Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Đông Phương Diệc Hữu Nhật Quy Xử

Thể loại: Xuyên Không, Đam Mỹ
Số chương: 62
Chương mới nhất: Chương 62
Cập nhật cuối: 7 năm trước
Độ dài chương: 62 chươngCouple: Âu Dương Minh Nhật (Tuyết Hoa) x Đông Phương Bất Bại (Tiếu Ngạo)Thể loại: xuyên qua (thư xuyên thư), ôn nhu thần y công x bá đạo giáo chủ thụ, tình hữu độc chung, giang hồ, cường cường, hỗ sủng (bản thân tui thấy công tử sủng mỹ nhân vô cùng a), 1×1, HEEditor: AmeBeta: Moon & Mặc Hà.

Danh sách chương Đông Phương Diệc Hữu Nhật Quy Xử


Chương 21

21 “Lúc trước thôn làng bị đốt, là Đồng đại ca cứu rồi mang ta lên Hắc Mộc Nhai. Mà năm ấy Nhậm Ngã Hành đột nhiên lệnh cho ta hạ nhai đến Thái Hành làm nhiệm vụ, nào biết ta cùng thuộc hạ lại rơi vào cạm bẫy mà Lộ Đông Thất Hổ đã thiết kế sẵn.


Loading...

Chương 22

22 Ngày ấy, sau khi đứng nửa ngày dưới trận mưa to đột ngột, không ít trưởng lão trong giáo bi thương phát hiện ―― bản thân nhiều năm không sinh bệnh, vậy mà cư nhiên bị nhiễm phong hàn!

Không ít giáo chúng không biết tình hình thấy đại phu thường xuyên ra ra vào vào trong giáo nhiều ngày qua, không khỏi cảm thấy kì quái liền một phen lén lút đồn đãi, suy đoán lung tung vô căn cứ.


Chương 23

23 Đêm đó sau khi Âu Dương Minh Nhật nói phải rời Hắc Mộc Nhai, Đông Phương Bất Bại liền ghi tạc trong lòng.

Hiện giờ đã qua Đoan Ngọ, người trong giáo gần đây cũng coi như an phận.


Chương 24

24 Hai người trụ lại ở một nơi cách Hắc Mộc Nhai không xa, bởi vậy nên tuy chỉ là một thành trấn nhỏ, nhưng bên trong cũng có không ít sản nghiệp của Nhật Nguyệt thần giáo.


Chương 25

25 Âu Dương Minh Nhật từ nhỏ lớn lên ở Thiên Sơn, lần duy nhất xuống núi kia cũng chỉ loanh quanh dây dưa trong Tứ Phương thành, ngay cả phong cảnh Trung Nguyên này cũng chưa từng một lần ngắm nhìn kĩ càng.


Chương 26

26 “Các trưởng lão trong thần giáo của ngươi đều tùy ý du ngoạn giang hồ, không hỏi chuyện trong giáo như vậy sao?” Thấy người nọ lập tức rời đi, Âu Dương Minh Nhật hỏi.


Chương 27

27 Đêm đã khuya, khắp nơi đều say ngủ.

Cảm giác được hơi thở ấm áp cùng một chút ngứa ngáy truyền đến từ phía sau gáy, Âu Dương Minh Nhật vốn đã chìm vào giấc ngủ, chợt tỉnh lại.


Chương 28

28 Danh tiếng của Kiếm Ý sơn trang trong chốn giang hồ không lớn, nhưng ở Giang Tây lại có tiếng tăm hàng đầu.

Sơn trang có tên “Kiếm Ý” không phải vì nơi này có cao thủ dùng kiếm, mà là nơi này lấy nghề rèn đúc kiếm làm sinh ý kiếm sống.


Chương 29

29 Gần trăm năm nay, võ học trong giang hồ dần suy tàn, những môn phái cấp bậc như Không Động, Nga Mi mặc dù không thể nói là suy vong nhưng cũng đang từ từ tàn lụi.


Chương 30

30 Mấy ngày gần đây, trên đường đi tới Sóc Châu xuất hiện không ít những kẻ đến từ giang hồ, một số người vốn không biết gì, qua trò chuyện thăm dò biết được tin tức ấy cũng liền lập tức khởi hành theo hướng Sóc Châu.


Chương 31

31 Tiếp tục đi về phía trước được hơn mười bước, Âu Dương Minh Nhật mơ hồ thấy một mảnh màu đỏ, “Đông Phương. ”

Còn chưa dứt tiếng, một thân ảnh mang sắc đỏ rực rỡ lập tức mạnh mẽ lao tới gắt gao ôm chặt lấy hắn, tốc độ cực nhanh, nhất thời khiến Âu Dương Minh Nhật không kịp phản ứng.


Chương 32

32 Bên trong nhà gỗ rất đơn sơ, ngoại trừ một ít đồ dùng đơn giản thì chỉ có một cái ghế tựa không lớn. Ngay cả cái giường duy nhất đặt trong góc phòng cũng chỉ được trải một lớp chiếu manh, ngay cả gối đầu cũng không có.


Chương 33

33 “Các ngươi là ai?”

Tuy rằng những nhân sĩ võ lâm có mặt ở Sóc Châu đã vào núi, nhưng vì để phòng trường hợp ngoài ý muốn nên có để lại khoảng mười người canh giữ dưới chân núi.


Chương 34

34 Khi mới nhận được thư của Đông Phương giáo chủ lệnh cho mình lập tức chạy đến Sóc Châu nhanh nhất có thể, Bình Nhất Chỉ cứ cầm tờ giấy kia, cân nhắc cả nửa ngày.


Chương 35

35 “Đông Phương. ” Nhẹ giọng gọi một tiếng, thấy y hờ hững vén màn xe, chăm chú đánh giá cảnh sắc bên ngoài, không thèm chú ý đến hắn, Âu Dương Minh Nhật có chút câm nín.


Chương 36

36 Trong phân đàn Sóc Châu của Nhật Nguyệt thần giáo, các nhân sĩ chính đạo trong võ lâm cơ hồ muốn lật ngược cả vùng hậu sơn, song căn bản không hề tìm được chút tung tích nào của cuốn bí tịch đã thất truyền trong lời đồn đó.


Chương 37

37 Một thời gian dài giáo chủ không có mặt tại Hắc Mộc Nhai, tuy rằng đã phân phó để thuộc hạ tâm phúc đi xử lý chuyện trong giáo, song luôn có một số chuyện mà bọn thuộc hạ không có quyền quyết định.


Chương 38

38 “Minh Nhật. . . . . . ”

Nghe ngữ điệu trầm thấp của y, Âu Dương Minh Nhật ôm lấy bờ vai y, hỏi: “Sao vậy?”

Cảm thụ nhiệt độ ấm áp từ cơ thể của người nọ truyền tới, nghe tiếng tim đập vững vàng của hắn, u ám trong ánh mắt Đông Phương Bất Bại dần dần tan đi.


Chương 39

39 Ngày hôm sau, trời thật xanh, mây cũng chỉ có vài đám nhỏ rải rác, ánh mặt trời chói chang.

Hờ hững khoác một lớp áo ngủ bằng gấm mềm mại, nghiêng người nằm trên tháp (giường nhỏ) trải đệm mềm mại êm ái, lúc thì nhàn nhã thưởng trà, khi lại ăn chút điểm tâm ngon ngọt, nhàm chán thì liền quay ra thưởng thức dáng vẻ bận rộn của người bên kia bàn gỗ.


Chương 40

40 Ngay lúc các nhân sĩ chính đạo đang xung đột, tranh đoạt không dứt chỉ vì một cuốn bí tịch không biết từ đâu chui ra, khiến cho bốn phía giang hồ nổi lên tinh phong huyết vũ, loạn đến không dám nhìn thẳng, Nhật Nguyệt thần giáo lại có vẻ rút về phía sau.


Loading...