61
Ban đêm, nơi ngoài cửa sổ an tĩnh, chỉ có âm thanh tuyết đọng ở trên cây rơi xuống lã chã.
Tiểu Văn rón ra rón rén tới gần phòng của Sera, thật cẩn thận thăm dò, phảng phất như một kẻ trộm.
62 Từng ngày này sang ngày kia, ma lực của Tiểu Văn đã khôi phục được một nửa. Vài ngày nay, anh trai tiện lợi không có xuất hiện. Kyoko cũng đã khôi phục lại bộ dáng lúc đầu.
63
Khí trời không tốt, cuối tuần này thế nhưng sẽ có cơn mưa nhỏ, từng giọt tí tách, tung bay ở giữa bầu trời trong thành phố.
Càng làm cho Kaito không nghĩ tới chính là, mưa tuy nhỏ nhưng gió lại rất lớn, mà trận gió lớn này làm cho cậu không có cách nào có thể dùng tàu lượn để lướt đi.
64 Ánh mặt trời xuyên thấu qua cửa sổ, chiếu vào khuôn mặt của người nằm trên giường, yên tĩnh mà bình yên. Nụ cười nhàn nhạt kia dường như ám chỉ chủ nhân đang nằm mơ thấy một giấc mộng ngọt ngào.
65 Tuyết rơi vài ngày nay rốt cuộc cũng đã ngừng, nắng ấm vào đông, lay động sau thời gian giữa trưa nhàn rỗi. Trên đường, các học sinh nói chuyện líu ríu với nhau, giống như một loài chim nhỏ vui đùa quanh quẩn, cùng thống nhất với nhau một đề tài câu chuyện, liên tục nói với nhau.
66
Ngày 21 tháng 12 năm 2012, là ngày tận thế trong truyền thuyết. Thời tiết vô cùng tươi đẹp.
Sau khi Tiểu Văn tan học liền đem chính bản thân cô khóa lại ở trong phòng, gia tăng thêm kết giới, cuối cùng bắt đầu khôi phục ma lực.
67
“A a a a a a ——”
Ngày 22 tháng 12 năm 2012, rạng sáng, một tiếng khóc tê tâm liệt phế quanh quẩn ở trên không tháp Tokyo, Nhật Bản.
68 Ngày đầu tiên năm 2014, nhà của những người bình thường đã sớm giăng đèn kết hoa, vui mừng chào đón ngày hội, mà nữ chính của chúng ta — Tiểu Văn lại chính là có hai mắt quầng thâm bị người ta kéo lên máy bay.