút lấy đôi môi, da đầu run lên, dưới chân như nhũn ra, nếu không phải Lý Thiệu Quân một tay giữ chặt thắt lưng cậu, thì cậu đã sớm mềm nhũn mà ngã trên mặt đất, hơi thở Lý Thiệu Quân mãnh liệt làm cho cậu thậm chí không thể hô hấp bình thường.
57
Lưu Thanh Thanh ánh mắt phát sáng, lại có chút kiêu ngạo chờ Lý Thiệu Quân trả lời, trong lòng nàng cũng có chút không yên cùng khẩn trương.
Lý Thiệu Quân nhìn nàng một cái, lạnh nhạt nói: "Thật có lỗi, tôi khiêu vũ cũng không tốt.
58
Dựa theo thời gian ước định, Diệp Phồn cùng Lý Thiệu Quân cùng nhau đến trạm xe lửa chờ Lưu Thanh Thanh.
Lý Thiệu Quân vốn không muốn lộ diện, định ở lại bãi đỗ xe chờ cậu, nhưng Diệp Phồn kiên quyết hắn kéo xuống xe đi cùng mình.
59
Một đợt nghỉ hè kết thúc, Diệp Phồn cao lên không ít.
Nam sinh chính là như vậy, dậy thì muộn, nhưng khi đến thời điểm dậy thì rồi thì phát triển rất nhanh, mấy tháng trước còn so với người ta thấp bé biết bao, mấy tháng sau có thể cao thêm nửa cái đầu.
60 Mấy giải thưởng gì đó Lý Thiệu Quân cũng không có coi trọng, hắn bị nhiều người bủa vây thấy phiền muốn chết, nhìn xung quanh tìm thân ảnh Diệp Phồn, sau đó liền thấy được thân ảnh cậu lẫn trong đám người đang dần đi xa.