61 Ngày thứ hai vào ở, Tào thị liền mang huynh muội các nàng đến chào hỏi một nhà Nhị thúc công, Nhị thúc công sớm đã không muốn hỏi sự tình, cũng không thấy người, dọn đến ngoài thành năm dặm thôn trang ở, trong nhà hết thảy sự vụ đều giao cho con độc nhất Cố Nhạc Sơn, mà một nhà Cố Nhạc Sơn thật sự rất bận rộn.
62 Đây thật sự là một ý kiến hay, hắn càng nghĩ càng cao hứng, chủ ý này thật tốt, cứ như vậy thu thập tiểu tử kia, chính mình lại không liên can đến, quá thông minh, hắn như thế nào lại thông minh như vậy chứ.
63 Việc chấn hưng gia nhiệp tất cả đều đặt lên người nhi tử, Tào thị không khỏi khẩn trương hít vài ngụm khí. Đợi đến trăm ngày lão tộc trưởng, nàng yêu cầu cấp cho nhi tử tốt một chút, nhất định phải lấy nhiều chút tiền dầu vừng, Tào thị trong lòng nghĩ, xoay mặt nhìn nữ nhi.
64 Van cầu các đại thúc đại nương, các lão gia các phu nhân. . . ""Van cầu cấp chút ít tiền. . . ""Van cầu cứu ca ca ta. ""Van cầu cứu ca ca ta. . . "Cố Thập Bát Nương nhắm mắt lại, trên mặt không rõ là nước mắt hay là tuyết thủy.
65 editor: An Điềm Điềmbeta: Thục QuỳnhCánh cửa trang nghiêm của đại sảnh mở ra, liếc nhìn một cái thấy bên trong đã có không ít người. Mấy hôm nay đã có chút lạnh, trong đại sảnh đốt lên chậu than kèm theo từng đợt khí ấm áp thổi tới.
66 Làm cho nàng thối lui, nhượng bộ?Lúc này đây dù cho phía trước là núi đao biển lửa, cũng đừng mơ tưởng làm cho nàng lui về sau nữa bước. Tào thị muốn nói, Cố Thập Bát Nương đưa tay giữ chặt nàng.
67 Lời vừa nói ra, bên trong đại sảnh một trận an tĩnh. "Thập Bát Nương, thật lớn mật!" Cố Nhạc Sơn quát, "Mau vả miệng nàng! Như thế không có quy củ!"Hắn chuyển hướng nhìn sang Tào thị, không chút nào che giấu bản thân đang tức tối.
68 " Mọi người nói một con dấu hai người giữ không tốt, kỳ thật ta thấy điều mục rõ ràng viết ra, tổng cảm thấy hai so với bốn văn tự dễ dàng hơn haha " Không cần, ta biết ý tứ của người tộc trưởng gia gia.
69 Từ nhà tộc trưởng đi ra, mọi người tốp năm tốp ba vừa đi vừa nói chuyện về việc mới phát sinh ở đại sảnh, rất nhiều ánh mắt đổ dồn lên người hai mẹ con, có ánh mắt nhìn quét qua chẳng hề khác xưa là mấy, có ánh mắt dừng lại một khắc, có ánh mắt tìm tòi nghiên cứu, cũng có ánh mắt hiếu kỳ.
70 Sau bốn chin ngày của Lão tộc trưởng, thời tiết càng lạnh thêm mấy phần, sáng sớm sương mù chậm chạp không tan đi“ ca ca đi hảo” Cố thập bát nương từ phòng bếp ló đầu ra chàoCố Hải đem giấy dầu bao sách lại cho sạch, nhìn muội muội cười, rồi lại lần nữa vuốt vuốt tấm áo lam bào cũ được giặt sạch sẽ, nói ta đi đến trường, rồi ra khỏi nhàHôm này là lần đầu tiên đén trường, người thiếu niên thân thể tràn đầy năng lượng, CỐ thập Bát Nương cũng không nén được kích động, một đời trước, thời điểm này ca ca đã sớm không đến trường , tại ăn không ngồi rồi, khí thế suy sútBây giờ trước mặt mình là ca ca, là người trong ký ức Cố Thập Bát nương chưa bao giờ gặp qua, chẳng lẽ mình sống lại, ca ca cũng sống lại…Cố Thập Bát nương nghĩ, mặt hiển hiện cười, đứng tại ngưỡng cửa kiễng chân chân xem than ảnh Cố Hải đã đi xa.
71 Edit: ThanhfuongThuận Hòa đường!, ba chữ to trước mắt, Cố Thập Bát nương chỉ cảm thấy não trung oanh một tiếng. Nàng nhịn không được, xoay người hướng phía sau chay, lúc này trên phố đang đông, miễn không được va chạm.
72 Edit: Thanhfuong“ Tiểu thư…” một cô bé dừng chân lại, giọng như muỗi kêuĐây là một nữ hài tử, bong tuyết đầy trên cả người, ngăn cản tầm mắt Cố Thập Bát nương, không nhìn thấy mặt mũi nàng"Ngươi tìm ta?" Nàng mở miệng hỏi, ngưng thần đánh giá bọn hắn.
73 edit: thanhfuong"Tìm ta?" Cố Thập Bát nương cũng không có dừng tay, miệng hỏi, "Tìm lầm đi?"Này Kiến Khang thành to như vậy, ai nhận ra nàng , một tiểu nữ tử, càng không bàn đến danh thiếp đưa đến“ Này hôm nay đã là ngày thứ năm” Tào thị xem tay tính, vẻ mặt nghi ngờ, mở ra xem phía bên trong, “ Bảo hòa đương – Vương Nhất CHương thông báo ngày 17 tháng chạp sẽ tới bái yết Cố gia Thập Bát Nương…”Quả thật là tìm chính mình? Còn tái bái yết?"Bảo Hòa đường?" Cố Thập Bát nương rốt cục dừng công việc, nàng tự nhiên biết Bảo Hòa đường,rất có tiếng trong nganh dược, hơn nữa hắn đúng là họ VươngĐem giấy dầu thu lại, mộc giỏ cóc, cùng Tào thị đi ra, rửa tay, mới tiếp quá chút danh thiếp xem, càng xem càng kinh ngạc.
74 Edit: ThanhfuongThấy Cố thập Bát nương cứ như vậy đi, Lăng thiếu gia có chút rầu rĩ nhìn thiếu nữ, tuồng này chỉ sợ diễn rất không vừa lòng. “ người xem này…Tịch nhi tiểu thư…” hắn mang nụ cười lấy lòng nóiQuả nhiên thiếu nư thể hiện bộ mặt không cao hứng, tay ngọc vẫy vẫy“ Tính nàng ta hiểu mà, nàng có thể làm cái loại dược gì” Cố Tichjh hừ một tiếng nói, ánh mắt nhìn hướng Cố Thập Bát nương, nha đầu này so với nha đầu ngày xưa, cảm thấy không giống nhau, ngày xưa bất quản chính mình nói gì , cười gì, nàng đều mang bộ thần tình hùa theo, bây giờ không giống lại giống đám hài tử hồ nháo….
75 “ Như thế nào?” lão già thấy nàng không nói chuyện, cảm thấy có cơ hội, vội vàng hỏi. Đồng thời tâm lý có chút là lạ, ai có thể nghĩ hắn sẽ thu đồ đệ như vậy…còn phải cầu người ta…Tương lại mà nói ra, nhất định không có người tin tưởng, khụ, đương niên, tuyệt đối không thể nói ra, quá xấu mặt.
76 Cố hải đi học, liền cảm thấy với hai ngày trước không khi có chút khác lạ, kỳ thật không khí 2 ngày trước cũng không phải tốt, bất kỳ ở đâu, người mới cũng là tiêu điểm, huống chi , hắn có chút danh không tốt“ Tiểu tử hôm nay lại tới…” “ Tới cũng thế, ai biết hắn nghe tiên sinh giảng hiểu cái gì không?”Phụ thân Cố Hải tư chất không cao, cái này cả tộc đều biết, mà Cố Hải tự nhiên cũng bị coi như vậy.
77 Sáng sớm, gió lạnh trên ngã tư đường gào thét, gian nhà tranh bên đường cơ hồ muốn thổi bay. Ngồi trong gian phòng, tay bị lạnh đỏ lên, CỐ thập Bát nương tựa hồ không cảm giác được gió lạnh đập vào, nàng nghiêm túc đem giấy dầu bao lấy con cóc“Ngươi làm thiểm tô như vậy?”Sau lưng này, thanh âm lão giả vang lên không mang chút bình tĩnhCố Thập Bát nương gật đầu, “ Đúng rồi, sách viết…”“ Sách viết, sách viết, lại là sách viết” Lão giả có chút nôn nóng, “ ngươi trừ sách viết thì không có cách nào khác?”Khác với lúc vui đùa trong quá khứ, thần tình lão giả mang mấy phần nghiêm khắc, nói chuyện cũng không chút khách khí.
78 Gánh giỏ trúc đứng tại quầy dược hành, Cố Thập Bát nương có điểm chần chừ, lão giả đã không đi cùng nàng, bảo là muốn đi mấy ngày, không biết thời gian trở về, có lẽ cả đời không về…Như vậy không dựa vào lão giả…Nàng quay đầu nhìn sọt thiểm tô, thiểm tô này không cần mình gia giá, để cho đối Phương tự mở miệng?Còn lượm tối đại dược hành?Bọn hắn có thể đánh mình không?Đồng Thận Đức ở Kiến Khang là một cửa hàng bán dược lớn, ở Đại Chu cũng là đứng thứ nhất , thứ nhì, là danh hào tại Vũ Châu, bây giờ Vũ Châu không còn là ranh giới của Đại Chu mà là Đại Kim, nhiều hào môn vọng tộc đã bị Đại kim diệt, nhưng Đồng Thận Đức lại lông tóc không hao tổn, vẫn ở Vũ Châu mở dược, làm đến mức này, xem như đứng ở đỉnh rồiThu lại nội liễm nhưng lại không đánh mất tôn quý, Cố Thập Bát nương thêm can đảm bươc vàoBất quản thế nào, nàng cũng được hắn gửi thiệp, muốn nàng bán dược, nhìn xem , đến cùng có phải là đùa khôngNgười làm dược không phải nhiều, nhưng đạt đến khí độ bất phàm, xem chính mình là người mua, nàng lại gùi giỏ dược khiến cho nhiều người chú ýMột tiểu hỏa kế tươi cười đến“ "Tiểu nương tử là mua dược?" Hắn hỏi, "Là chiếu theo phương để bốc thuốc , hay tự mình mua dược?""Không phải, ta là bán dược.
79 Cẩm y thiếu gia rung đùi , nói, thanh âm khá lớn, mọi người trong sảnh đều nghe thấy. Có người cười nhẹ, lão giả thần sắc cũng không tốt“ Triều Lăng” lão giả trừng mắt quátCẩm y thiếu gia bĩu môik, rụt đầu ngồi“ Lăng thiếu gia quen biết rộng, có khi nhân thức được…” Có người nham nhở nóiLời nói làm mọi người càng cười lớn“ Phi, ta nhận được mà, không phải là Cô gia bán tơ lụa, Cố tiểu thư a, các ngươi nói các ngươi nhận không được? Nga, các người sao nhận được người ta a, người ta cũng không nhận được các ngươi…” Ta nghe được, ta đã tỉnh ngủ… Tín Triều Lăng hừ một tiếng“ hiện tại nói là dược gia Cố tiểu thư…” có người nói tiếpTín Triều Lăng thấy tim đập mạnh, nghĩ đến la lớn: “ Làm dược? ta nhận được! Ta nhận được!”Thanh âm càng lớn, phá vỡ cuộc nói chuyện của mấy lão giả, hắn dưng thẳng mi, trừng mắt nhìn qua“ Triều Lăng” Tín Liên Sinh trầm mặt quát” ra đi”Tín Triều Lăng vẫn là rất sợ phụ thân và gia gia, nhưng lại cảm thấy ủy khuất, đứng dậy, một bên đi ra ngoài một bên nói: "Ta nói ta không tới, các ngươi không phải bắt ta tới, tới lại đuổi ta ra đi.
80 Edit: ThanhfuongNgày hôm đó nàng vô ý hô lên đó là Lưu công bí chế, người ta hỏi thăm lại nói gia sư họ lưu…Đây là chiêu thường thấy tại các quán bán dược, cũng không phải sự lạ.