161 Cơm nước xong, Diệp Thiên Nhiên tiếc rẻ đi về. Lý Thiến ở trong phòng bếp rửa chén, Mạnh Ngọc Cương gọi Mạnh Yên vào ngồi trên ghế salon.
"Chuyện gì vậy? Ba.
162 Mạnh Yên và hai bạn cùng phòng lăn lộn mấy ngày liền thân quen, ba người chung sống không tệ. Mộc Bình Bình giản dị, Đàm Tuyết thẳn thắn, đều là những người chung sống rất tốt.
163 Mạnh Yên cũng không thèm để ý, đối với tình huống như thế cô đã sớm thành thói quen. Suốt khoảng thời gian này cô cố gắng học tập, trong trường học rất chịu khó, khiến các giáo viên đều khen ngợi.
164 Cuộc sống đại học đúng là muôn màu muôn vẻ, không căng thẳng nặng nề như hồi học cao trung, cũng không bị giáo viên lúc nào cũng nhìn chằm chằm, chương trình học cũng nhẹ nhàng hơn rất nhiều.
165 Đột nhiên tinh thần Diệp Thiên Nhiên sôi nổi, cất giọng gọi, "Chú Ân. "
Mạnh Yên vội vàng quay đầu nhìn, một người đàn ông chừng bốn mươi tuổi từ bên ngoài bước vào, nhìn thoáng qua dung mạo, thấy trong mắt lúc nào cũng tràn đầy nhiệt huyết, tuy bước đi hơi khập khiễng nhưng rất nổi bật.
166 “Ông ta… ông ta muốn làm gì?” Trong lòng Mạnh Yên giận dữ, có lầm hay không, loại người hèn hạ này còn tới tìm Phương Phương đưa ra yêu cầu này, có mục đích gì? “Ban đầu không phải là ông ta không cần cậu sao? Không phải ông ta có con trai ruột sao? Làm sao còn quay đầu lại tìm cậu?”
Ánh mắt Lâm Phương Phương nhìn vào khoảng không, không đau khổ cũng không vui: “Con trai ông ta chết rồi, bị xe đụng chết rồi.
167 Ngày tiếp theo Thẩm An và Ân Hạo hừng hực làm, Mạnh Yên không hề tham gia vào, thỉnh thoảng Diệp Thiên Nhiên sẽ lên công ty xem một chút.
Mà căn nhà kia đã sửa xong, Diệp Thiên Nhiên chọn một ngày dẫn Mạnh Yên đi xem.
168 Khó có lúc được rảnh rỗi, Mạnh Yên đi đến công ty quan sát một vòng, rồi lại đi đến siêu thị kinh doanh vật liệu xây dựng và đa dạng hàng hóa dịch vụ nhìn một chút, siêu thị được mở tại vị trí giao nhau giữa thành phố và vùng nông thôn, cũng tương đối gần chung cư nơi nhân viên công ty đang sinh sống.
169 "Trong công ty có tiền sao?" Mạnh Yên cắn môi dưới trong đầu tính toán.
"Có một chút. " Diệp Thiên Nhiên vỗ vỗ đầu của cô, "Nếu như không đủ, anh sẽ lấy ứng phó trước.
170 Thi xong, trường học liền bắt đầu cho nghỉ đông.
Mạnh Yên đeo túi xách đến công ty đầu tiên, gặp mặt cùng những người đứng đầu trong công ty, hiểu rõ chút tình huống rồi vẫy tay về nhà.
171 Trong giọng nói của Mạnh Ngọc Cương mang theo trách cứ, "Thiên Nhiên, chú không phản đối tụi con đi chơi, nhưng cũng nên chú ý thời gian, đi đến lúc trời tối mịt như thế thì những người lớn làm sao yên tâm?"
"Chú Mạnh, con xin lỗi.
172 Lý Thiến nhìn gương mặt đắc ý của chị dâu cả, có chút không ưa: “Phải không?”
Quý Tú Mai cười không khép được miệng: “Đó là đương nhiên, nhà chồng của Mạnh Tuệ là người có tiền, trong nhà xe ô tô có đến mấy chiếc, biệt thự cũng có vài cái.
173 "Không có, có thể tối hôm qua ngủ không ngon. " Giang Vũ xoay người múc đồ ăn.
"Ra vậy à, chờ ăn xong cơm trưa cậu ngủ một giấc. " Mạnh Yên cũng không sinh nghi, thuận tay nhận lấy cái khay, "Đúng rồi, cơm trưa của ông nội thì sao?" Vợ chồng Giang Hải Thiên vốn bận rộn không cần phải để ý đến bọn họ, bà nội và ông nội thì ở trong tiệm, cũng không ăn cơm trưa.
174 “Dựa vào cái gì mà anh trai con phải chi tiền?” Bà nội Mạnh nghe xong nổi trận lôi đình, tay không ngừng run rẩy: “Bao nhiêu năm mẹ ở nhà bọn họ, con đều bỏ mặc, chỉ chu cấp chút tiền thì có ích gì?”
“Khôngphải hàng tháng con đều qua thăm mẹ hay sao?” Mạnh Ngọc Cương vừa nghe thấy lời này, trong lòng càng thấy buồn: “Mỗi lần sang thăm con đều mua đồ ăn đồ uống mang đến, đồng thời còn đưa cho mẹ một nghìn đồng tiền tiêu vặt đấy thôi.
175 Sôi nổi suốt một ngày, mới tiễn những người đó về.
Lúc gần đi Đường Tiểu Thiên rất nhiệt tình mời Mạnh Yên đến trường học của bọn họ chơi, khiến mấy người nữ sinh kia nhìn cô chằm chằm.
176 Bà nội Mạnh cho rằng đã dọa được Mạnh Ngọc Cương, trong lòng có chút đắc ý, tỏ vẻ khoan hồng độ lượng: “Con vẫn nên ngoan ngoãn đưa tiền thì mẹ sẽ không đi kiện nữa.
177 "Em. . . Quên đi. " Diệp Thiên Nhiên xoa xoa lỗ tai, hét to như vậy, lỗ tai cũng muốn điếc. "Dù sao Phương Phương không có tình cảm với Tiểu Vũ, chuyện này đến đây chấm dứt.
178 Không biết Mạnh Ngọc Cương cùng Lý Thiến nói cái gì, nhưng Mạnh Yên thấy hai người rất bình tĩnh, không ồn ào, cô cũng an tâm.
Ngay đêm đó, Lý Thiến làm một bàn đồ ăn bồi bổ cho con gái nhỏ vẫn ở trong trường nội trú, Mạnh Yên cùng Mạnh Ngọc Cương ăn mà mặt mày hớn hở, ngủ một giấc liền đem tất cả chuyện tình không vui quên mất.
179 Quả nhiên buổi trưa ngày 14/2 Diệp Thiên Nhiên xuất hiện trước mặt Mạnh Yên.
Mạnh Yên vừa mừng vừa sợ, nhào tới ôm cổ anh, "Em còn tưởng rằng anh không trở về chứ.
180 Thân thể Mạnh Yên cứng đờ, muốn đẩy Diệp Thiên Nhiên ra.
”Để cho anh đi? Em không được đi. ” Diệp Thiên Nhiên không chịu buông tay vẫn ôm bạn gái thật chặt như cũ, một tiếng cự tuyệt, cứ như vậy thì bọn họ không thể chung một chỗ sao?
Trước kia anh ở nhà cũng tốt, ở nhà họ Giang cũng tốt, không ai gọi anh xuống phòng bếp.