41 “Xôn xao –” Căn phòng bí mật nhà Kaito bỗng nhiên xuất hiện một mảnh gương to gợn sóng. Ngay sau đó, Kyoko lôi kéo Kaito từ trong gương đi ra.
42 Những ngôi sao nhỏ bé trên bầu trời chiếu sáng, xuyên thấu qua cửa sổ ở trên mái người, chiếu vào trên người Ryoko. Kể từ sau khi từ nhà Kaito đi trở về, Ryoko vẫn luôn duy trì tư thế nằm bất động ở trên ghế sofa.
43 Đau quá — đây là cảm giác thứ nhất của Ryoko trong cơn mơ màng. Toàn thân giống như bị vô số mũi kim đâm qua. Miễn cưỡng mở mắt ra, nhìn đến không phải là trần nhà màu xanh quen thuộc.
44 Cuối cùng, Ryoko là do Sera quát to tỉnh lại, chính là lúc tỉnh lại cô đã sớm quên hết tất cả mọi chuyện xảy ra, vô ý thức cho rằng sau khi Hakuba Saguru hoàn thành nhiệm vụ liền nói lời tạm biệt với cô rồi về nhà.
45 Tiếng nhạc khiêu vũ du dương trên yến hội chậm rãi vang lên, tiệc rượu Pandora vào lúc mọi người nhẹ nhàng khiêu vũ thì chính thức bắt đầu. Vì che giấu tai mắt nên lúc này Ryoko cùng Hakuba đang hợp tác nhảy điệu Waltz xoay xung quanh, đương nhiên, đồng thời cũng chú ý tới hướng đi của tổ chức áo đen.
46 Màu đỏ, vô biên vô hạn, rõ ràng nơi nơi đều là ánh sáng màu đỏ lấp lánh, nhưng lại làm cho người ta cảm thấy thấu xương rét lạnh. Ánh sáng màu đỏ khiêu vũ như ngọn lửa địa ngục, đục khoét xương cốt lòng người.
47 Không biết là một vị danh nhân nào đã nói qua, ma pháp không phải là một thứ vạn năng. Vào thời điểm vừa mới bắt đầu, Ryoko không hề đồng ý với quan điểm đó.
48 “Xoẹt ầm ầm –” Tiếng sấm cùng tia chớp vang lên. Một đêm này, bầu trời Nhật Bản tối đen một cách kỳ lạ. Bão táp đột nhiên xuất hiện một cách bất thình lình, toàn bộ nguồn điện trong thành phố đều đình trệ lại, thành phố đêm với nhiều màu sắc đa dạng trong tức khắc liền mất đi ánh sáng.
49 Ngôi sao lấp lánh, sông ngân hà xoay quanh, màn trời màu đen cùng với tất cả thế giới khoác lên một chiếc áo bảo thạch tô điểm thêm nét rực rỡ ấy.
50
Trung Quốc, tỉnh Giang Tô, thành phố Nam Kinh, 17 – 11 – 2012, 12:00 đúng.
Trong một cửa hàng mua sắm lớn, một người con trai đội một chiếc mũ màu xanh lam đẩy một xe mua sắm chất đầy hàng hóa đi ngang qua.
51 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Thế giới Conan, Nhật Bản.
52 Ánh đèn đường ở dưới tia sáng mặt trời cuối cùng còn chưa biến mất thì đã bắt đầu sáng lên, thành phố Nam Kinh, kinh đô cũ của thời kỳ Nam Bắc triều, thoáng chốc đã trở thành một đêm không có tường thành.
53 Bước chậm trên đầu đường thành phố Nam Kinh, Tiểu Văn nhìn người bên cạnh mình dùng một cái mũ màu xanh lam che giấu một đầu tóc vàng của mình, lâm vào trầm tư.
54 Trời dần dần trở lạnh, mặc dù ở phía Nam, nhưng cũng có thể cảm nhận được nắng ấm vào mùa đông không có năng lượng, chính là đang miễn cưỡng nằm ở giữa tầng mây, làm một bóng đèn ánh sáng lạnh.
55 Thời gian từng chút một trôi qua, kim phút theo đuổi bước chân của kim giây, tiến nhanh đến con số mười hai. Lại là nửa giờ đi qua, tiếng chuông mười một giờ vang lên, trong khu mua sắm dần dần thưa thớt bớt tiếng ồn ào.
56
Ba ngày trước, thế giới Conan — Tokyo.
“Tích tích — tích tích –” Đèn xanh đèn đỏ ở ngã tư đường, âm thanh tiếng còi xe vang lên không dứt ở bên tai.
57 “Ha ha — muốn bắt được siêu đạo chích Kid là tôi đây, đợi đến kiếp sau đi!” Kaito điều khiển tàu lượn lướt đi, ở giữa bầu trời bay qua bay lại.
58 Cuối cùng thì Tiểu Văn vẫn ở lại, không có đi cùng bọn họ truy tìm tung tích của Kid, bởi vì cô biết cho dù có đi theo thì cũng không giúp được gì hết.
59 Tung hoành ngang dọc khắp nơi đến cầu vượt, ô tô di chuyển qua lại như nước chảy, ánh đèn đường đầy những màu sắc đa dạng, đô thị hiện đại vào ban đêm vẫn luôn phồn hoa náo nhiệt như thường ngày.
60
Hai mươi lăm, về nhà
Trên đường chân trời, vầng thái dương chậm rãi dâng lên cao, chiếu sáng lên thành phố này, nhưng lại vĩnh viễn không thể chiếu sáng được lòng người tối tăm……
Một ngày này, thành phố Nam Kinh xảy ra ba sự kiện làm cho ai cũng biết đến.