21 Thân phận “Hoàng thượng, người nhận nhầm người, xem ra người đối Phượng quân tình ý bất quá chỉ như vậy thôi!”
Lời nói mang theo ý trào phúng, khiến Huyền Vô Hàn bỗng dưng cả kinh, hắn hơi hơi buông lỏng thân mình,
mày kiếm khẽ nhếch, ánh mắt bình tĩnh chăm chú nhìn Tô Vũ Lâm, theo bản năng muốn sờ sờ mặt y.
22 chương_________ ☆ Mê hoặc Huyền Vô Hàn khép hờ mi mắt không nói gì, tựa hồ nghĩ đến Tô Vũ Lâm có thể là gian tế nước hắn. Chính là, một người như vậy, lãnh tuyệt lãnh đạm, là cái bộ dạng một mật thám nên có sao? Hay chính là muốn dụ dỗ câu dẫn hắn, đợi khi hắn không phòng bị, thì cho một kích trí mạng? Bất kể như thế nào, Tô Vũ Lâm, quả thật làm cho Huyền Vô Hàn nổi tâm tư, chẳng qua, tâm tư này đến tột cùng là như thế nào, không ai biết.
23 Ám muội Huyền Vô Hàn nhận được tin tức rất mau, từ Tư Noãn điện đến Vạn Hoa Đường, ngồi kiệu cũng mất gần nửa canh giờ. Nói như vậy, hắn rõ ràng là vận nội kình, dùng khinh công chạy tới.
24
Lần này Huyền Vô Hàn không có tự mình đem người mang lại đây, mà ngồi một bên trong xe ngựa, chờ Biện Tư Thành đem người dẫn tới, người nọ rõ ràng có chút mất hứng, mặt mang vẻ giận, còn dùng tay áo che miệng ngáp.
25
Thẩm hoàn lương nói lời này, Huyền Vô Hàn trong lòng đã sớm có tính toán, chính là hắn muốn biết không phải chỉ có thế này mà thôi.
“Ta thích người thông minh, ngươi cứ đại khả tiếp tục lấp lửng mập mờ, người của ta cũng đại khả một kiếm giết người nọ!”
Huyền Vô Hàn rét lạnh đảo mắt liếc qua, hắn vốn là thượng vị giả*, mang khí thế liền khiến người khuất phục, Thẩm hoàn lương lúc này biết gặp phải đại nhân vật, cũng không tránh được đáy lòng run lên.
26
Huyền Cực Tiêu cùng Vân Hành Chi lại đúng dịp như vậy, ngay cả Huyền Vô Hàn cũng cho là hai người hắn có lẽ đã nghe chuyện về Tô Vũ Lâm, tư tử chi thiết*, ra roi thúc ngựa chạy lại đây.
27
Trong Ngự thư phòng, Huyền Vô Hàn ngồi ở ghế trên, cung nhân mấy lần đổi trà đã nguội lạnh, như thế lặp lại bảy tám lần, Huyền Vô Hàn mới xua tay cho bọn họ đều lui xuống.
28
Huyền Đế đăng cơ năm thứ mười lăm, Huyền Vô Hàn lúc này đã hai mươi bảy tuổi, Vân Ly như trước chưa từng có thai, không chỉ có đại thần trong triều bắt đầu sốt ruột, Huyền Vô Hàn trông hoa cả mắt.
29
Sặc sỡ hổ nguyên bản chính là nhu thuận nằm bên bờ suối, thấy chưởng phong sắc bén của Huyền Vô Hàn đánh tới, đôi mắt trợn to, nghiêng đầu sang chỗ khác hướng Huyền Vô Hàn thét dài, chân trong nước suối đều rung động, khí thế kia mang theo sức gió đánh qua mặt nước kích động tầng tầng lớp lớp sóng, khiến gương mặt Vân Ly nhất thời trắng bệch, cũng sợ hãi tới mức té vào trong nước, uống liền mấy ngụm nước mới đứng vững, cái đầu lộ ra khỏi mặt nước, cả mắt lẫn mũi đều bị nghẹn đỏ.
30
Ôn tuyền ngay tại sườn núi đi xuống một chút, cái tiểu đồng gọi Mạch Chiêu đem y phục chuẩn bị tốt, liền đỏ mặt rời đi.
Thời tiết này ngâm ôn tuyền tự nhiên cũng không quá sảng khoái, mặc dù mặt trời đã lặn sau núi, nhưng cũng không làm lạnh đi tí nào, hôm nay bị nhiệt khí bốc lên bao phủ, chỉ cảm thấy cả người khô nóng dính ẩm ướt.