21 Sáng hôm sau, Vũ Phong khẽ nhe mắt khi ánh sắng chiếu vào và xoay qua thì. . - Cô làm gì ở đây thế hả ? - Vũ Phong xô Huyền Nhi ra - Um. . Vũ Phong. .
22 Mới đó đã được 2 tuần trôi qua, và đến ngày trọng đại của 2 cô nàng. Trong phòng , 2 bà mẹ đang châm chút nhìn con gái yêu của mình. - Hôm nay 2 đứa đẹp lắm ! Chi Linh.
23 Một cô gái mặc chiếc váy phồng nhẹ ra màu đỏ , mang giày cao gót cao quyến rũ bước trên thảm đỏ tới gần. - Lâm Hắc Vũ Phong. . anh không được tiếp tục hôn lễ này !- Huyền Nhi nói- Sao lại không thể chứ ? - Trâm Thảo bước lên- Cô có quyền gì mà lên tiếng hả ? Định vào đây ăn ké à.
24 ----- Bệnh viện Royal ---- Một chiếc băng ca chở một cô nàng thân hình nhỏ bé mặc bộ váy cưới trắng xóa đã nhuộm ít máu, tát cả bá sĩ đều cháy nhanh tới phòng cấp cứu.
25 Trong nhà biệt thự , Chi Linh nước mắt cứ chảy ra không ngừng nhìn lấy hình của Lam Phương , Minh Khánh mở cửa từ ngoài bước vào bưng tô cháo tới. - Chi Linh.
26 Vũ Phong tròn mắt nhìn ,, Huyền Nhi thì ngạc nhiên nhìn Chi Linh , Trâm Thảo không chịu được chạy đi , Nhật Ân liền chạy theo. - Minh Khánh. . . mày buông ra cho em ấy nói.
27 Trâm Thảo thì quyết định quay về Pháp cùng với Nhật Ân. . quan hẹ6 2 ngưởi càng ngày càng tốt hẳn lên. Chi Linh và Minh Khánh đi ra sân bay tiễn. . - Cậu đi thật sao ?- Chi Linh nói muốn níu kéo - Ôi.
28 - Này đứng lại !- Vũ Phong hétThân hình bé nhỏ mang bầu đứng lại theo lệnh của Vũ Phong. Từng khoảnh khắc Vũ Phong bước tới gần hơn. . - Vũ Phong. . anh đang làm gì thế mau tới giúp đi !- Chi Linh la Lập tức thân hình bé nhỏ nhanh nhẹn bỏ chạy đi ,Vũ Phong khẽ quay nhìn nhưng chẳng thấy được thân hình bé nhỏ đó rất giống người anh đang tìm.
29 Ngày hôm sau --Trong căn nhà biệt thự sang trọng. . -Mami. . con chuẩn bị rồi nè !- Thiên Ân đưa hộp cơm cho Lam Phương- Ừ. . nào tiểu bảo bối đi thôi!- Lam Phương mỉm cười chở lấy bảo bối đáng yêu đi họcKhi đến trường tất cả học sinh.
30 Trong trường học tiếng chuông ra chơi vang lên. Một bé gái ngồi cạnh Thiên Ân khẽ gọi. - Thiên Ân. . ra chơi rồi. . !- bé gái nói nhẹ- Um. . đã ra chơi rồi sao ?- Thiên Ân nói che miệng ngoáp - Ừ.
31 Giờ ra về, Thiên Ân chào các bạn trong lớp rất thâ thiện nân ai cũng thích và lo lắng cho cậu ì ai cũng biết Lâm Hắc Hạo Nhiên là cháu của gia tộc lừng danh Lâm Hắc.
32 Hạo Nhiên chạy ra ngoài xe. - Mau chở tôi về mama nhanh !- Hạo Nhiên hét- Dạ. . !-tài xế run rẩy Chiếc xe nhanh chòng chạy tới biệt thự nhà Huyền Nhi.
33 Sáng hôm sau , Lam Phương mỉm cười từ phòng bước xuống tung tăng rất vui. - Mami. . tâm trạng vui quá nhỉ ?- Thiên Ân mỉm cười nhìn- Haha. . tất nhiên.
34 Trong trường học , Thiên Ân thu dọn sách vở vào cặp thì bắt được ánh mắt Khải Di nảy giờ nhìn cậu. - Có chuyện gì à ?- Thiên Ân hỏi- Hôm qua cậu không sao chứ !- Khải Di hỏi- Nhìn xem có bị gì đâu !- Thiên Ân nhìn vào Khải Di- Thật may quá.
35 Quay về nhà , Lam Phương bước ra thì nhìn thấy Vũ Phong đang ngồi trên sôpha trong nhà. - Giờ này em mới về sao ?-Vũ Phong nhìn- Sao. . sao anh ở đây ?- Lam Phương lấp bấp- Mami.
36 Khẽ bước ra từ nhà tắm , chiếc váy ngủ làm quến rũ chàng trai , nhẹ cười cô gái tiến lại gần. - Này. . anh không đi tắm à !- Lam Phương trêu- ờ. . anh biết rồi !- Vũ Phong đi vào phòng tắmLam Phương nhẹ lắc đầu cười rồi lấy điện thoại ra xem.
37 Sáng tinh sường , ánh sáng nhẹ chiếu vào cung điện nguy nga tựa như bức tranh huyền ảo , tia ánh sáng đi qua khe cửa sổ đánh thức đôi vợ chồng thức dậy.
38 Tại Anh Quốc , trong một khách sạn lớn nhất nước Anh - Royal Hotel. Một cậu bé trong thật cold bước vào với bộ quần áo bụi và mắt kính đen thật đẹp, phía sau là một cặp đôi đang nắm tay nhau đeo mắt kiếng đen thật bí ẩn , bước tới quầy tiếp tân.
39 Cả căn phòng ngơ ra và chợt vui mừng náo nhiệt lên. - Lira. . Kyo. . 2 đứa đệ tử yêu của ta. . !- chàng trai hotboy vô cùng -Kyn chạy tới- Sư phụ. . nhớ người quá đi.
40 10p trước. . Vũ Phong nắm tay Hạo Nhiên bước lên phòng , vừa vào phòng thì. . - Lâm Hắc Vũ Phong. . cái gì thế này ? Chẳng phải anh nói với em là chuyến du lịch gia đình sao ?- Lam Phương tức giận nhìn Vũ Phong- Lam Phương , em bình tĩnh đi ! Hạo Nhiên nó ngoan ngoãn lắm không quậy phá gì đâu !- Vũ Phong nói- Em không cần biết nó có ngoan hay không.