41 "Ôi trời ơi. "
Dục Nhi từ đằng sau bước về phía cửa sổ sát đất trên phòng theo dõi.
"Đó là đàn sói yêu thích của em mà. Sao chị ấy có thể một phát giết không còn một mống.
42 Dục Nam hôn lấy chiếc cổ trắng ngần rồi từ từ kéo đôi môi mình xuống phía dưới. Dòng điện hình thành trên cơ thể Diệp Mi ở mỗi chỗ anh chạm vào. Cô khẽ run nhẹ người.
43 Khi Dục Nam tỉnh lại thì trời cũng đã tối. Diệp Mi đã quần áo chỉnh tề ngồi bên ghế phụ, chơi điện thoại.
"Anh tỉnh rồi à?"
"Ừ. "
Dục Nam ngồi dậy, mặc lại quần áo.
44 Như Ngọc bất giác quay về phía người đàn ông đang ngồi bên cạnh. Cô vội vàng buông Diệp Mi ra, lui về núp sau chàng trai tuấn tú kia.
Bây giờ Diệp Mi mới nhận ra gương mặt quen thuộc của cái gã đang che chở Như Ngọc kia.
45 Mấy ngày nữa, mình bận việc sẽ không đăng chap. Mong mọi người hiểu cho Jenm nha. Love U all.
Như Ngọc thất thần quay sang nhìn Đặng Thế Mĩnh. Khỏi cần phải bàn cãi.
46 Tiếng xe pha tan không gian tĩnh lặng ở khu biệt thự hạng sang. Hai chiếc xe Audi sang trọng tiến về phía cổng biệt thự. Từng tốp người đi xuống. Ai cũng vest chỉnh tề.
47 "Từ từ bình tĩnh nào cô em. Chưa gì đã manh động thế rồi. "
Quang Ngữ lùi lại. Ánh mắt hắn ta dán chặt vào Diệp Mi.
"Đưa đây. "
Quang Ngữ hất tay về phía bọn người đằng sau.
48 Diệp Mi đứng như trời trồng nhìn người phụ nữ kia. Phải là mẹ cô, Thiều Đan Diệp. Cô lắc đầu như muốn phủ nhận mọi chuyện. Không thể như vậy được. Tại sao? Tại sao lại như vậy!?
Diệp Mi hít sâu.
49 Dục Nam mơ màng tỉnh dậy. Đầu anh đau như búa bổ. Người lại không một mảnh vai che thân. Liếc nhìn sang bên cạnh thì thấy toàn xác chết. Nếu là người khác thì đã ngất lịm từ lâu rồi.
50 Diệp Mi lao lên mô tô ngoài ga ra, chạy như bay trên đường. Trong vòng chưa đầy mười phút, cô đã độ kịch lại trước biệt thự của Dục Nhi. Lao vào trong như tên bắn thì thấy Dục Nhi ung dung ngồi trên ghế sô fa.
51 Diệp Mi quay về biệt thự, liền thấy Dục Nam và Dục Nhi đang nhàn hạ ngồi uống trà.
"Sao rồi?"
Dục Nhi lười nhác liếc mắt lên.
"Chị phạt nó. 1 tháng ăn cháo, không đụng vào súng ống.
52 Dục Nam tỉnh dậy liền nhận thấy cánh tay mềm mại đang ôm lấy mình. Anh bật dậy. Người phụ nữ bên cạnh liền nhíu mày quay người sang bên kia.
Đầu anh đau nhứ búa bổ.
53 Dục Nam có chút chần chừ liền bị ánh mắt sắc như dao của Diệp Mi nhìn. Anh lẳng lặng lùi bước, đi ra ngoài. Đoan Chính Doãn liền chạy theo anh như con chó.
54 Vừa bảo nghỉ ra chap một phát là mấy độc giản thân yêu lao vào vote rầm rầm. Lần sau cứ thế phát huy:))
Dục Nam lái xe đến bệnh viện. Hắn ném lên mặt cô ta một xấp tiền.
55 Trong phòng VIP tại Dạ Long, Lý Kì Hàn cùng Diệp Mi ngồi đối diện nhau. Hai người không ai nói lời nào.
Mặc Ngộ đứng đằng sau cũng bị áp lực bởi cuộc đấu mắt nảy lửa giữa hai người.
56 Diệp Mi đuổi tất cả vệ sĩ đi, kể cả Mặc Ngộ. Cô tự mình lái xe. Chiếc xe lao như điên trên đường. Tốc độ lên đến hơn 200km/giờ, mặc dù cô đang đi trong nội thành.
57 Rất xin lỗi mấy bạn vì mấy hôm rồi ko up truyện. Sau khi au up chương 54, au vui vẻ tìm truyện nằm đọc mà lúc đó là 3 h sáng rồi. Hơn nữa lại đọc SE nữa.
58 Đèn Cấp cứu tắt. Bác sĩ mệt mỏi tháo khẩu trang bước ra ngoài.
Dục Nam lập tức đứng dậy tiến đến.
"Sao rồi bác sĩ?"
"Viện đạn chỉ cách tim chưa đến 1cm.
59 Dục Khiêm ngồi bên mẹ trong phòng bệnh. Mùi thuốc khử trùng làm cậu cảm thấy khó chịu kinh khủng.
Cửa phòng mở ra. Dục Nam chậm rãi bước vào.
"Còn đến đây làm gì.
60 Đọc Đông Cung đến lần thứ 5 rồi mà vẫn khóc như điên. Mấy bạn ai đọc chưa. :))
Diệp Mi đã hôn mê bất tỉnh 1 tháng rồi. Dục Nam như gầy hẳn đi. Tóc đã điểm ít bạc thì thiếu ngủ trầm trọng.